Hoài An cách kinh thành còn gần hơn một chút so với Tín Đô, không đến năm trăm dặm, sáng sớm hôm qua Phó Dung phái người đưa tin cho Từ Tấn, thị vệ ra roi thúc ngựa, mới quá trưa đã đem tin đưa tới tay Từ Tấn.
Lần này cứu tế thiên tai, đời trước Từ Tấn dùng hơn một tháng thời gian mới đem toàn bộ sự tình sắp xếp thỏa đáng, kịp trở về kinh thành trong năm cũ. Đời này, trong nhà kiều thê có thai, Từ Tấn nóng lòng trở về, lại đã trải qua cứu tế thiên tai đời trước, biết những quan viên nào có thể làm việc, rõ ràng thôn trấn nào gặp tai hoạ nghiêm trọng nhất, ứng đối tự nhiên làm ít công nhiều.
Không có thư nhà của Phó Dung, Từ Tấn cũng chuẩn bị trở lại, nói với Phó Dung năm cũ về là muốn cho nàng một bất ngờ. Trước mắt biết được trong nhà xảy ra chuyện, Từ Tấn ở lại thêm nửa ngày đem một ít việc vặt giao phó rõ ràng, hôm nay trời chưa sáng vội vàng chạy gấp trở về.
Vào trong phòng, Từ Tấn không nhìn Tạ thị cũng không nhìn Thôi Oản, ánh mắt trực tiếp rơi vào trên người Phó Dung ngồi ở trên giường đang muốn mang giày.
Phó Dung nhìn hắn cười, tròng mắt sáng ngời, sắc mặt lại tái nhợt.
Từ Tấn tim trĩu xuống, đi nhanh mấy bước đem Phó Dung muốn đứng lên một lần nữa đỡ lên giường, không coi ai ra gì mà giáo huấn nàng: "Trên người không thoải mái còn lộn xộn cái gì, ngoan ngoãn nằm xong." Sau đó cũng không quay đầu lại phân phó ba nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-hau-sung-hau-chi-lo/566078/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.