“Chủ tịch Tiêu có con khi nào vậy? Không phải vừa mới chia tay sao?”
“Ai mà biết được, nhưng tôi nghe nói trước đó bên cạnh Chủ tịch Tiêu có một người phụ nữ họ Dương, chắc là con của cô ta chăng?”
“Họ Dương?”
“Đúng, tôi nhớ rõ là họ Dương.”
Tiểu Dương đã được bố nắm tay dắt vào cổng công ty, chợt dừng bước, đùng đùng quay lại sửa lời: “Mẹ tôi không phải là họ Dương, mà là họ Tô, họ Tô.”
Mấy nhân viên đang xì xào bàn tán bỗng giật mình xin lỗi: “Chúng tôi cũng chỉ nghe nói thôi…”
Tiểu Viên Nguyệt kéo cổ áo của bố, phụng phịu hỏi: “Bố…”
“Ừ?”
“Có phải trước đây bố đã có bạn gái nào khác không?”
Tiêu Cận Ngôn cân nhắc một lúc, sắp xếp lại ngôn ngữ, nhưng vẫn không muốn lừa dối con gái: “…Có.”
“Vậy bố không yêu mẹ nữa à?”
“Tất nhiêu là yêu chứ.”
“Nếu yêu mẹ thì tại sao lại chia tay với mẹ rồi có bạn gái khác?” Tiểu Viên Nguyệt tỏ vẻ không vui: “Bố như vậy là không đúng.”
Tiêu Cận Ngôn ngoan ngoãn nghe lời: “Đúng vậy, bố sai rồi, bố biết mình sai rồi. Con sẽ tha thứ cho bố chứ?”
Tiểu Viên Nguyệt lắc đầu.
“Không tha thứ à?”
“Không phải.” Tiểu Viên Nguyệt giải thích cặn kẽ: “Mẹ nói nếu đã làm sai chuyện gì thì phải xin lỗi, nhưng không nhất thiết phải nhận lời xin lỗi.”
“Ồ?”
“Lúc trước anh trai ở nước ngoài đã đánh nhau với một bạn học sinh ngoại quốc ở trong trường, mẹ nói đánh nhau là sai nhưng khi người ngoại quốc kia xin lỗi anh trai thì anh ấy không nhận, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941271/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.