Tuy nói là nói như thế nhưng Dương Tuyết Duyệt vẫn không hoàn toàn yên tâm được.
Bởi vì Cận Ngôn đã nghĩ đến việc điều tra lại, dựa vào khả năng và quyền thế hiện tại của anh ta thì việc tìm ra chiếc xe gây tai nạn năm đó chỉ còn là vấn đề thời gian.
Vương Gia Linh nói: “Tuyết Duyệt, việc con cần làm bây giờ là nắm thật chặt trái tim của Cận Ngôn, không để cho Tô Cẩm Tinh có cơ hội trở mình!”
“Mẹ, trong lòng con có chút loạn.”
“Con không thể loạn được, bây giờ là lúc cần bình tĩnh. Dù sao thì Tô Cẩm Tinh bị ung thư đến giai đoạn cuối rồi, chúng ta chỉ cần cố gắng kéo dài thời gian cho đến khi cô ta chết, mọi chuyện đều sẽ ổn thôi. Đến lúc đó, chết không đối chứng, coi như Cận Ngôn điều tra ra chiếc xe đã bị giở trò, con cũng có thể đẩy hết lên người Tô Cẩm Tinh.”
Dương Tuyết Duyệt nghe vậy mới miễn cưỡng bình tĩnh lại.
Tô Cẩm Tinh ơi Tô Cẩm Tinh, cô là Tiểu Cường* à? Ngay cả ung thư còn không thể hại chết cô?
*Tiểu Cường: hay còn gọi là con gián.
Dương Tuyết Duyệt vốn tưởng cô ta đi vòng quanh thế giới một năm, Tô Cẩm Tinh sớm đã chết rồi, thật không ngờ cô vẫn còn sống!
Chẳng những còn sống mà còn sinh ra một đứa bé!
Dương Tuyết Duyệt không hiểu vì sao Cận Ngôn lại yêu thích đứa bé đó đến thế?
Chỉ là một đứa con gái, tương lai cũng không thể tiếp tục hương hỏa cho nhà họ Tiêu, mẹ ruột còn là một người bệnh ung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941064/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.