“Âm thanh này…”
Long Ngạo Thế tầm mắt đã dần trở nên mơ hồ vì suy yếu, thân thể gần như không thể trụ được nổi nữa, hắn vẫn còn tỉnh tảo chỉ vì sự nhục nhã mà Hoài Khôn mang đến cho mình thật sự là quá lớn.
Nhưng khi nghe thấy giọng nói kia, dù đã trải qua nhiều năm…Long Ngạo Thế vẫn run rẩy từ tận linh hồn yếu ớt.
Hắn mãnh liệt ngẩng đầu, Hoài Khôn và Hoài Thảo cũng âm thầm kinh hãi trước cổ uy áp không thể kháng cự kia.
Trong ánh mắt khác biệt của bọn hắn, một tên nam tử chậm rãi bước ra.
Mỗi bước chân của hắn đều khiến Long Thế của Hoài Khôn chấn động, mỗi khi hắn tiến thêm một bước, Long Thế của Hoài Khôn lại bị dồn ép như thủy tinh có thể vụn vỡ bất cứ lúc nào…
Cho đến khi thân ảnh nam tử hoàn toàn xuất hiện, Long Thế của Hoài Khôn đã hoàn toàn tan vỡ…Thế ở xung quanh hắn đã hoàn toàn chiếm cứ hiện trường.
“Là lão già ngươi muốn thê đệ của ta quỳ xuống?” Lạc Nam hờ hững nhìn Hoài Khôn.
Đối diện với đôi mắt quỷ dị một trắng một đen nồng đậm Long Uy lúc này, Hoài Khôn khó tin khi ngay cả nhìn thẳng cũng không dám.
Cảm giác sợ hãi, sùng kính này xuất phát từ trong linh hồn của hắn, xuất phát từ khế ước mà hắn đã ký với vị Long Tộc trong cơ thể mình.
RỐNG!
Theo tiếng rống lớn vang lên, từ thể nội của Hoài Khôn bắn ra một con Cửu Trảo Kim Long tu vi Yêu Bán Thần.
Thân là Cửu Trảo Kim Long, ở bên trong Long Tộc cũng là tồn tại cực kỳ tôn quý, toàn thân lóng lánh hoàng kim chói lọi, có đến chín vuốt ở mỗi một bên trảo…
Ấy vậy mà lúc này, Cửu Trảo Kim Long lại phủ phục trước mặt Lạc Nam, hoàn toàn không dâng lên nổi chiến ý.
Nhưng mà cũng vì Cửu Trảo Kim Long rời thân, cảm giác áp bách mà Hoài Khôn gánh chịu lập tức giảm xuống rất nhiều, bởi vì bản thân hắn là một nhân loại…khi không còn Long Tộc gia thân, sẽ không bị uy áp hiện tại của Lạc Nam ảnh hưởng.
Hoài Khôn gắt gao ngẩng đầu, nhìn lấy kẻ vừa xuất hiện…đồng tử bất chợt co rút lại:
“Vậy mà lại là ngươi, Bá Chủ Ngũ Châu Tứ Vực – Lạc Nam?!”
Lạc Nam lại không mấy bận tâm đến Hoài Khôn, hắn quay sang nhìn Long Ngạo Thế đang ngơ ngác nhìn mình, lấy ra Bất Tử Dịch Thủy đổ lên cơ thể của hắn.
Sinh cơ tràn ngập nhanh chóng bao trùm, thương thế của Long Ngạo Thế lấy tốc độ nhanh chóng khép lại.
“Tỷ…tỷ phu…đệ không nằm mơ? Thật sự là ngươi sao?” Long Ngạo Thế vẫn còn cảm giác hoang đường.
Hắn dù nằm mộng cũng không dám mơ đến trong thời khắc nguy nan này, tỷ phu của mình lại hiện thân.
“Ta đã chứng kiến tất cả, ngươi làm rất tốt, không để Nhất Thế Vũ Trụ và Trụ Việt Tông phải thất vọng.” Lạc Nam tán thưởng vỗ vỗ vai Long Ngạo Thế.
Hắn không lập tức hiện thân là vì muốn xem thử tình cảm của Hoài Thảo đối với Long Ngạo Thế rốt cuộc đến mức nào, cũng muốn xem phản ứng của Long Ngạo Thế khi đối mặt với cường địch.
Dù sao thì hắn từng có ý định ra tay với Hoài Thảo để lẻn vào Ngự Long Sơn Trang, nếu như đã xác định được nàng thật tâm với em vợ của mình, vậy thì phải đối xử theo cách khác…
Kết quả Hoài Thảo không làm hắn thất vọng, nguyện ý vì Long Ngạo Thế mà bất chấp cả sư phụ của mình, rất đáng được tán thành.
Biểu hiện của Long Ngạo Thế cũng không để hắn phải mất mặt.
“Tỷ phu cẩn thận, lão già này là đại trưởng lão của Ngự Long Sơn Trang.” Long Ngạo Thế sau một thoáng kích động lại tràn ngập lo lắng.
Hắn lo lắng Lạc Nam sẽ gặp nguy hiểm, bởi lẽ dù tỷ phu yêu nghiệt đến đâu thì sợ rằng cũng chưa đột phá đến Thần Đạo Cảnh, làm sao có thể đắc tội với quái vật khổng lồ như Ngự Long Sơn Trang được đây?
“Yên tâm, chuyện kế tiếp cứ giao cho ta giải quyết.” Lạc Nam nở nụ cười:
“Tỷ tỷ ngươi không có mặt ở đây, vậy hãy để tỷ phu giúp ngươi đòi công đạo.”
Hoài Thảo chật vật đứng lên, vừa sợ hãi vừa hiếu kỳ nhìn bóng lưng Lạc Nam, kéo chặt tay Long Ngạo Thế nhỏ giọng hỏi:
“Huynh và nhân vật này vậy mà có quan hệ?”
“Đó là tỷ phu của ta.” Long Ngạo Thế ngạo nghễ đáp.
Hắn biết xuất thân Nhất Thế Vũ Trụ của mình rất nhạy cảm, sẽ dễ bị kẻ thù của Bá Chủ Lãnh Địa truy lùng…vậy nên những năm tháng qua hành tẩu và tu luyện ở Đạo Giới chưa từng tiết lộ lai lịch của bản thân.
Ngay cả Hoài Thảo là người trong lòng hắn cũng giữ bí mật, nàng chỉ biết hắn đến từ một chi nhánh khác của Long Tộc mà thôi.
“Hừ, Lạc Nam!” Hoài Khôn giận dữ lên tiếng:
“Bổn tọa không biết vì sao ngươi có thể ngụy tạo được Tổ Long Thế, nhưng hành vi của ngươi là đang muốn để Phá Đạo Hội và Ngự Long Sơn Trang trở thành kẻ thù.”
Phải biết rằng trong lần thương nghị tại Hư Không Thần Cung, Hoài Khôn đại diện cho Ngự Long Sơn Trang tham dự vẫn bảo trì thái độ trung lập vì không muốn bị cuốn vào phân tranh.
Vậy mà hiện tại Lạc Nam lại dám chống lại hắn, bất kính với hắn…nếu đã như thế, Hoài Khôn không ngại sẽ trở về bẩm báo với trang chủ kết minh với Đạo Yêu Thần Cung, cùng Phá Đạo Hội trở mặt.
“Kết thù?” Lạc Nam cười nhạt một tiếng khinh thường:
“Ta chưa từng trêu vào các ngươi, nhưng công chúa của các ngươi lại chạy đến muốn bắt ta làm tọa kỵ, như vậy còn chưa phải là kết thù hay sao?”
Sắc mặt Hoài Khôn thay đổi: “Ngươi làm sao thoát khỏi tay công chúa?”
Vốn tưởng rằng Lạc Nam có mặt ở đây là vì công chúa chưa tìm thấy hắn, không nghĩ đến Lạc Nam lại nói lời như thế, chứng tỏ công chúa đã thất bại?
Điều này làm sao có thể? với thực lực của công chúa làm sao lại không thể thu phục kẻ này?
Lạc Nam lười nói nhảm, nếu đã không thể hóa thành Hoài Thảo xâm nhập Ngự Long Sơn Trang, vậy hắn trực tiếp lựa chọn Hoài Khôn.
Nghịch Thần Thủ kích hoạt, ba vạn hành tinh bùng phát, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, Càn Khôn Oanh Thiên triển khai…
“Bạo Tinh Quyền!”
Một quyền kinh thiên động địa được Lạc Nam đấm ra.
“Thiên Đạo nho nhỏ lại dám bất kính với Thần Đạo Trung Kỳ? ai cho ngươi lá gan.” Hoài Khôn giận quá hóa cười.
Không còn bị cảm giác áp chế từ Tổ Long Thế, hắn ta tự tin bằng vào thực lực của mình, Lạc Nam chắc chắn không phải đối thủ.
Thần Đạo Lực và Thần Đạo Quy Tắc nổ ra, cũng huy động một quyền nghênh đón.
Lạc Nam sắc mặt nghiêm nghị, Bá Đạo Quy Tắc bao trùm nắm tay.
ĐÙNG!
Trong sự ngỡ ngàng của tất cả, Hoài Khôn như đạn pháo bay ngược trở về, thân thể hung hăng đụng nát thành vách sơn cốc.
“Cái này…”
Long Ngạo Thế cùng Hoài Thảo dụi dụi mắt, hoàn toàn không dám tin những gì đang diễn ra.
Đường đường Thần Đạo Trung Kỳ, tuy rằng mất đi trợ lực cường đại là Cửu Trảo Kim Long nhưng cũng không đến mức bị Thiên Đạo đấm bay như vậy chứ?
“Chẳng lẽ tỷ phu áp chế cảnh giới?” Long Ngạo Thế cảm thấy hoài nghi nhân sinh.
Tuy rằng hắn hiểu Lạc Nam có khả năng vượt cấp chiến đấu, nhưng đó là tình hình ở Nhất Thế Vũ Trụ…
Còn ở tại Đạo giới này, bên dưới Thần Đạo mọi sinh linh đều là con kiến hôi, thật sự không dám tưởng tượng Thiên Đạo đánh bay cả Thần Đạo.
“Hoang đường!” Hoài Khôn ngửa đầu gào thét, nhìn sang Cửu Trảo Kim Long quát lên:
“Đứng lên cùng ta chiến đấu!”
“Nằm đó cho ta!” Lạc Nam cười gằn, một tay nâng lên hạ xuống.
NGAO!
Từ trong lòng bàn tay của hắn, hư ảnh của một con Tổ Long hoành không bay ra hiển hóa thành một chữ ĐỊNH.
Chữ ĐỊNH treo trên đỉnh đầu của Cửu Trảo Kim Long vậy mà như thái sơn áp đỉnh, Cửu Trảo Kim Long hoàn toàn không thể động đậy.
“Long Ngữ? làm sao có thể?” Hoài Khôn trợn mắt há hốc mồm, hắn đang phải đối diện với nhiều bất ngờ lớn nhất trong cuộc đời mình.
Phải biết rằng Long Ngữ là thứ mà chỉ có số ít Long Tộc có khả năng thi triển, nhìn khắp toàn bộ Ngự Long Sơn Trang chỉ có Tổ Long Chi Nữ và Ngự Long Công Chúa và Trang Chủ Phu Nhân là sử dụng được Long Ngữ mà thôi.
Ấy thế mà lúc này Hoài Khôn lại chứng kiến một nhân loại đang thi triển Long Ngữ…làm sao có thể tưởng tượng nổi?
“Lão già, chiến lực của ngươi phải kết hợp với Cửu Trảo Kim Long mới phát huy được, nay nó đã bị ta chế ngự, ngươi lấy gì kiêu ngạo ở trước mặt ta?” Lạc Nam uy nghiêm nhìn Hoài Khôn tuyên bố:
“Long Ngạo Thế là thê đệ của ta, thân phận hắn cao quý hơn ngươi gấp trăm lần.”
“Tỷ phu…” Long Ngạo Thế kích động đến máu huyết sục sôi, sống lưng thẳng tắp.
Một cảm giác tự hào, kiêu hãnh dâng trào…
Đúng vậy, chỉ bằng vào sự công nhận của Lạc Nam đối với hắn, hắn cảm thấy mình không thua kém bất cứ kẻ nào nếu so sánh về thân phận.
“Đừng nói nhảm, chết cho bổn tọa.” Hoài Khôn không phục, trực tiếp xuất động một kiện Thần Bảo là Kim Long Ấn.
RỐNG!
Từ trên Kim Long Ấn vang lên tiếng gào thét của hàng vạn hư ảnh Kim Long, nặng nề như một tiểu vũ trụ hung hăng đè xuống đầu Lạc Nam.
“Bá Cốt kích hoạt, Bát Môn Độn Giáp.”
Lạc Nam vận dụng Bá Cốt và Bát Môn Độn Giáp gia tăng sức mạnh…
Bá Cốt được hợp thành từ Tổ Long Cốt và Phật Cốt, một cổ uy thế vừa ra đã khiến Kim Long Ấn run rẩy vì kinh sợ…
Chưa dừng lại ở đó, Nghịch Thần Thủ và Thần Chiến Giáp toàn diện mở ra…
Lạc Nam như một vị chiến thân bên trong áo giáp cao quý uy nghiêm không gì tả nổi, đôi tay Nghịch Thần có thể bóp nát cả Thần Bảo nâng lên…
ĐÙNG…
Kim Long Ấn là Thần Bảo Trung Kỳ trấn xuống cực mạnh, ấy thế mà bị Nghịch Thần Thủ của Lạc Nam bá đạo đón đỡ, ngay cả xuống thêm một tấc cũng không được.
“Vô lý!” Hoài Khôn ngửa đầu rống to, một tấm Phù Chú hiện ra trong tay, dự định bóp nát gọi thêm chi viện.
Hắn muốn gọi trưởng lão của Ngự Long Sơn Trang vây giết Lạc Nam.
“Hừ, một đấu một không thích, lại thích gọi người?”
Một thanh âm lãnh ngạo vang lên sau lưng Hoài Khôn…
PHỐC!
Kiếm khí sát phạt trảm xuống, cánh tay cầm Phù Chú của Hoài Khôn bay thẳng lên không, máu me cuồng phún.
Loạn Ninh Lam xuất kiếm…
Lạc Nam vốn định một mình đánh cho Hoài Khôn tâm phục khẩu phục, nào ngờ lão cẩu này còn định gọi viện quân, vậy thì đừng trách hắn.
Không cho Hoài Khôn cơ hội, Thần Đạo Quy Tắc Hậu Kỳ xâm nhập thể nội, triệt để đem tu vi của Hoài Khôn phong ấn…
“Các ngươi dám? ta là Đại Trưởng Lão của Ngự Long Sơn Trang, đụng vào ta các ngươi sẽ phải trả giá!” Hoài Khôn vẫn mạnh miệng buông lời uy hiếp.
Lạc Nam tung cước đá vào mồm hắn, răng môi lẫn lộn…
Loạn Ninh Lam vung kiếm lên làm động tác muốn chém.
“Xin hạ thủ lưu tình.” Hoài Thảo vội vàng chạy đến cầu xin:
“Xin tha cho sư phụ của ta một con đường sống.”
Tuy rằng hành vi chia cắt nàng và Long Ngạo Thế của Hoài Khôn rất đáng giận, nhưng suy cho cùng ông ta cũng là sư phụ của nàng, nếu không có Hoài Khôn sẽ không có nàng như ngày hôm nay…
“Tỷ phu, xin tha cho ông ta một mạng, đệ không muốn Thảo muội phải khó xử.” Long Ngạo Thế cũng hướng Lạc Nam cầu tình.
“Hắn không dám giết bổn tọa, còn cần các ngươi cầu xin sao?” Hoài Khôn hừ lạnh.
“Không giết ngươi nhưng có thể khiến ngươi ngoan ngoãn.” Lạc Nam trực tiếp đặt tay lên đầu Hoài Khôn.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn điều động, Hồn Lực và Bá Đạo Quy Tắc xâm nhập vào, tiến hành xóa đi những phần trí nhớ không cần thiết và tẩy não…
Mà Loạn Ninh Lam cũng sang bên cạnh dùng Thần Đạo Hậu Kỳ Quy Tắc thay đổi ký ức của Cửu Trảo Kim Long, khiến nó cũng giống như Hoài Khôn biết thần phục Lạc Nam.
Rất nhanh, sắc mặt của Hoài Khôn dần trở nên đờ đẫn, sau đó là cung cung kính kính hướng Lạc Nam cúi đầu:
“Mong chủ nhân tha tội bất kính trước đó của lão phu.”
Trước đó luôn mồm xưng là bổn tọa, hiện tại đã đổi thành lão phu…hiển nhiên đã bị Lạc Nam tẩy não thành công.
“Ngươi còn ngăn cấm bọn hắn yêu nhau?” Lạc Nam chỉ vào Hoài Thảo và Long Ngạo Thế hỏi.
“Không cấm, từ giờ Long Ngạo Thế cũng chính là đồ đệ của ta.” Hoài Khôn thành thật đáp.
“Được rồi, cơm đã dọn sẳn…còn không mau ký khế ước?” Lạc Nam nhìn Long Ngạo Thế và Hoài Thảo nói.
“Đa tạ tỷ…tỷ phu…” Hoài Thảo gò má đỏ ửng vì thẹn thùng, không ngờ đến việc vui ngoài ý muốn lại đến đột ngột như vậy, mình và tình lang từ giờ có thể danh chính ngôn thuận ở bên nhau, liền khéo léo gọi Lạc Nam là tỷ phu.
“Tỷ phu, đệ đã suy nghĩ lại rồi…đệ không muốn tu vi của mình kém hơn mà làm ảnh hưởng đến Thảo muội.” Nào ngờ Long Ngạo Thế đột nhiên đổi quẻ:
“Đệ sẽ điên cuồng tu luyện, nỗ lực trưởng thành, sau đó mới ký khế ước với nàng.”
“Huynh…huynh sao lại như thế hả? khó khăn lắm chúng ta mới có cơ hội....” Hoài Thảo giận dữ đến giậm chân.
“Tiểu tử ngươi cứ an tâm, vấn đề tu vi của ngươi không quan trọng, hãy ký khế ước, tỷ phu không để các ngươi thua thiệt.” Lạc Nam lại phất tay thoải mái.
Hắn ném ra Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Đan, quả Hoàng Trung Lý, Phản Tỉnh Huyết kết hợp Dịch Thần Kỳ…rất nhiều tài nguyên có thể trợ giúp Hoài Thảo, Long Ngạo Thế và cả Tứ Dực Điệp Long cùng nhau gia tăng tu vi và thực lực.
Ý đồ của Lạc Nam rất rõ ràng, Hoài Thảo và Tứ Dực Điệp Long chứa chấp thê đệ của mình sẽ không thua thiệt cho bọn họ.
“Tỷ phu, đệ…” Long Ngạo Thế cảm động xém rơi nước mắt, có những thứ này hỗ trợ, hắn tự tin mình sẽ không còn là vướng bận của Hoài Thảo.
“Đừng nói nhảm, Khuynh Thành nếu biết ta thấy ngươi mà không chiếu cố chắc chắn sẽ giận ta.” Lạc Nam cười nói:
“Cứ an tâm mà làm những gì ngươi thích, tỷ phu sẽ ủng hộ ngươi.”
“Cũng may huynh có một tỷ phu tốt đó.” Hoài Thảo vui sướng nở nụ cười.
Long Ngạo Thế hóa thành bản thể Nghịch Long, ở giữa trán xuất hiện một dấu ấn…
Hoài Thảo miệng niệm công pháp Ngự Long Thần Quyết, liên tục dùng Hồn Lực của mình dung nhập vào mi tâm của Long Ngạo Thế.
Linh Hồn của cả hai giao thoa, quá trình ký kết khế ước diễn ra trót lọt…
Mọi thứ đã hoàn thành, Lạc Nam nhìn Hoài Khôn mở miệng:
“Kế tiếp ta cần vào phòng Hoài Khánh một chuyến.”
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn <3