“Thêm một lần nữa?” Tô Cẩm Tinh thắc mắc hỏi: “Tiên Sinh, trước đây anh cũng từng bị giống như Tiểu Hào sao?”
“Ừm.” Tiêu Cận Ngôn gật đầu, nhưng sau đó đã lập tức mỉm cười dịu dàng và nói: “Đừng lo lắng, anh đã khỏe lại rồi.”
Vì trạng thái tinh thần sau này và cả sự an toàn của Tiểu Hào, cuối cùng, trước đề nghị của bác sĩ Triệu, viện trưởng không thể không tạm thời đồng ý để Hà Hiểu Hiểu nhận nuôi Tiểu Hào.
Cô nhi viện có rất nhiều trẻ em, sức của các thầy cô cũng có hạn, tình trạng của Tiểu Hào đặc biệt, hơn nữa mọi người đều sợ khi ở trong môi trường quen thuộc đó thì Tiểu Hào sẽ nhớ lại ký ức trước đây, và sẽ lại rơi vào đau khổ.
Tiểu Hào thì lại không có phản ứng gì với tin tức đó, cậu bé chỉ chớp đôi mắt to và nói: “Cô ơi, mẹ cháu đi đâu rồi ạ?”
Mắt Hà Hiểu Hiểu vẫn còn đỏ, có điều cô ấy vẫn cười hi hi và nắm lấy tay Tiểu Hào, nói: “Mẹ cháu ra nước ngoài làm việc rồi, công việc bên đó rất nhẹ nhàng, hơn nữa lương lại cao.”
Tiểu Hào gật đầu, nửa hiểu nửa không rồi nói: “Vậy sao mẹ lại không thể đưa cháu cùng đi ạ?”
“Vì… Cháu vẫn còn nhỏ, còn nhỏ mà đi máy bay thì sẽ không cao lên được.”
Hà Hiểu Hiểu vốn dĩ có tính trẻ con nên rất hợp tính với Tiểu Hào, chỉ một lát sau là đã dỗ được Tiểu Hào vui vẻ cùng cô ấy về nhà.
Trước khi đi, Hà Hiểu Hiểu dắt Tiểu Hào lên xe nhưng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941211/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.