Hôm nay sau khi Tạ Thiệu đi, Ôn Thù Sắc liền lén lút đến căn phòng chàng ngủ đêm qua, bảo Thanh cô cô lặng lẽ thêm một lớp đệm rơm ở dưới.
Lại lấy chăn đệm mới mua của chàng ra phơi nắng.
Đang bận rộn thì Văn thúc đã đến, người còn ở hành lang, đã vội vàng gọi: "Nhị nương tử, Nhị nương tử…"
Ôn Thù Sắc từ sau đống chăn đệm ló đầu ra, "Văn thúc, ta ở đây."
Văn thúc đi qua hành lang, đến trước mặt Ôn Thù Sắc, vẻ mặt vui mừng, "Cô gia hôm nay đã đến Mã Quân ti làm việc, lão nô đã đặc biệt tìm hiểu, chức quan là Đô úy hầu Mã Quân."
Ôn Thù Sắc sững sờ, "Thật sao?"
"Thiên chân vạn xác, quan ngũ phẩm đấy." Văn thúc giơ một bàn tay, lại thêm ba ngón tay, "Bổng lộc hàng tháng tám mươi quan…"
Nhớ đến ba mươi lượng bạc tên khốn kia để trên bàn gỗ đêm qua.
Khó trách, lại có chí khí như vậy.
Bạc không quan trọng, nhà họ Tạ và nhà họ Ôn đều không thiếu bạc, chỉ cần chàng chịu làm quan.
Xem ra liều thuốc mạnh đêm hôm trước của nàng đã có tác dụng, tuy rằng hơi quá đáng một chút, nhưng may mà cuối cùng cũng có hiệu quả.
Gánh nặng trên vai được trút bỏ, ngay cả cơn tức bị chàng chặn ở n.g.ự.c đêm qua cũng tiêu tan, nói với Văn thúc: "Buổi tối ta sẽ dẫn cô gia đến Mịch Tiên lâu."
Nếu chàng thật sự bước chân vào con đường làm quan, nàng cũng không cần phải giấu giếm chàng nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/3718842/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.