Chương trước
Chương sau
"Ngươi nói cái gì? Kẻ nào dám mang Bỉ Lý Tạp đi Mộ Vệ phủ, chẳng lẽ không biết Bỉ Lý Tạp là người của ta sao? Từ khi nào mà ở Dẫn Phượng có kẻ lớn gan như vậy rồi hả?" Vẻ mặt Đạt Phỉ hung ác ngồi ở trên ghế, hai tay bởi vì nắm chặt tay vịn mà nổi lên gân xanh, khiến gương mặt diễm lệ hoàn toàn biến đổi, lúc này nàng ta nào còn bộ dáng đoan trang, ưu nhã trước mặt Cửu Ngân nữa chứ, mà nàng bây giờ chính là đố phụ.
"Là người của Phượng điện, ngày hôm qua Phượng điện có chủ nhân mới. Nhưng người ra lệnh lại là một thị nữ lãnh khốc, tiểu nhân chưa từng gặp qua." Thị nữ phía dưới kinh sợ mà run bắn cả người quỳ phịch ở trên mặt đất, động cũng không dám động, ở Dẫn Phượng cung ai chả biết tiểu thư Đạt Phỉ ngoại trừ ở trước mặt Cửu Ngân đại nhân giả vờ đoan trang ưu nhã ra, thì trước mặt người khác đều là vô tình ác độc, dù là trong gia tộc Đái Ân Tư cũng như vậy, nàng ta cứ tự cho là mình có diện mạo xinh đẹp nhất tam giới, nên chẳng coi ai ra gì.
"Cái gì? Lúc nào thì Phượng điện có người vào ở, không nghĩ tới ta vẫn luôn đề phòng đám hồ ly tinh kia, mà vẫn bị kẻ khác thừa cơ, hừ! Con tiện nhân kia là ai?" Lúc Đạt Phỉ nghe thấy Phượng điện đã có người ở, nhất thời cả người tản ra sát khí hung ác, gia tộc Đái Ân Tư cũng chẳng phải là gia tộc xuất sắc gì ở Ma giới, tối đa cũng chỉ có thể coi là một Tiểu Quý Tộc, nếu so với Quý tộc thượng tầng ở Ma giới, cũng chỉ là một tiểu gia tộc xếp thứ 3 mà thôi.
Nhưng trong một cuộc thi sắc đẹp ở Ma giới, Đạt Phỉ được Cửu Ngân nhìn trúng, mang về Thâm Uyên, ngay sau đó cuộc sống của gia tộc Đái Ni Tư liền tiến vào giới thượng lưu của Ma giới, nhanh chóng từ một tiểu gia tộc xếp thứ 3 biến thành một đại gia tộc ở Ma giới, thậm chí ngay cả một vài Đại Gia Tộc cũng trái đi mũi nhọn này, chẳng qua chuyện như thế nào cũng chỉ có bọn họ mới biết.
"Không rõ ràng lắm, hình như là Cửu Ngân đại nhân tự mình mang về, không đi qua Tàng Kiều điện mà là trực tiếp vào ở trong Phượng điện, tiểu nhân cũng mới biết được tin tức này hôm nay, chính là luc đại nhân Bỉ Lý Tạp xảy ra chuyện không may." Đám thị nữ bên cạnh cẩn thận nuốt nước miếng, bởi vì các nàng đã quá quen với việc khi tiểu thư nổi giận sẽ trút lên đám người bên cạnh như thế nào. Ai cũng không biết vị tiểu thư Đạt Phỉ có vẻ dịu dàng thùy mị, hiểu biết rộng, trí nhớ tốt, sáng suốt khi xử lý tình huống, thành thạo về ứng đối thật ra là người có nhiều bộ mặt, là người cực kỳ tàn bạo, khát máu. Bình thường nàng rất chướng mắt với người có dáng dấp đẹp mắt hơn mình, nhất là nàng tự nhận là người có gương mặt đẹp nhất, có đôi lúc còn hỏa nhập ma.
(Tàng kiều điện: Cung điện giấu giai nhân.)
"Cửu Ngân đại nhân tự mình mang về, xem ra tiện nhân này có chút khác với đám hồ ly tinh kia. Nhanh như vậy đã ra oai phủ đầu, chỉ là ả ta lại không biết Dẫn Phượng cung đều do ta định đoạt, lại dám đưa Bỉ Lý Tạp đến Mộ Vệ phủ, thật là không biết sống chết, là ai mang Bỉ Lý Tạp đi." Đạt Phỉ đã bóp nát tay vịn ghế, chớ đừng nói đến ly trà trên bàn, lúc này người hoàn hảo không có việc gì chỉ có nàng ta, bởi vì thị nữ bốn phía, cả người đều run cầm cập, khóe miệng chậm rãi chảy ra tia máu, nhưng không ai dám mở miệng nói gì. Đều ti tiện nhìn chăm chú vào nữ nhân ngồi một mình ở phía trên cao kia.
"Mang đại nhân Bỉ Lý Tạp đi là Thị Vệ Trưởng của Phượng điện, nghe nói Thị Vệ Trưởng của Phượng điện là thuộc hạ dưới trướng của chiến tướng Lang Sâm. Về phần thị nữ nên Bích Lệ kia, không tra được thân phận." Một bóng dáng quỷ mị đột nhiên xuất hiện sau lưng Đạt Phỉ, giọng nói âm dương quái khí đến nỗi khiến người ta không tự chủ được mà nổi da gà, bởi vì nó thật sự là hơi khó nghe một chút, tuy nói là khó xác định rõ cao thấp thế nào, nhưng với chiều cao như thế này, dù được ngăn trở bởi Ma Pháp Bào, cũng không khó đóan ra được, người này là nam nhân, bởi vì dù là ở Ma giới cũng có rất ít nữ tử có chiều cao đến 1m9.
"Ngươi đã đến rồi, làm sao bây giờ? Ta muốn đi Mộ Vệ phủ một chuyến. Dù sao ta đã quá quen với Bỉ Lý Tạp rồi, không có nàng ta sẽ rất không thoải mái. Hơn nữa Bỉ Lý Tạp biết quá nhiều chuyện của ta, nếu đến lúc đó Mộ Vệ phủ tra ra, ta và ngươi đều không có chỗ tốt." Đạt Phỉ không nhìn về phía đám thị nữ đang giãy dụa, hai mắt hung ác lệ nhìn nam tử sau lưng, tuy khẩu ngữ là thương lượng, nhưng ngữ điệu lại mang theo giọng điệu cao cao tại thượng, tựa hồ ngoại trừ Cửu Ngân ra, những người khác đều phải nằm rạp xuống hôn chân nàng.
Nàng không phải là Đạt Phỉ lúc Cửu Ngân mới đưa về, nàng biết rất nhiều chuyện, dù là Ma vương của Ma giới khi gặp Cửu Ngân cũng phải tỏ vẻ cung kính, cho nên theo ý nàng, nếu có thể tạo được niềm vui cho Cửu Ngân, tất nhiên nàng sẽ ở trên cao mà mấy đám dân đen ti tiện không thể với tới được, cho nên tới tận bây giờ nàng cũng không hề cho rằng những kẻ bị nàng xử tử có gì đáng thương cả, bởi vì chỉ có nàng mới có tư cách đứng ở bên cạnh Cửu Ngân đại nhân, còn những kẻ khác chỉ là đám dân đen bẩn thỉu mà thôi.
"Chỉ bằng ngươi, đừng nói là vào Mộ Vệ phủ, dù là Phượng điện cũng không được. Ngươi vẫn nên suy nghĩ xem làm thế nào để Cửu Ngân không nghi ngờ ngươi liên quan tới chuyện ma thú bạo động lần này thì tốt hơn đấy! Về phần chuyện của Phượng điện, ta sẽ ra mặt thăm dò một chút." Hừ! Thật sự đã cho rằng mình là nữ chủ nhân của Dẫn Phượng cung rồi, nữ nhân nực cười, mời chỉ có được một chút quyền lực bề ngoài của Dẫn Phượng điện, liền đã tự cho rằng mình là chủ nhân của Dẫn Phượng cung, vốn cho rằng nữ nhân này thông minh lắm, bây giờ nhìn lại mình lựa chọn giao dịch với nàng, có phải rất không sáng suốt hay không? Bởi vì dù sao chuyện này liên quan đến kế hoạc tiếp theo của Hồn Điện, nếu như bị nữ nhân này đảo loạn, thật sự rất phiền toái.
"Ngươi có ý gì? Cái gì mà bảo là ta không tới được Mộ Vệ phủ, vào không được Phượng điện, chắc chắn Cửu Ngân đại nhân sẽ không phát hiện được chuyện ma thú bạo động có liên quan tới ta, bởi vì cả ngày ta đều ở Dẫn Phượng cung, căn bản không thể tới nơi sâu nhất của Thâm Uyên, hơn nữa chỗ đó còn là nơi nghiêm mật nhất Dẫn Phượng cung." Giọng nói của Đạt Phỉ trở nên cực kỳ kích động, đáng chết, nếu không phải là vì nàng còn cần hắn giúp một tay, nàng thật sự rất muốn giết hắn chết ngay cho rồi, lại dám nói nàng ngay cả Phượng điện cũng không vào được.
Người áo đen dĩ nhiên không bỏ qua sát khí chợt lóe lên trong mắt Đạt Phỉ rồi biến mất, nữ nhân ngu xuẩn, còn đòi muốn giết hắn, không biết tự lượng sức, xem ra Cửu Ngân thật sự đã dạy dỗ nàng dạy quá tốt, quá thậm chí ngay cả điều cơ bản nhất là che giấu tâm tình của mình cũng không thể làm được, thật không thể hiểu nổi tại sao Cửu Ngân lại giữ nàng ta ở lại bên cạnh, chẳng lẽ là bởi vì gương mặt này, chỉ là nữ nhân xinh đẹp ở Ma giới đầy rẫy ra đó, thậm chí còn đẹp hơn cả Đạt Phỉ cũng nhiều thế cơ mà.
"Ồ! Mới nói ngươi như vậy mà ngươi đã nôn nóng lên rồi! Ngươi thật sự cho là kế hoạch của mình không hề có sơ hở gì sao?" Người áo đen đi tới sau lưng Đạt Phỉ, ôm Đạt Phỉ vào trong ngực của mình, hai tay không an phận sờ lọan lên người Đạt Phỉ, bàn tay lại càng không phải nói, nắm bóp nụ hoa nơi ngực nàng ta, cường ngạnh áp nàng ta lên bờ tường, sau đó phất phất tay về phía đằng sau lưng, đột nhiên hàng lọat xúc tua bay về phía đám thị nữ trong phòng, cuốn chặt lấy, trong nháy mắt chỉ còn lại mấy vũng máu, biểu thị cho người ta biết, trước đó vẫn còn có người.
"Ngươi không sợ Cửu Ngân đại nhân sẽ phát hiện chuyện của chúng ta, sau đó cắt ngươi thành tám khúc sao?" Đạt Phỉ lẳng lơ hưởng thụ sự vuốt ve của người áo đen, đồng thời lại càng dùng sức dính thân thể lên người hắn, về phần mấy thị nữ đã chết, nàng ta chẳng thèm quan tâm, không hổ là nữ nhân lòng dạ như rắn rết, coi mạng người như con kiến hôi.
"Ngươi còn không sợ, thì ta tại sao lại phải sợ, hơn nữa dưới hoa mẫu đơn, chết thành quỷ cũng phong lưu không phải sao? Huống chi còn là nữ nhân xinh đẹp như tiểu thư Đạt Phỉ Đây, cho dù có chết cũng không hối tiếc." Nói xong cũng gắng sức dùng lực, trực tiếp tiến vào bên trong thân thể Đạt Phỉ, mặc dù trong miệng nói những mập mờ, nhưng chỉ có chính hắn mới biết, hắn chán ghét đến cỡ nào nữ nhân có lòng tham không đáy này, chỉ là sự chán ghét cùng khinh thường trong mắt này bị hắn che giấu quá kỹ, có lẽ ngay cả chính hắn cũng bị mê hoặc, huống chi là Đạt Phỉ, lúc này nói không chừng ả ta còn đang hài lòng sức quyến rũ của mình nữa ấy chứ. Tuyệt đối sẽ không thể nghĩ đến mình có phải là một con cờ cho kẻ khác hay không đâu?
"Ta thích nhất cái miệng này của ngươi đấy, ừ …! Nhanh lên một chút. . . . . . Cửu Ngân đại nhân!"Đạt Phỉ nhiệt tình hưởng thụ nam tử áo đen tiến sâu vào, nhưng trong đầu lại không ngừng ảo tưởng trên người mình là Cửu Ngân đại nhân, chỉ mới nghĩ như vậy Đạt Phỉ đã cảm thấy cả người đều mềm nhũn, chẳng qua Cửu Ngân đại nhân lại không cảm thấy hứng thú với thân thể của nàng, tựa hồ trừ lần đầu tiên kia ra, hắn cũng không chạm qua nàng một lần nào nữa, nhiều nhất chỉ là tới xem nàng một chút, sau đó yêu cầu nàng gảy đàn. Cũng chính là bởi vì như vậy, nàng mới chịu đồng ý yêu cầu quá đáng của nam tử áo đen.
Ha ha! Nếu Đạt Phỉ mà biết Cửu Ngân căn bản chưa từng chạm vào nàng, ngay cả lần kia cũng chỉ là hiệu quả của Mê Huyễn, không biết bây giờ Đạt Phỉ có ảo tưởng như thế nữa hay không?
"Đang suy nghĩ tới Cửu Ngân à? Nhưng thật là đáng tiếc, hắn không thể nào đối đãi với ngươi như ta đâu." Nam tử áo đen khinh thường nhìn Đạt Phỉ đang rên rỉ dưới thân mình, thật là nữ nhân dâm đãng, nằm ở dưới thân thể của mình, thế nhưng lại gọi tên của Cửu Ngân.
"Vâng! Cửu Ngân đại nhân. . . . . . A….!"Đạt Phỉ vẫn như cũ trầm mê trong dục vọng, không nói một lời với nam tử áo đen, nếu lúc này nàng ta mà biết bộ dạng dâm đãng này của mình, đều bị người khác nhìn thấy, không biết mặt của nàng có thể lại một lần nữa trở nên dữ tợn hay không?
"Kim Ưng, cho tới bây giờ ta cũng không biết ngươi lại có sở thích quái đản như vậy đấy." Bích Lệ ghê tởm nhìn Kim Ưng đang nhìn vào màn hình thủy tinh, nữ nhân Đạt Phỉ kia thật sự cho rằng không ai biết nàng ta nàng cái gì hay sao? Lúc Kim Ưng nghe thấy chuyện ma thú bạo động, hai mắt liền thoáng qua tia sát khí mãnh liệt, trong nháy mắt tryền tin tức này lại cho Cửu Ngân.
"Sao ngươi lại đến đây, hiếm khi thấy ngươi xuất hiện lắm cơ mà." Kim Ưng vẫn lạnh lùng như cũ, chỉ là khi nhìn qua nam tử áo đen ở sau mà hình thủy tinh, trong mắt thoáng qua vài tia tò mò, rất khó để thần không biết quỷ không hay mà lẻn vào Dẫn Phượng cung, mặc dù có nữ nhân Đạt Phỉ kia làm nội ứng, nhưng nếu không muốn gây sự chú ý tới bọn hắn, xem ra hẳn là phải có năng lực đặc biệt! Cũng giống như mình có năng lực không gian chẳng hạn.
"Ta muốn biết thân phận của Phỉ Lệ?" Bích Lệ không nói thêm gì. Chỉ nhìn Kim Ưng chằm chằm, nữ nhân có thể khiến Lang Sâm đối xử khác biệt, hơn nữa ngay cả Cửu Ngân đại nhân cũng như vậy, nữ nhân như thế chẳng lẽ không có liên quan gì đến Dẫn Phượng cung hay sao? Nàng không tin.
"Có một số việc ngươi tốt nhất không nên nhúng tay vào." Kim Ưng nói xong câu đó, liền tắt đi màn ảnh thủy tinh, sau đó cũng không quay đầu lại đi về phía nơi xa nhất của Mộ Vệ phủ, không đê ý tới ánh mắt hiếu kỳ của Bích Lệ nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.