Thân thể Cố Dĩ Di hồi phục nhanh hơn dự kiến, sau khi tỉnh dậy vào ngày thứ ba, đã có thể xuống giường hoạt động. Cô đã nằm quá lâu, khi chân chạm đất thì hoàn toàn vô lực, cần phải dùng khung tập đi hoặc là để Yến Quy đỡ cô.Cố Dĩ Di thở dài nặng nề, nói: "Em bị thương giống như bị tàn tật vậy."Vịn khung tập đi ra khỏi phòng vệ sinh, Cố Dĩ Di bất mãn phàn nàn.Yến Quy đang ngồi bên giường bệnh gọt quả cho cô, thấy cô đi lại rất linh hoạt rồi, cười nói: "Hai chân em đều có vết thương do súng bắn, có thể bình phục nhanh như vậy là tốt rồi."Cố Dĩ Di lại leo lên giường, dựa vào đầu giường nói: "Em sẽ cố gắng phục hồi thật tốt."Yến Quy 'ừ' một tiếng, đưa quả đã gọi xong cho cô.Sau khi cắn một miếng quả, Cố Dĩ Di hỏi: "Mấy ngày này không có em, đặc vụ không xảy ra chuyện gì lớn chứ?"Yến Quy nghe vậy hơi khựng lại, lúc trước bởi vì để ý tới chuyện cô bị thương nặng vừa khỏi, sợ cô lại chịu đả kích, nên Yến Quy vẫn chưa nói cho cô biết về bệnh tình của Ôn Chất Bân và hai đồng đội đặc vụ đã hy sinh kia......Thấy Yến Quy đột nhiên im lặng, vẻ mặt giống như đang có chút do dự, Cố Dĩ Di vô cùng hiểu nàng, liền nhạy cảm cảm nhận được có chuyện không ổn."Sao vậy? Có phải chị chưa nói cho em biết chuyện gì đó không?"Hôm nay Yến Quy biết chuyện này không thể giấu được nữa, bởi vì cô sớm muộn gì cũng biết, hôm qua lãnh đạo của sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-giai-oan-cua-nu-phap-y/3035236/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.