"Hôm nay là thăng cấp thập cường, Lợi Nhã của Thích Khách học viện với Đức Cố Trại của Ma pháp học viện." Thanh âm hăng hái của lão sư trọng tài xuyên qua phiến ma pháp thạch anh tới toàn bộ khoảng sân, đệ tử bên dưới điên cuồng vỗ tay, gào to tên tuyển thủ mà mình yêu thích.
"Lợi Nhã, một khi thất bại lập tức phải rời trận đấu, hiểu chưa?" Phỉ Lệ vẫn không an tâm, dặn đi dặn lại Lợi Nhã. Linh cảm bất an không những không mất đi mà ngược lại mạnh thêm.
Theo sự xuất hiện của Đức Cố Trại, tóc quăn màu xanh nhạt, đôi mắt xanh thẳm cùng biểu tượng của Phong Hành đế quốc, gương mặt anh tuấn còn chút non nớt, khí tức ngây ngô như đứa nhỏ nhà bên, nhưng đôi mắt hẹp dài thỉnh thoảng lại cho người ta cảm giác vô cùng âm hiểm xảo quyệt, đó là cảm giác đầu tiên của Phỉ Lệ khi nhìn thấy Đức Cố Trại.
"Vâng, chủ nhân." Lợi Nhã không hiểu vì sao chủ nhân cứ dặn đi dặn lại nàng phải chú ý Đức Cố Trại, nhưng nàng không hỏi nhiều, nàng biết chủ nhân sẽ không hại nàng.
"Lợi Nhã."
"Lợi Nhã."
Trong sân, giữa tiếng hò hét điên cuồng của mọi người, Lợi Nhã vẫn vẻ mặt lạnh lùng không cảm xúc, không hề vì những người bên dưới mà tỏ ra điều gì. Trong lòng Lợi Nhã, chỉ cần chủ nhân quan tâm nàng là đủ, những người khác không xứng đáng nhận được sự chú ý của nàng. Huyết thống Bố La Đặc đã định chủ nhân là tất cả của nàng.
"Ngươi là Lợi Nhã Bố La Đặc? Ta là Đức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-di-gioi-xinh-dep/1596348/quyen-2-chuong-31.html