RỐNG!
Nghe thấy Đế Vi dám xem thường chủ nhân của mình, Khải Huyền Thần Sư gầm lên thịnh nộ.
Chín cái miệng rộng của nó tương ứng với chín loại thuộc tính khác biệt điên cuồng ngưng tụ thế công.
“Cửu Sư Pháo!”
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH...
Từng cột pháo mãnh liệt bắn ra, hướng về Đế Vi oanh tạc trực diện.
GÀO!
Nhưng đáp lại thế công của Khải Huyền Thần Sư, một thanh âm kinh thiên động địa từ thể nội Đế Vi bùng phát, tầng tầng lớp lớp sóng xung kích đen kịch hình thành một màn chắn khổng lồ bao trùm lấy thân thể Đế Vi.
Cửu Sư Pháo bắn vào bên trên màn chắn này như gặp phải một lực đàn hồi cực mạnh và chuẩn xác, bắn ngược trở về Khải Huyền Thần Sư.
“Hừ...”
Lạc Sương lạnh lùng, Sát Chiến Thiên Thương quét ngang, thương ảnh đầy trời, nghiền nát tất cả Cửu Sư Pháo tạo ra những vụ nổ vang dội.
Lúc này, mọi người mới nhìn thấy dưới chân Đế Vi cũng đã xuất hiện một toạ kỵ...
Ánh mắt toàn trường nhíu chặt, dù có rất nhiều Thần Đạo Cảnh tại đây vẫn không hề nhận ra lai lịch thú cưỡi của Đế Vi lúc này.
Đó là một sinh vật trông thì giống như nhân mã nhưng lại vô cùng kỳ quặc...
Bởi vì thay vì phần thân ngựa phía dưới thì lại được thay thế bởi phần thân của kỳ lân với từng phiến vảy màu tím huyễn lệ bao phủ, phần nửa thân người từ vùng cổ kỳ lân trở lên lại ẩn giấu bên trong chiến giáp chặt chẽ không chút kẻ hở, chỉ để lộ ra đôi mắt sát phạt vô tình.
Tứ chi tráng kiện như cột chống trời, một tay của nó gắn chặt với tấm khiên hình tam giác, một tay khác lại là một ngọn giáo nặng nề...
Tấm khiên và ngọn giáo này vốn chính là hai cánh tay của nó, không phải vũ khí tách rời.
Chính tấm khiên kia là thứ vừa mình bảo vệ Đế Vi, đem Cửu Sư Pháo bắn ngược trở lại.
Sinh vật này mang đến cho người khác một loại cảm giác như vì chiến mà sinh, vì đấu mà hiện.
Từ hình thể bên ngoài của nó cho đến khí tức dũng mãnh đều mang dáng vẻ của một đại tướng tung hoành trong biển máu núi thây.
XOẸT!
Như lưu tinh lao vọt, sinh vật này mang theo Đế Vi ngồi trên lưng phóng thẳng đến Lạc Sương, ngọn giáo sát cơ trí mạng nhắm thẳng vào đầu nàng.
Cảm nhận được nguy hiểm và áp lực như núi, Lạc Sương không dám xem thường, vội vàng nâng lên Sát Chiến Thiên Thương đón đỡ.
KENG.
Lực lượng từ ngọn giáo kia chấn cho cánh tay nàng kịch liệt đau nhức, ngay cả Khải Huyền Thần Sư cũng bị đẩy ngược phải lùi bước.
“Đó rốt cuộc là giống loài nào?”
Chú ý đến cảnh tượng này, ngay cả Lạc Nam và Hoài Khánh vừa mới chiến đấu cũng phải giật mình chú tâm quan sát.
Nhìn qua sinh vật này giống như nhân mã mặc giáp, chỉ là phần thân ngựa được thay thế bởi thân kỳ lân mà thôi...
Tuy nhiên đáng nói ở chỗ, khiên và giáo của nó lại là hai cánh tay, vậy rất có khả năng bộ giáp giống như có nửa thân trên của người đang khoác vào kia chính là thân thể thật sự của nó.
“Đây là sinh vật không thuộc về Nguyên Giới, một loại yêu thú đến từ bên ngoài hỗn độn.” Bách Đạo Tộc Trưởng trầm giọng nói.
“Cái gì?” Toàn trường nhất thời kinh hãi.
Hỗn độn là nơi vô tận mà ngay cả Thần Đạo Cảnh cũng không dám tuỳ tiện tiến ra khám phá, thế mà có người thành công tìm thấy yêu thú tại hỗn độn và thu phục, là cơ duyên nhờ vào may mắn hay là do bản lĩnh?
Đế Vi rốt cuộc có lai lịch gì?
“Không tệ, tên của nó chính là Hỗn Chiến Kỵ Thú.” Đế Vi ngạo nghễ quát:
“Toàn lực tấn công!”
RỐNG!
Hỗn Chiến Kỵ Thú phát ra tiếng gầm, ngọn giáo và tấm khiên hội tụ Hỗn Độn Chi Lực hướng về phía trước, tứ chi đạp không, cơ thể như pháo đài phóng thẳng đến Lạc Sương, muốn nghiền nát lấy nàng.
“Khải Huyền Thần Sư – Cổ Thần Văn Tự!”
Thấy cảnh tượng này, Lạc Sương nghiêm nghị thốt lên.
Khoảnh khắc đó, vô số văn tự kỳ bí điêu khắc bên trên lớp giáp của Khải Huyền Thần Sư toả ra ánh sáng mãnh liệt.
Không phải tự nhiên mà tên của Khải Huyền Thần Sư có một chữ “Thần” ở bên trong.
Cổ Thần Văn Tự là ký tự do Thần Thượng Cổ viết ra, có được một phần sức mạnh chân chính của Thần bên trong đó.
Những văn tự này chính là Cổ Thần Văn Tự, cho phép Khải Huyền Thần Sư mượn được sức mạnh của Thần trong khoảng thời gian nhất định.
Quả nhiên ngay khi Cổ Thần Văn Tự sáng lên, khí tức của Khải Huyền Thần Sư điên cuồng tăng cao, đạt đến Yêu Thần Đạo, chín loại lực lượng của nó cũng chuyển hoá thành chín loại Thần Lực.
Sức mạnh phô thiên cái địa bao trùm, chín cái đầu sư tử một lần nữa bắn ra Cửu Sư Pháo.
Hỗn Chiến Kỵ Thú dùng đại khiên đỡ lấy, một lớp màn chắn hình vòng cung hiện ra.
Khác với trước đó, Cửu Sư Pháo hiện tại do Thần Lực hoá thành, uy lực tăng mạnh...
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH...
Màn chắn vặn vẹo, mặt khiên của Hỗn Chiến Kỵ Thú xuất hiện vết máu rỉ ra từ bên trong.
“Quả nhiên, ngọn giáo, tấm khiên và bộ giáp kia vốn chính là thân thể của Hỗn Chiến Kỵ Thú...nó tuy có sức phòng ngự kinh người nhưng cũng sẽ bị thương.” Lạc Sương ánh mắt loé lên, Sát Chiến Thiên Thương thừa cơ đâm thẳng.
Nào ngờ Đế Vi phất tay, một thanh Thần Binh xuất hiện...
Đây là một thanh Chiến Kỳ dài đến vài mét, phần đỉnh sắc nhọn như mũi thương, treo bên đỉnh là một lá cờ đen tuyền phần phật bay loạn...
“Hỗn Quân Kỳ!”
Đế Vi nghiêm nghị, chiến kỳ quét ngang đón lấy Sát Chiến Thiên Thương, không hề kiêng nể...
Một đòn này vậy mà hiện ra hư ảnh vạn quân hợp lực, sức mạnh của Hỗn Quân Kỳ ẩn chứa vạn quân bên trong, nhìn thì linh hoạt và nhanh nhẹn, uy năng lại nặng như thái sơn áp đỉnh.
Hỗn Quân Kỳ có khí linh là cả một đội quân, chứa đựng hàng vạn quân hồn.
ĐÙNG!
Sát Chiến Thiên Thương run rẩy trong tay Lạc Sương, nàng có cảm giác như đang không phải đối mặt với một mình Đế Vi mà là đối diện với cả một quân đội thực lực hùng mạnh.
“Chưa xong!” Lạc Sương không phục.
Sát Chiến Cuồng Ngạo Thế vận chuyển...Sát Chiến Thiên Thương như được tiếp thêm sức mạnh, hàng trăm vạn Chiến Vực và Sát Vực hội tụ thành song thế kết hợp.
Chưa dừng lại ở đó, Lạc Sương thi triển Cửu Thánh Đạo Pháp và Vô Tận Chiến Kinh gia tăng sức mạnh.
Nhất thương đoạt mạng, Lạc Sương táo bạo đâm ra, Khải Huyền Thần Sư dưới thân nàng cũng há miệng vồ đến, muốn cắn nát đầu của Hỗn Chiến Kỵ Thú.
“Tạm được nhưng vẫn chưa đủ.” Đế Vi lạnh lùng nói.
OÀNH!
Hỗn Độn Sát Thế và Hỗn Độn Chiến Thế được kích phát, quyền năng từ hỗn độn vượt qua cả Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể của Lạc Sương, khiến hai loại Thế mà Lạc Sương tự hào bị áp đảo, ngay cả Cửu Đạo Thánh Pháp và Vô Tận Chiến Kinh cũng không ăn thua.
Hỗn Quân Kỳ quét ngang, lá cờ đen bạo tạc Hỗn Độn Thần Lực...
PHỐC!
Cánh tay Lạc Sương sụp đổ lộ ra cả xương cốt bên trong, Sát Chiến Thiên Thương bị đánh văng ra khỏi lòng bàn tay nàng.
ĐÙNG!
Cùng lúc đó, tấm khiên của Hỗn Chiến Kỵ Thú biến thành khổng lồ, ngăn chặn chín cái đầu thần sư, ma sát mãnh liệt cùng những cây răng nanh sắc lẹm...
Ngọn giáo tập hợp Hỗn Độn Chi Lực đâm thẳng ra.
PHỐC!
Một cái đầu sư tử bị đâm đến nổ tung, Khải Huyền Thần Sư dù đã vận dụng đến Cổ Thần Văn Tự cũng khó lòng chống lại yêu thú tới từ Hỗn Độn.
“Kết thúc...” Đế Vi nhàn nhạt tuyên bố, Hỗn Quân Kỳ phần phật tung bay, vạn quân ảnh hiện...nặng nề trấn xuống, muốn chấm dứt trận chiến lần này.
NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! NGAO!...
Nhưng ngay khoảnh khắc đó, từng tiếng ngâm oanh động thương khung bỗng nhiên từ thể nội Lạc Sương bạo phát, áp bách so với Khải Huyền Thần Sư còn đáng sợ hơn nhiều lần.
Hư ảnh quái vật bao trùm tinh không hiện ra sau lưng Lạc Sương, chín luồng lực lượng vượt ngoài tưởng tượng bắn thẳng mà đến, trên đường bay hội tụ thành một cột sáng khổng lồ.
“Đây là?” Đồng tử trong mắt Tổ Long Tộc Trưởng và Hoài Khánh bỗng nhiên co lại.
ĐÙNG!
Tấm khiên của Hỗn Chiến Kỵ Thú nổ tung trước luồng sức mạnh kinh hoàng, máu tươi màu đen cuồng phún.
“Thứ gì?” Đế Vi nhướn mày, không thể ngờ với khả năng phòng ngự của Hỗn Chiến Kỵ Thú cũng bị phá tan, xem ra nàng khinh địch rồi.
Chẳng biết từ bao giờ, phía sau Lạc Sương hiện ra một thân ảnh chiếm lĩnh hư không vô tận, kích thước của nó khiến tất cả mọi người đều cảm thấy áp lực nặng nề, to lớn hơn cả Thượng Cổ Vu Tộc.
Khải Huyền Thần Sư ở ngay bên cạnh thân ảnh này vậy mà chỉ đứng ngang một chân.
Hình thể như Nghịch Long với chín cái đầu rồng uy nghi và dữ tợn, từng đôi mắt ngạo nghễ khinh miệt nhìn xuống Hỗn Chiến Kỵ Thú như nhìn một con kiến hôi hèn mọn.
“Cửu Đầu Nghịch Long?” Hoài Khánh hít một ngụm khí lạnh.
Nàng cũng sở hữu một vị long nữ là Ngũ Đầu Nghịch Long, đã nhiều lần tìm cơ hội biến dị lên Cửu Đầu nhưng chưa thể thành công...không ngờ hôm nay đã được diện kiến.
“Không, đây không phải Cửu Đầu Nghịch Long bình thường.” Lạc Nam phát hiện những điểm kỳ lạ.
Bởi vì trên chín cái đầu Nghịch Long này vậy mà có chín cái vương miện cao quý đội ở bên trên đó, nếu chú ý thật kỹ sẽ thấy tất cả vương miện này đều có Long Ngữ cổ xưa điêu khắc bên trên, số lượng Long Ngữ nhiều đến đáng sợ.
Vương miện này không phải Thần Bảo, càng không phải vật trang trí, mà là thuộc về thân thể của Cửu Đầu Nghịch Long.
Nếu là Cửu Đầu Nghịch Long bình thường chưa chắc đã sở hữu được Long Ngữ, huống chi đầu đội vương miện chằng chịt Long Ngữ nhiều đến doạ người như vậy?
“Tại sao lại có vương miện?” Lạc Nam âm thầm nghi hoặc.
Trước đó Yêu Mị Uyển có nói đã đưa Thiên Ý vào bên trong Linh Châu Động Thiên, đó là nơi dành cho yêu tộc có bối cảnh tại Đạo Vực tu luyện, chẳng lẽ nữ nhi bảo bối của mình đã đạt được cơ duyên bên trong đó?
Ngay cả hắn sở hữu truyền thừa của Long Tổ Huyết Mạch, hắn cũng không biết các vương miện tượng trưng cho cái gì.
Nhưng số lượng Long Ngữ kia còn nhiều hơn khả năng điều động của hắn.
“Những vương miện đó...những vương miện đó...” Bên trong cơ thể Hoài Khánh truyền ra thanh âm run rẩy, mất bình tĩnh của Tổ Long Chi Nữ.
“Có chuyện gì sao?” Hoài Khánh giật mình, nàng chưa từng thấy tỷ muội tốt của mình hoảng loạn đến vậy.
“Đó là Long Ngữ Vương Miện, chỉ có Long Tổ Chi Hậu mới sở hữu a.” Tổ Long Chi Nữ thở hổn hển.
“Cái gì?” Hoài Khánh toàn thân chấn động, hai mắt trợn tròn.
Hơn ai hết nàng hiểu Long Tổ Chi Hậu là ai, đó là vị long nữ cao quý nhất của Tổ Long Tộc, địa vị thậm chí còn vượt trên Ngự Long Tổ Mẫu của Ngự Long Sơn Trang một bậc.
Long Tổ có hai vị thê tử, một người là Ngự Long Tổ Mẫu, một người là Long Tổ Chi Hậu.
Long Tổ cùng với Ngự Long Tổ Mẫu sinh con đẻ cái, thành lập nên Ngự Long Sơn Trang.
Long Tổ cùng Long Tổ Chi Hậu cũng sinh ra dòng dõi, lập nên Tổ Long Tộc, trên đầu của Long Tổ Chi Hậu có đội Long Ngữ Vương Miện, đây là đặc điểm cao quý nhất của nàng.
Vương miện của Long Tổ Chi Hậu vì sao lại xuất hiện trên đầu Cửu Đầu Nghịch Long kia? Hơn nữa còn là chín cái?
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Hoài Khánh vô thức liếc nhìn lên Tổ Long Tộc Trưởng, chỉ thấy ông ta lúc này cũng vô cùng kích động, ánh mắt gắt gao nhìn thân ảnh Cửu Đầu Nghịch Long...
“Mẫu thân, người vậy mà giao truyền thừa của mình cho đứa bé Cửu Đầu Nghịch Long này sao...” Tổ Long Tộc Trưởng nội tâm vừa mừng vừa sợ.
Nếu không phải nể mặt Bách Đạo Thần Tộc và hai cường giả khủng bố phía sau lưng Lạc Nam và Đế Vi, Tổ Long Tộc Trưởng đã muốn lập tức mang theo Cửu Đầu Nghịch Long đó về gặp phụ thân của mình.
So với Tổ Long Tộc Trưởng đám người, toàn trường không rõ lai lịch của Long Ngữ Vương Miện, chỉ biết rằng Lạc Sương còn ẩn giấu con bài mạnh mẽ như vậy.
Tiểu Thiên Ý không bận tâm đám đông nghĩ gì về mình, chín cái vương miện trên đầu nàng rực sáng chói mắt như thần quang.
Long Ngữ cực độ hiếm hoi của Long Tộc vậy mà như dòng thác vô tận chảy xuống, dung hợp vào bên trong chín luồng sức mạnh, chiến lực điên cuồng gia tăng.
Bạo phát ra uy thế sánh ngang Thần Đạo, Cửu Đầu Nghịch Long phóng ra Đồ Long Chưởng kinh thiên động địa về mục tiêu.
OÀNH OÀNH...
Hỗn Độn Chiến Thế và Hỗn Độn Sát Thế của Đế Vi vậy mà có dấu hiệu lay chuyển trước sức mạnh kinh người của Cửu Đầu Nghịch Long, nhất là khi Long Ngữ phô thiên cái địa vậy mà có thể chống lại Hỗn Độn Quy Tắc của nàng.
“Thật không tầm thường.” Đế Vi ngưng trọng lẩm bẩm.
Ở các vòng đấu trước đó, dù vài tên thiên tài của Long Tộc cũng sở hữu Long Ngữ...nhưng số lượng ít đến đáng thương, điều động được vài lần là lâm vào kiệt sức, sau đó yếu ớt bại trận.
Thế mà Cửu Đầu Nghịch Long này lại gần như tuỳ ý phóng thích Long Ngữ với số lượng không thể đong đếm, dung hợp vào bên trong công kích khiến ngay cả Hỗn Độn Quy Tắc của nàng cũng bị dao động.
“Nhưng mà thế là chưa đủ.” Đế Vi hai tay kết ấn:
“Hỗn Thần Ma Viên hiện thân!”
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG...
Từng tiếng trống trận nện thẳng vào linh hồn khiến toàn trường biến sắc, nếu không phải có kết giới bên ngoài chiến trường ngăn chặn, sợ rằng tu sĩ quan chiến dưới Thần Đạo đều sẽ trọng thương thê thảm.
Ma Lực như màn đêm vô tận dâng trào...
Ma Lực này dung hợp hoàn mỹ cùng với Hỗn Độn Chi Lực tạo thành Hỗn Độn Ma Lực, có thể áp đảo tất cả Ma Lực trong thế gian.
Bên trong Hỗn Độn Ma Lực, một con viên hầu trên vai vác theo đại trống bước ra...
Mỗi một lần nó đấm vào mặt trống, toàn bộ tinh không đều vì đó chấn động, âm ba kinh khủng oanh tạc kinh hồn, càn quét bừa bãi.
Lạc Nam và Hoài Khánh ở khoảng cách xa cũng cảm thấy linh hồn đau nhói.
Đồ Long Chưởng hùng mạnh bị tiếng trống này đánh cho vặn vẹo, Long Ngữ ảm đạm phai mờ...thế công của Tiểu Thiên Ý bị tiếng trống triền miên phá giải.
“Lại là yêu thú đến từ hỗn độn.” Bách Đạo Tộc Trưởng hít sâu một hơi.
Hư Không Cung Chủ nhíu chặt chân mày, thán phục lên tiếng:
“Hỗn Thần Ma Viên này còn là Yêu Thần Đạo.”
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn <3