Thôi Oản cả người ướt đẫm ngồi trên ghế, nghe nha hoàn Thải Vi nói xong, mất hồn lạc phách.
Từ Tấn đến cùng có bao nhiêu chán ghét nàng, mới có thể khoanh tay đứng nhìn, mới có thể phái một thị vệ đến cứu nàng, ngay cả thanh danh nàng đều không để ý?
Cho dù Từ Tấn đối với nàng không có tình yêu nam nữ, bọn họ là huynh muội a, nàng càng là chuẩn Lục hoàng tử phi trong mắt mọi người, chẳng lẽ Từ Tấn đã chán ghét nàng tới tình trạng tổn hại mặt mũi thân đệ đệ?
Ý nghĩa xuất hiện, Thôi Oản đột nhiên rùng mình một cái, trong đầu lóe lên khuôn mặt Từ Tấn lạnh lùng, nghiêm nghị, vô tình.
Từ Tấn phái thị vệ xuống nước cứu nàng, có phải hay không còn có một cách giải thích khác, có phải hay không hắn đã không hi vọng nàng trở thành đệ muội của hắn? Bằng không lấy hắn chiếu cố Từ Hạo, lấy tình cảm huynh đệ hắn nhiều lần cứu Từ Hạo trong hiểm nguy, hắn không có khả năng để cho nam nhân khác đụng tới nàng, kế đó làm cho Từ Hạo khốn đốn.
Đúng rồi, nhất định là như vậy.
Kia Từ Tấn vì sao hận nàng như thế?
Thôi Oản run bần bật.
Nàng chỉ có thể nghĩ tới một nguyên nhân, Từ Tấn nhất định là hoài nghi lần trước bùn xạ hương cùng nàng có liên quan. Tất cả chứng cớ đều bị nàng thanh lý sạch sẽ, Thôi Oản tin tưởng vô luận là bác hay là Từ Tấn đều tra không ra bất kỳ đầu mối nào, mà Từ Tấn, dù hắn không có chứng cớ, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-hau-sung-hau-chi-lo/566094/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.