Tít tít tít…
Tiếng dòng điện chói tai vang lên trong điện thoại.
Cô lấy điện thoại ra xem thì phát hiện cuộc gọi đã bị ngắt.
Có lẽ là vì anh bước vào thang máy nên tín hiệu bị gián đoạn.
Cô bấm gọi lại nhưng chỉ có giọng nữ máy móc nhắc nhở, tạm thời không liên lạc được.
“Cô Tô, ngày mai hai người phải đi à?” Má Phúc hỏi.
Tô Cẩm Tinh gật đầu đáp: “Đúng vậy má Phúc, để tôi thanh toán lương cho bác…”
“Không cần đâu, sáng hôm nay tôi bỗng nhận được tin nhắn ngân hàng, thông báo tài khoản mới nhận được mười vạn, tôi xem số tài khoản thì là tiên sinh chuyển cho, tôi còn định hỏi xem có phải tiên sinh chuyển nhầm hay không.”
Tô Cẩm Tinh vỡ lẽ: “Có lẽ anh ấy không chuyển nhầm đâu, chúng tôi đi gấp gáp nên số tiền này xem như bồi thường cho bác.”
“Ôi chao, tôi thì cần gì phải bồi thường chứ? Tôi làm việc trong nhà hai người, tiền lương đã cao hơn người khác gấp mấy lần rồi, hơn nữa cô và tiên sinh đều tốt bụng như vậy, bọn trẻ cũng ngoan ngoãn nghe lời, một người chủ như vậy dù đốt đèn lồng cũng chẳng tìm được, nên số tiền này tôi không thể nhận.”
Tô Cẩm Tinh dịu dàng nói: “Má Phúc, bác cứ cầm lấy đi, đây là ý của tiên sinh, nếu không thì bác trả thẳng cho anh ấy đi?”
Má Phúc bật cười: “Cô đang bắt nạt bà già như tôi không biết dùng điện thoại chuyển tiền sao?”
Tô Cẩm Tinh cũng cười đáp: “Má Phúc, bác giúp tôi một chuyện được không?”
“Được thôi, cô cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941224/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.