Là ảo giác sao? Có phải vì cô sắp chết nên mới nhìn thấy anh không?
Nhưng xúc cảm cơ thể chân thật như vậy, cánh tay có lực của anh nâng cơ thể cô lên, mang cô bơi ngược dòng
Hóa ra, anh thật sự đến cứu cô Trong nháy mắt đó, Hạ Lăng lệ nóng quanh tròng, tất cả tủi thân và không cam lòng đều tan thành mây khói, vào lúc nguy cấp nhất trong cuộc đời, giây phút sống còn, hóa ra, anh có thể vì cô mà không cần tính mạng
Anh là thần linh của cô, vẫn luôn như vậy
Cô cố gắng ngẩng đầu, nương theo sức của anh mà bơi lên, vì để giảm bớt gánh nặng cho anh, cô dùng cánh tay còn nguyên vẹn cùng rẽ nước Trong lúc vô ý, đã chạm vào cổ tay của anh
Trên cổ tay anh hình như có cái gì đó bằng kim loại rắn chắc, rơi xuống
Đột nhiên Bùi Tử Hoành quay đầu, mặt đổi sắc
Nhận ra anh đang dừng lại không đi tiếp, Hạ Lăng dùng sức kéo anh một cái, tỏ ý anh đi nhanh đi Trước sức mạnh thiên nhiên, bọn họ quá nhỏ bé, dù chỉ đợi thêm một giây ở trong nước, nguy hiểm cũng có thể tăng lên gấp đôi
Nhưng Bùi Tử Hoành lại không đi
Anh nhìn về hướng vật kia chìm xuống rồi nhìn cô
Trong lòng Hạ Lăng dâng lên dự cảm xấu, một nỗi sợ hãi vô hình xâm chiếm trái tim cô, cảm giác lạnh như băng, sự khủng bố và bóng tối xưa giờ chưa từng có Cô không cảm giác được đó là cái gì, không biết phải làm sao, chỉ dùng sức kéo anh, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1733199/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.