"Khụ khụ!" Phỉ Lệ đánh giá toàn bộ xung quanh một cách cẩn thận. Nàng vươn tay ra lau vết máu nơi khóe miệng, từ từ khôi phục lại ma lực của mình. Tuy không biết đây là chỗ nào nhưng có tia khí tức quen thuộc mơ hồ vương vấn không ngừng quanh người nàng, dường như đang nói gì đó.
"Vào đi, vào đi, ta đang ở trong này." Một giọng nói non nớt không ngừng vang lên trong lòng Phỉ Lệ, dẫn nàng vào chỗ sâu nhất trong cung điện.
Phỉ Lệ nhìn xung quanh một cách đề phòng. Vừa rồi vẫn ở trong một căn phòng hoa lệ nhưng bây giờ trước mắt nàng là một không gian mênh mông bát ngát, tất cả mọi thứ đều trở nên mờ mờ ảo ảo. Chỉ có mình Phỉ Lệ đứng giữa không trung, dường như có ngoại lực nào đó nâng nàng lên khiến nàng có thể bước trên khoảng không mà không tốn chút sức nào.
Bốn phía đều là những vật mờ mờ ảo ảo, không chút hơi người. Nhưng nàng vẫn cảm thấy cách đó không xa là đáp án mà nàng muốn tìm. Cho nên Phỉ Lệ hoàn toàn thả lỏng thân thể căng cứng, để mặc cho luồng sức mạnh này dẫn mình đi về phía trước.
Không biết bay bao lâu, đến mức Phỉ Lệ cho rằng mình đã ở trong không gian không có hơi người này vài năm bởi vì thời gian như ngừng trôi trong không gian tĩnh lặng này. Thứ duy nhất còn sống chính là Phỉ Lệ nàng Trái tim nàng đập thình thịch, vạn vật đều tĩnh lặng, dường như chỉ hít thở một chút sẽ khiến người ta không chịu nổi.
Ngay lúc Phỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-di-gioi-xinh-dep/1596563/quyen-3-chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.