Lệ Lôi rất vui, anh biết mọi cô gái đều thích công viên giải trí, dẫn cô đến đây là lựa chọn chính xác.
Cô tung tăng chạy lại, bàn tay nhỏ nhắnkéo ống tay áo anh: “Bên kia có nhà ma, đi, chúng ta đến nhà ma đi.”
Anh cười nói: “Được.” Anh thích nhìn đôi mắt sáng ngời của cô, tất cả niềm vui đều hiện hết lên mặt, không sợ trời không sợ đất mà xông xáo.
Anh đã gặp rất nhiều cô gái cố làm ra vẻ yểu điệu, nghĩ đủ mọi cách để dụ dỗ anh, cũng gặp rất nhiều cô gái ra vẻ hoạt bát, nhưng lại lỗ mãng hấp tấp, ngu xuẩn lại giả vờ đơn thuần.
Chỉ có cô, không giống những người khác.
Có lúc, cô giống một đóa hoa kiêu ngạo nở trên đỉnh núi cao, một mình đối mặt với gió tuyết lạnh lẽo, không kể lểsự đau khổ với bất cứ ai, nhưng lại khiến người ta không nhịn được mà muốn che chở. Có đôi khi, cô lại giống một chú thỏ con ngây thơ, tất cả vui sướng và tức giận đều viết trên nét mặt, đôi mắt trong veo không lẫn tạp chất, làm trái tim người ta cũng bừng sáng theo.
Cô là thế giới của anh, là người độc nhất vô nhị.
Lệ Lôi duỗi tay nắm chặt tay cô: “Đi, chúng ta đến nhà ma.”
Cô thật sự rất vui, không chú ý đến bàn tay bị anh giữ chặt, vô cùng hưng phấn chạy theo anh.
Hai người đi thẳng vào nhà ma, cô thường xuyên bị ma quỷ đột nhiên xuất hiện dọa đến mức thét chói tai, có mấy lần, đễn chỗ nguy hiểm liền lùi ngay vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1732964/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.