"Tiêu đại nhân, thai không còn động nữa, tiếng tim thai đã biến mất...... Khả năng chỉ còn là tử thai, tốt nhất nên từ bỏ đứa nhỏ này đi, xin đại nhân quyết định......" 
Ngón tay thon dài nắm chặt bàn tay nóng bỏng của Tạ Sơ Thần, giống như người chết đuối bám lấy mảnh rơm cuối cùng, Tiêu Vãn nghẹn ngào, trên mặt ướt đẫm, trong lòng khó chịu, đau đớn, chua xót. 
Mấy tháng trước, khi Tiêu Vãn cho rằng mình vẫn chưa trả được toàn bộ tội nghiệt của mình thì cuối cùng đứa nhỏ này lại tới. Sau khi nàng đã thiết lập bẫy thành công với Sở Mộ Thanh, nàng cảm thấy vô cùng mừng rỡ, khiến cho nàng cảm nhận được hạnh phúc xưa nay chưa bao giờ có. 
Nhưng lúc này, Tiêu Vãn mới hiểu được hóa ra kiếp trước mình đã làm ra chuyện tàn nhẫn tới mức nào, không ngờ lại có thể ngộ nhân cốt nhục trong bụng Tạ Sơ Thần là con hoang, dùng một chén thuốc hoa hồng tự tay giết chết con ruột của mình, cũng để lại cảm giác thù hận đau xót muốn hủy diệt trong lòng Tạ Sơ Thần. 
Nghĩ lại việc nàng để một thiếu niên tự sinh tự diệt trong biệt viện kiếp trước, lòng Tiêu Vãn đau như bị kim châm, đau đớn không ngừng. 
Bây giờ đứa nhỏ lại giống như kiếp trước, ở trong bụng Tạ Sơ Thần không muốn được sinh ra, không muốn gặp người mẹ độc ác này của nó. 
-- Thê Chủ...... Ta muốn sinh nó ra..... 
Tiêu Vãn thật sự không dám nghĩ tới việc Tạ Sơ Thần luôn luôn ước muốn có một đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-phu-sau-khi-song-lai/4559162/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.