Nhưng biết rồi thì sao, đã nói rõ trước mặt đại gia rồi, sau này dù tốt hay xấu, cũng không liên quan gì đến nhau.
Lời tuy nói vậy, cũng không thể không nhận người thân.
Tạ Thiệu không phải bị thương sao, bọn họ nên đến cửa thăm hỏi, có lời nói của đại gia, bà ta không mặt mũi cũng không dám đến cửa nữa, nhưng con cháu có thể.
Ngay trong đêm gọi Ôn Tố Ngưng đến, "Ta chuẩn bị chút đồ, ngày mai con đi một chuyến đi, chắc đến cửa đều là những người có m.á.u mặt, con đến đó chào hỏi cũng tốt…"
Từ sau khi hôn sự của Ôn Tố Ngưng và Tạ đại công tử tan vỡ, đến tận bây giờ vẫn chưa tìm được người nhà ưng ý, hoặc là nàng ta chướng mắt người khác, hoặc là người khác chê Ôn gia là người nơi khác.
Bây giờ Tạ gia đắc thế, biết bao nhiêu người xếp hàng muốn vào, nếu Ôn Tố Ngưng có thể nhân cơ hội này trèo lên cao, sau này cũng không cần lo lắng nữa.
Nhưng Ôn Tố Ngưng lại nhíu mày lắc đầu, "Ta không cần."
Đại phu nhân biết tính tình nàng ta cao ngạo, thở dài một tiếng, không ép buộc nữa, cuối cùng quyết định tam nương tử và đại công tử, sáng sớm ngày mai đến Tạ phủ.
—
Ôn Thù Sắc bận rộn cả ngày, đến tối mới đến thăm lang quân.
Thấy chàng đã thay thuốc, đang nằm dựa vào giường, liền bưng bát thuốc trên bàn đến đút cho chàng, trước tiên đưa thìa sứ đến bên miệng thử, không nóng, cẩn thận đưa đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/3718856/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.