Sắc mặt Cấp sự trung biến đổi, không ngờ một kẻ từ Phượng Thành trở về như hắn lại nắm rõ tình hình của Môn hạ tỉnh đến vậy.
Có thể để hắn tiếp tục đợi, nhưng không thể tùy tiện nói bừa thời gian.
Nguyên tướng đã cho người đưa hắn đến đây, rõ ràng là muốn hắn ta ngấm ngầm gây khó dễ, nhưng ngoài mặt không thể xé rách quan hệ.
Thấy tốt thì nên thu tay lại, hắn ta nói: "Nếu Tạ công tử đã vội, vậy ta sẽ xử lý giúp Tạ công tử trước."
Tạ Thiệu không nói thêm gì nữa, lấy giấy cáo mệnh từ trong tay áo ra, đặt trước mặt hắn ta.
Cấp sự trung vừa nhìn thấy loại giấy và nét chữ kia, liền biết là xuất phát từ đâu, trong lòng giật thót, sợ toát mồ hôi lạnh, nào còn dám chậm trễ, vội vàng lật sổ sách ra, trước mặt Tạ Thiệu ghi chép lại, đang định đưa thẻ gỗ thông qua, thì ngoài cửa đột nhiên vang lên một giọng nói: "Ồ, đây chẳng phải là Tạ tam công tử sao?"
Tạ Thiệu quay đầu lại, nhìn người vừa bước vào cửa, từ ngũ quan phóng đại của đối phương, hắn mơ hồ nhận ra.
Nguyên đại công tử, Nguyên Nhuận.
Thời thơ ấu, Tạ Thừa tướng và Nguyên Minh An cùng nhau khống chế triều đình, khó tránh khỏi bị người ta đem ra so sánh, so quyền thế, so tài văn chương, thậm chí còn so cả phu nhân và con cái của nhau.
Đáng tiếc, vị đại công tử nhà họ Nguyên này lại không làm vẻ vang cho Nguyên Minh An.
Dù là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/3718839/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.