ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG...
Hỗn Thần Ma Viên có hình thể chẳng khác nào nhân loại bình thường, thuộc loại hình nhỏ bé bên trong yêu tộc.
Nhưng mà nó lại nguy hiểm dị thường, một tay cầm trống, một tay đấm vào mặt trống phát ra tiếng vang nguy hiểm tác động trực tiếp vào linh hồn của mục tiêu.
Những âm ba xung kích này chứa đựng Hỗn Độn Ma Lực, nếu không cẩn thận sẽ lập tức trọng thương, thậm chí hồn phi phách tán.
RỐNG...
Khải Huyền Thần Sư không chịu nổi sự quấy rối đến từ tiếng trống đáng ghét này, nó liên tục ngửa đầu gào rống nhằm dùng tiếng hống của mình để xua tan tiếng trống trận.
Đáng tiếc tiếng trống lấn át hoàn toàn tiếng sư thần hống của nó, làm linh hồn của nó tràn ngập đau đớn, lăn lộn bên dưới mặt đất.
Ở bên cạnh, Tiểu Thiên Ý đã nhạy bén điều động Long Ngữ bảo vệ Lạc Sương nên nàng mới có thể miễn cưỡng chống lại.
“Phiền phức quá!”
Cửu Đầu Nghịch Long phẫn nộ gầm lên, thế công cường đại bắn phá muốn đem con khỉ kia nghiền nát.
Nào ngờ thoát một cái, Hỗn Thần Ma Viên đã hoá thành tầng tầng lớp lớp tàn ảnh lướt đi trong chiến trường, tốc độ của nó cực nhanh dễ dàng né tránh thế công của Tiểu Thiên Ý.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG...
Vừa chạy vừa đánh trống, Hỗn Thần Ma Viên quậy tung sàn đấu với khả năng quấy rối cực độ khó chịu.
Nhân lúc Lạc Sương và Khải Huyền Thần Sư lâm vào thế bị động, Đế Vi cưỡi trên lưng Hỗn Chiến Kỵ Thú lao đến như sao băng, ngọn giáo hung tàn và Hỗn Quân Kỳ lấy thế không thể đỡ cùng lúc tập sát hai bên trái phải.
Nào ngờ ngay khi vừa mới tiếp cận, trong mắt Lạc Sương bỗng nhiên hừng hực bốc cháy.
Khoảnh khắc đó, Tịch Diệt Thánh Viêm, Cửu U Tử Hoả, Kim Ô Kiếp Hoả...ba ngọn lửa phô thiên cái địa bùng cháy ngập trời, bao phủ lấy Đế Vi và Hỗn Chiến Kỵ Thú vào bên trong.
Xèo xèo xèo...
Nhiệt độ khủng bố lan toả, ba ngọn lửa táo bạo không cách nào hình dung, buộc Đế Vi phải lập tức điều động Hỗn Độn Thế bảo vệ xung quanh mình và toạ kỵ, không để các ngọn lửa này xâm nhập.
Thân ảnh Phượng Tịch Y, Phiêu Tử Hàm và Diễm Nguyệt Kỳ xuất hiện phía trước Lạc Sương trong hình thái thần thú biến dị.
Tịch Diệt Phượng Hoàng, Cửu U Minh Tước và Thánh Kiếp Kim Ô.
“Làm sao có thể?” Chứng kiến cảnh tượng này, Tổ Phượng Tộc và Vạn Bằng Tộc đang ngồi bên ngoài cũng phải giật mình.
Đây đều là huyết mạch quý hiếm của tộc bọn hắn, vì sao lưu lạc bên ngoài?
“Anh Linh Phượng Tổ!”
“Cửu U Nguyền Rủa!”
“Diễm Lôi Kim Ô Phá!”
Biển lừa vừa tan đi, thế công lập tức ập xuống.
Tam đại thần điểu đồng loạt xuất kích.
“Thật nhiều chủng loài quý hiếm, chiến lực và thiên phú đều cực mạnh.” Toàn trường thấy Lạc Sương một hơi triệu hoán nhiều chiến sủng như vậy, âm thầm hít một ngụm lãnh khí.
“Hừ, nhiều chiến thú thì đã sao? Ta có Hỗn Độn Quy Tắc ở đây, các ngươi lấy gì chống lại?” Đế Vi lạnh lùng hừ một tiếng.
Hỗn Độn Quy Tắc dung hợp vào bên trong Hỗn Quân Kỳ, chiến kỳ quét ngang...dễ dàng đánh tan thế công của tam đại thần điểu.
“Sư Thần Pháo!”
Khải Huyền Thần Sư thịnh nộ, tám cái đầu còn lại của nó ngưng tụ lực lượng, hung hăng oanh tạc.
Tam đại thần điểu không hề dừng lại, một lần nữa phát động thế công hung tàn.
“Đã nói là vô ích!” Đế Vi nhếch mép khinh thường, Hỗn Chiến Kỵ Thú lao thẳng đến, Hỗn Quân Kỳ không gió mà bay, Hỗn Độn Thế bao quanh cơ thể như có thể bình định chiến loạn.
NGAO!
Nhưng đúng lúc này, không gian trước mắt Lạc Sương bỗng nhiên rung chuyển, có tiếng gầm thịnh nộ từ đó truyền ra.
Lạc Kỳ Nam trong hình thái Nghịch Thiên Ma Long vận chuyển Thời Không Chi Lực xuất hiện.
Nghịch Thiên Long Lực như một cột pháo khổng lồ từ miệng rồng bắn phá, kinh thiên động địa.
“Lại là Nghịch Thiên Ma Long?” Tổ Long Tộc Trưởng ánh mắt nhảy lên:
“Nghịch Thiên Long Lực của Nghịch Thiên Ma Long có thể phá tan Quy Tắc Chi Lực trong cùng cảnh giới nên mới được gọi là Nghịch Thiên, bất quá có thể phá được Hỗn Độn Quy Tắc sao?”
Đúng lúc này, toàn bộ Long Ngữ Vương Miện trên đầu Cửu Đầu Nghịch Long bừng sáng chói mắt, Long Ngữ như dòng thác đổ xuống dung hợp vào trong Nghịch Thiên Long Lực.
“Không xong!”
Đồng tử trong mắt Đế Vi co lại.
Với số lượng Long Ngữ nhiều đến đáng sợ hợp với Nghịch Thiên Long Lực, chưa chắc Hỗn Độn Thế của nàng có thể vô địch.
Ra lệnh cho Hỗn Chiến Kỵ Thú né tránh, đáng tiếc Nghịch Thiên Ma Long này lại còn tinh thông Thời Gian và Không Gian.
Lạc Kỳ Nam đã thăng cấp Thời Không Thánh Thể trở thành Thời Không Thần Thể, khả năng tác động Thời Không ở Đạo Giới càng là lô hoả thuần thanh, đăng phong tạo cực.
Trước Thời Không Quy Tắc của nàng tác động, xung quanh Đế Vi như bị đọng lại trong khoảnh khắc...
BÙM!
Nghịch Thiên Long Lực cùng Long Ngữ đánh tan Hỗn Độn Thế, vô số tia Hỗn Độn Quy Tắc phân chia tứ tán.
Chỉ chờ có như vậy, công kích của Khải Huyền Thần Sư và tam đại thần điểu đã hung hăng nhắm thẳng vào cơ thể Đế Vi.
RỐNG!
Vào thời khắc nguy cấp, Hỗn Chiến Kỵ Thú hất văng chủ nhân của mình, ngọn giáo trong tay điên cuồng vũ động như vòi rồng nghênh đón tất cả các đòn tất công của đối thủ.
PHỐC!
Ngọn giáo nát bấy, chiến giáp trên thân Hỗn Chiến Kỵ Thú vỡ tan, máu đen bắn ra bốn phía...khí tức của nó suy yếu đến cực điểm.
“Đáng tiếc...” Lạc Sương thấy vậy chép miệng tiếc nuối.
Nàng và chúng nữ đã sớm chờ đợi thời cơ này.
Dùng Nghịch Thiên Long Lực dung hợp với Long Ngữ đánh tan Hỗn Độn Thế và hạ gục Đế Vi.
Đáng tiếc Hỗn Chiến Kỵ Thú quá trung thành, nó vậy mà đem Đế Vi đẩy ra khỏi nguy hiểm, dùng chính thân mình đón đỡ tất cả.
Tuy rằng có khả năng phòng ngự kinh khủng nhưng vẫn bị trọng thương.
Nhìn thấy thảm trạng của toạ kỵ mình, Đế Vi hít sâu một hơi, hướng Hỗn Thần Ma Viên mở miệng ra lệnh:
“Diệt Hồn Hỗn Thần Trận!”
“KHẸT!”
Như cảm nhận tâm tình giận dữ của chủ nhân, Hỗn Thần Ma Viên ngửa đầu gào rú...
Theo sau đó, chỉ thấy vô số tia Hỗn Độn Ma Lực từ cơ thể nó bắn ra bốn phương tám hướng, vậy mà biến thành hàng nghìn phân thân Hỗn Thần Ma Viên.
Tay cầm hàng nghìn chiếc trống, di chuyển liên hoàn bao vây Lạc Sương và chúng nữ vào trung tâm, ở xung quanh điên cuồng nổi trống kết trận.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH...
Phốc!
Trước liên hoàng trống trận oanh tạc, Lạc Sương và chúng nữ cùng lúc thổ huyết, linh hồn đau đến tê dại, ngay cả vô vàn Long Ngữ cũng không thể chống lại số lượng lớn Hỗn Thần Ma Viên như vậy tác động.
Nhận thấy tình hình không ổn, Lạc Sương quyết đoán quát lên:
“Nhân Yêu Hợp Nhất!”
Ngự Yêu Đạo Quyết vận chuyển, toàn bộ chiến thú trở về đan điền của Lạc Sương, cuồn cuộn cung cấp năng lực của mình cho nàng.
Khoảnh khắc đó, tu vi của Lạc Sương nhảy vọt tăng đến Thần Đạo Sơ Kỳ...
Thân thể nàng được khoác Nghịch Thiên Ma Long Giáp khảm vô số Long Ngữ và Long Văn, trên đầu nàng đội Long Ngữ Vương Miện.
Tay trái của nàng là lửa của tam đại thần điểu dung hợp đang hừng hực thiêu đốt, tay phải của nàng lại là Thời Không Chi Lực và Cửu Đại Long Lực hoà quyện vào nhau...
Bất kể là chiến lực, khả năng phòng ngự, tốc độ của Lạc Sương đều gia tăng một cách điên cuồng.
Nàng đã cùng Diễm Nguyệt Kỳ, Phiêu Tử Hàm, Phượng Tịch Y, Lạc Kỳ Nam, Lạc Thiên Ý hợp thành một thể, sở hữu sức mạnh của tất cả mọi người.
Nhưng chưa dừng lại ở đó...
Hoa Thanh Trúc và Côn Minh Nguyệt vẫn chưa hiện thân cũng dung hợp cùng với Lạc Sương.
Hoa Thanh Trúc là Băng Hoàng Hồn Phượng, cường hoá Linh Hồn của Lạc Sương mạnh lên gấp mấy lần, giúp nàng sở hữu Băng Hồn Lực.
Côn Minh Nguyệt biến vùng đan điền của Lạc Sương trở nên rộng lớn như biển cả vô tận với khả năng thôn phệ kinh người.
Tu vi của Lạc Sương lại có dấu hiệu tiệm cận đến Thần Đạo Trung Kỳ...
Lạc Sương cảm thụ nguồn sức mạnh chưa từng có đang luân chuyển, nàng uy nghiêm quát lên:
“Trở về!”
Sát Chiến Thiên Thương bay trở lạnh trong tay Lạc Nam, trực tiếp được Long Ngữ Vương Miện gia cố vô tận Long Ngữ, bao phủ trường thương, khiến sức mạnh của nó đạt đến Thần Binh chân chính.
Ở trạng thái này, Diệt Hồn Hỗn Thần Trận của Hỗn Thần Ma Viên hoàn toàn không thể gây ảnh hưởng cho Lạc Sương.
Nghịch Thiên Ma Long Giáp và Long Ngữ đã bảo vệ nàng triệt để, chưa kể Linh Hồn còn mạnh hơn nhiều lần so với trước đó.
“Chết!”
Lạc Sương dịch chuyển không gian, tốc độ so với đám Ma Viên còn nhanh hơn.
Sát Chiến Thiên Thương quét ngang chiến trường, Tam Đại Thần Hoả bùng cháy dữ dội theo trường thương gào thét.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...
Hàng loạt phân thân của Hỗn Thần Ma Viên bị nàng đánh đến nổ tung, đại trận ồn ào chính thức sụp đổ.
“Hít...”
Cảm nhận được sự biến hoá từ Lạc Sương, nội tâm của vô số người chấn động kịch liệt.
Quá mạnh, Lạc Sương lúc này thật sự có thể đồ Thần.
“Khốn kiếp, khốn kiếp...thật sự là sỉ nhục.” Ngự Yêu Đạo Thống như muốn phát điên, ghen ghét đố kỵ không thể diễn tả bằng lời.
Bọn hắn nằm mơ cũng không thể tưởng tượng công pháp Ngự Yêu Đạo Quyết của mình khi rơi vào tay địch nhân lại được phát huy đến mức đáng sợ như thế.
Ngự Yêu Đạo Quyết chưa từng toả sáng như thế khi nằm trong tay bọn hắn...
Suy cho cùng cũng là vì các chiến thú của Lạc Sương quá mức kinh khủng rồi.
Đế Vi không thèm để tâm đến Lạc Sương đã mạnh lên, nàng cẩn thận ngồi xuống bên cạnh Hỗn Chiến Kỵ Thú đang trọng thương của mình, ân cần vuốt ve khích lệ nó, ôn hoà nói:
“Ngươi đã cố gắng hết sức rồi, trở về nghỉ ngơi đi, kế tiếp hãy để cho ta!”
Nói xong, thu hồi Hỗn Chiến Kỵ Thú...
Nàng hướng mắt nhìn Lạc Sương, nhẹ gật đầu:
“Ta thu hồi sự xem nhẹ, Lạc Sương...ngươi đáng để ta dùng đến toàn lực.”
Lạc Sương trong lòng ngưng trọng.
Trước đó Đế Vi chỉ gọi nàng là tỷ tỷ của Lạc Nam, hiện tại đã gọi thẳng tên của nàng.
Điều này chứng tỏ Đế Vi đã xem nàng là đối thủ xứng tầm...
Nhưng như vậy mới khiến nàng càng thêm đề phòng, bởi không ai biết giới hạn của Đế Vi rốt cuộc đạt đến mức nào.
Đế Vi nhẹ nâng bàn tay...
Vi vu...
Từ trong óng tay áo của nàng có thanh âm xé gió vang lên.
Một con trùng nhỏ bay ra...
Con trùng nhỏ này có màu đỏ rực, nó bay lên mi tâm của Đế Vi và chậm rãi chui vào, hoá thành một hình xăm kỳ lạ bao phủ cả vầng trán của nàng.
Theo sau đó, tu vi của Đế Vi cũng gia tăng chóng mặt, đạt đến Thần Đạo Cảnh.
Mà khi nàng vừa thành Thần, Hỗn Độn Quy Tắc, Hỗn Độn Chi Lực của nàng tất cả đều trở thành Thần Lực.
“Đó là Cổ Thần Trùng, có thể giúp chủ nhân có được tu vi cấp Thần Đạo.” Không ít thiên tài Trùng Sư thèm thuồng chảy nước miếng, Cổ Thần Trùng là thứ mà bọn hắn khao khát a, chỉ là nó quá quý hiếm không thể tìm thấy, vậy mà bị Đế Vi thu phục.
KENG KENG KENG KENG...
Vệ Nữ Thần Khôi kích hoạt, phân tách thành vô giáp mảnh giáp bao trùm cơ thể Đế Vi.
Một bộ Tử Kim Thần Giáp sừng sững hiện ra, áo choàng tung bay theo gió...
“Chiến!” Đế Vi bùng nổ, đạp nát không gian, Hỗn Quân Kỳ nện thẳng.
“Chiến!” Lạc Sương cất tiếng cười lớn, Sát Chiến Thiên Thương được bao trùm bởi Long Ngữ, Tam Đại Thần Hoả, Cửu Đại Long Lực và Nghịch Thiên Long Lực...đập thẳng vào Hỗn Quân Kỳ.
OÀNH OÀNH...KENG KENG...ĐÙNG...
Càn khôn rung chuyển, hai nữ nhân như hai vị chiến thần lao vào nhau đánh trực diện.
Không có vũ kỹ rườm rà, không có thế công phức tạp nhưng mỗi khi kỳ và thương va chạm đều đánh ra uy lực có thể trọng thương Thần Đạo Cảnh bình thường, kinh khủng đến cực điểm.
Lạc Nam thấy nhị tỷ của mình có thể cùng Đế Vi chiến đến sảng khoái như vậy, nội tâm cũng nhẹ nhàng thở ra.
Lạc Sương và chúng nữ đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ...
Mà kế tiếp chính là lúc để hắn thể hiện...đánh bại đối thủ, chi viện cho Lạc Sương chấm dứt cuộc chiến này.
Hoá Vũ Bá Thần Thể, Oanh Thiên Tổ Phù, Bỉ Ngạn Hoa cùng lúc được điều động...
Lực lượng cuồng bạo hội tụ vào Lạc Hồng Kiếm nằm trong Nghịch Thần Thủ.
Hoài Khánh thấy hai nữ nhân kia chiến đến mức như thế cũng là nội tâm ngứa ngáy.
Nàng lười thăm dò với Lạc Nam bởi vì đã quá hiểu thủ đoạn chiến đấu của hắn rồi.
“Vô Cực Long Thể kích hoạt!”
...
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn <3