Bình thường, Mạnh Trọng Cảnh có quan hệ rất tốt với người trong thôn, hắn mượn xe lừa, nhanh chóng mời lang trung tới.
Lang trung vào tây sương phòng, Mạnh Trọng Cảnh đi theo Lâm Trọng Cửu tớiphòng chính ngồi, thỉnh thoảng lại liếc về phía sương phòng.
Trong sương phòng, ba mẹ con Liễu thị ngồi vây xung quanh, xem lang trung nắn xương cho Như Nương.
Ống quần bị kéo lên, tất bị kéo xuống mắt cá chân, không cần nói tới ôngLang trung già, ba mẹ con Liễu thị vừa nhìn lập tức lqd cảm thấy kinhngạc, không ai đoán được người có dung mạo bình thường như Như Nương,lại có làn da trắng như tuyết, trơn nhẵn, nõn nà như mỡ lqd đông, cònđôi chân, rõ ràng chưa từng bó chân, không phải rất tốt, nhưng còn nhỏhơn cả chân của Lâm Trúc.
Bị nhiều người nhìn chằm chằm, NhưNương cảm thấy khó xử, cúi đầu, sợi tóc rơi xuống, nhan sắc chỉ có sáuphần cũng biến thành tám phần.
A Kết không nhìn nữa, chuyển sang nhìn sau lưng muội muội, không nhìn Như Nương.
Lang trung còn phải tới nhà khác chữa bệnh, Như Nương bị thương không nặng,chỉ cần bôi thuốc đúng giờ, tĩnh dưỡng thật tốt, ba ngày sau có thể đilại bình thường.
Như Nương muốn trả tiền khám, thuốc thang nhưngsao Liễu thị có thể để một cô lqd nương đáng thương mồ côi như nàng phải trả tiền, để hai nữ nhi ở lại chăm sóc Như Nương, Liễu thị mời vị langtrung ra phòng ngoài, trả một lượng bạc, sau đó tiễn ông ấy ra cửa. Haingười vừa ra lqd khỏi sương phòng, Mạnh Trọng Cảnh lập tức đuổi theo,muốn hỏi phí khám bệnh, bị Liễu thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-the/265117/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.