Tạ Thiệu đã sớm nắm rõ tính tình của nàng, những lời nàng nói ra, chắc chắn cũng là những điều nàng nghĩ trong lòng.
Nàng đã ra ngoài mấy canh giờ, lại nghĩ ra những điều lộn xộn như vậy, chẳng lẽ nàng muốn từ bỏ, không quan tâm đến hắn nữa sao?
Vết thương ở bả vai đau, nhưng lòng còn đau hơn, hắn khẽ hỏi nàng: "Thật sự như vậy sao, ta cưới tiểu nương tử khác nàng cũng đồng ý?"
Ôn Thù Sắc gật đầu: "Lang quân là bậc quyền quý, tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, thiếp là phu nhân, nên rộng lượng, yêu ai yêu cả đường đi, thích gì thích cả lối về, lang…"
Đây là tương lai mà nàng đã nghĩ đến, Tạ Thiệu thực sự không nghe nổi nữa, cắt ngang lời nàng: "Ôn Thù Sắc, nói chuyện cho đàng hoàng."
Đi bộ cả buổi tối, dạo qua vô số gian hàng, mua cả xe đồ, cứ tưởng đã nghĩ thông suốt, nhưng giờ bị lang quân chất vấn, trong lòng vẫn âm ỉ đau, nhưng biết làm sao được, lang quân là người như vậy, sinh ra đã cao quý, sinh ra ở Đông Đô, từ nhỏ đã quen biết với hoàng thân quốc thích, nàng lấy gì để so sánh, e rằng có khóc cạn nước mắt cũng không đủ.
Câu nói của Nhị phu nhân đêm qua chỉ đúng một nửa, đời người phụ nữ có hạnh phúc viên mãn hay không, tuy rằng phần lớn là do lang quân, nhưng cũng không phải hoàn toàn phụ thuộc vào lang quân.
Một nửa còn lại là do bản thân lựa chọn.
Nàng không muốn sống như Diêu Thập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/3718868/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.