Bùi Tử Hoành bị mấy ngôi sao vây quanh, bên cạnh là giám đốc Triệu tự mình đi theo
Anh đến hiện trường chụp ảnh do ý muốn nhất thời, lúc trưa, mắt cô bé kia đỏ ửng chạy ra khỏi Thủy Kính sơn trang, dáng vẻ đó đã in vào đáy lòng anh Không hiểu tại sao, anh luôn có một sự bất an không thể nói rõ, nếu như không tận mắt xác nhận cô bình an, anh không thể nào trở về
Anh không tập trung nghe người xung quang nịnh hót, nhưng ánh mắt lại bình tĩnh tìm kiếm bóng dáng kia
Không có
Vừa nãy rõ ràng cô vẫn còn ở đây, mặc bộ đồ bơi màu xanh thẫm xinh đẹp rạng ngời, tóc cột cao, như đuôi của người cá nổi trên mặt nước Nhưng chỉ chớp mắt, cô đã biến mất, giống như đang cố gắng trốn tránh anh vậy, ngay cả bóng lưng cũng keo kiệt không lưu lại cho anh
Hạ Vũ thì ngược lại, đang cười vui vẻ đi thẳng đến
Hôm nay, cô ta mặc một bộ đồ bơi liền thân màu trắng thuần, ở ngoài khoác một cái khăn lông lớn, trông vẫn yếu ớt, không chịu nổi một cơn gió như vậy Mọi người nhường đường cho cô ta
"Anh Tử Hoành" Cô ta ngọt ngào gọi: "Cảm ơn anh đã đến thăm em"
Không phải Bùi Tử Hoành tới thăm cô ta, nhưng lúc này lại không tiện vạch trần, anh nói với đám người giám đốc Triệu: "Mọi người đi làm việc đi, không cần theo tôi"
Đám giám đốc Triệu cho rằng anh muốn ở riêng với Hạ Vũ, vô cùng biết điều mà tản ra
Bùi Tử Hoành ngồi xuống cái ghế bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1733198/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.