“Nhưng anh ta…”
“Không nhưng nhị gì hết.” Tiêu Cận Ngôn vội vàng ngắt lời cô.
Tô Cẩm Tinh bị sự vội vàng của anh làm cho giật mình, cô khẽ cau mày.
Tiêu Cận Ngôn cảm nhận được ánh mắt của cô, cũng nhận ra thái độ của mình có hơi quá khích nên thở dài và giải thích: “… Ý tôi là, em không cần phải lo lắng cho anh ta, anh ta là con trai, thể nào cũng về được.”
Tô Cẩm Tinh gật đầu không nói gì.
Thực lòng mà nói, cả ngày hôm nay Lục Đình đều ở bên cạnh cô, bây giờ lại bỏ lại anh ta một mình ở đó khiến cô có chút áy náy.
Nhưng là xe của Tiêu Cận Ngôn chứ không phải là xe của cô, người lái xe cũng không phải cô nốt nên cô không có tư cách gì yêu cầu Tiêu Cận Ngôn làm gì mà anh không muốn.
“Hôm nay ở đồn cảnh sát… em không sao chứ? Không bị bắt nạt chứ?” Giọng điệu của Tiêu Cận Ngôn tốt hơn trước: “Yên tâm, Lưu Phấn bây giờ là châu chấu sau mùa thu, ông ta không thể làm gì nữa đâu, chẳng qua là ông ta muốn uy hiếp em để đòi tiền thôi, chuyện như thế này không thể dung túng, có lần một thì sẽ có lần hai, lần ba,… cần phải khiến ông ta nhận ra ngay từ đầu rằng kế này sẽ không thành công, dù sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng công ty, những nỗ lực kinh doanh trước đó cũng sẽ tan thành mây khói, nhưng về lâu dài thì làm như vậy là đúng đắn.”
“…Ừm.”
Tiêu Cận Ngôn thấy cô không cao hứng cũng cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941265/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.