Chương trước
Chương sau
“Nhị đệ?”

Đang ẩn nấp trong bóng tối xem đại chiến, Loạn Hoàng Vũ bỗng nhiên biến sắc.

Ngay thời khắc vừa rồi, hắn cảm nhận được sinh cơ của Loạn Long đứt đoạn, chết đến không thể chết hơn được nữa...

“Hoàng Vũ huynh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Huyễn Tượng Quốc Chủ ở bên cạnh chau mày hỏi.

“Loạn Long chết rồi.” Loạn Hoàng Vũ biểu lộ âm trầm:

“Ngươi mau giúp trẫm thôi diễn thiên cơ, xem thử là kẻ nào gan to bằng trời.”

“Được.” Huyễn Tượng Quốc Chủ trịnh trọng gật đầu.

Chỉ thấy hắn chấp hai tay trước ngực, không gian xung quanh bỗng nhiên hiển hoá thành biển sao lấp loé thần dị luân chuyển, những ngôi sao này như hoá thành các con mắt có thể nhìn thấu luân hồi tuế nguyệt.

RĂNG RẮC...

Bất chợt thanh âm nổ tung vang lên, tất cả các ngôi sao sụp đổ, Huyễn Tượng Quốc Chủ rên lên một tiếng, đôi mắt rỉ ra máu tươi.

“Ngay cả ngươi cũng không được?” Loạn Hoàng Vũ siết chặt nắm đấm.

“Mong huynh thứ tội, đệ đã cố gắng hết sức.” Huyễn Tượng Quốc Chủ sắc mặt trắng bệch nói:

“Vừa rồi y hệt cảm giác những lần trước đệ cố gắng thôi diễn tung tích của các thành viên Phá Đạo Hội, đều bị một loại quy tắc cực mạnh của Phá Đạo Hội Trưởng phản phệ ngược lại...cho nên khả năng rất cao kẻ giết Loạn Long là cường giả của Phá Đạo Hội.”

“Lại là Phá Đạo Hội? chẳng lẽ bọn chúng biết trẫm không trấn thủ tại Đế Cung?” Loạn Hoàng Vũ gầm lên một tiếng:

“Không được, trẫm phải trở về xem một chuyến!”

“Thế còn bộ da rắn?” Huyễn Tượng Quốc Chủ nhịn không được hỏi.

“Mặc kệ nó!”

Loạn Hoàng Vũ tâm tình nóng như lửa đốt, nào còn rảnh rỗi ở đây tranh đoạt cơ duyên?

Không nói hai lời, hắn trực tiếp xé rách không gian rời đi.

Nhìn theo bóng lưng của Loạn Hoàng Vũ biến mất, bờ môi của Huyễn Tượng Quốc Chủ khẽ nhếch lên một tia cười mỉm, thì thào tự nhũ:

“Chướng ngại vật cản trở duy nhất đã cút, Phá Đạo Hội...lần này các ngươi thật sự đã giúp trẫm một ân huệ a.”

Bên trong hư không, Loạn Hoàng Vũ vận chuyển Loạn Đạo Quy Tắc đến cực hạn, mỗi bước chân đều đạp vỡ thời không, na di vạn lý...

Tứ Đạo Cổ Lâm là hiểm địa đối với vô số người, cường độ không gian của nó cứng cáp đến mức không thể xé rách.

Nhưng đối với bậc cường giả hàng đầu thiên địa như Loạn Hoàng Vũ, hắn có thể dễ dàng phá nát không gian, băng qua như đi lại trên đất bằng, vô cùng đơn giản.

Vậy nên có câu nói, trước thực lực tuyệt đối...cửu thiên thập địa không có chỗ nào là nguy hiểm cả.

Chưa đến nửa ngày, Loạn Hoàng Vũ đã xuất hiện tại Loạn Thần Đô.

Thân ảnh của hắn dịch chuyển vào Loạn Quân Bí Cảnh, thần thức như vòi rồng cuồn cuộn đảo qua...

Rất nhanh, sắc mặt Loạn Hoàng Vũ tái mét, trên đầu như mọc một thảm cỏ xanh.

Hắn không nhìn thấy Loạn Long, không nhìn thấy đại quân...chỉ thấy hai vị phi tử của mình trần trụi như nhộng nằm bên trong doanh trướng của Loạn Long, vẫn còn bất tỉnh nhân sự.

Không hề nhân từ, Loạn Hoàng Vũ phất tay, hai vị phi tử đã như con rối bị hút đến trước mặt hắn.

Đặt tay lên đỉnh đầu hai nàng, Loạn Hoàng Vũ tiến hành sưu hồn.

“Chó má, nhị đệ ngươi dám?”

Loạn Hoàng Vũ trở nên phẫn nộ, không ngờ Loạn Long lại có sở thích đặc biệt thích hưởng thụ nữ nhân của mình.

Nếu là bình thường, chắc chắn hắn sẽ dạy dỗ Loạn Long một bài học.

Nhưng hiện tại Loạn Long đã chết, mà hai phi tử này đã bị địch nhân đánh cho hôn mê bất tỉnh ngay từ đầu, hoàn toàn không biết chuyện gì đã phát sinh.

Loạn Hoàng Vũ lại đạp tan không gian, thân ảnh hàng lâm bên trong hoàng cung.

Thần thức như đại hải tung hoành quét ngang mọi ngõ ngách...

Sắc mặt Loạn Hoàng Vũ từ tái xanh, phẫn nộ chuyển thành ngơ ngác.

Tứ Đại Quân Đoàn mất, Quốc Khố và Y Đan Viện trống trơn, Loạn Tổ Mẫu cùng phụ thân không thấy tung tích.

“Lão Tổng Quản ở đâu?” Loạn Hoàng Vũ ngửa đầu gào thét.

“Lão nô tham kiến bệ hạ.” Một thân ảnh bay vút lên bầu trời, lão thái giám tay cầm phất trần cung kính quỳ gối, không hiểu vì sao Loạn Hoàng Vũ tức giận như vậy.

“Tứ Đại Quân Đoàn đâu?” Loạn Hoàng Vũ trầm giọng hỏi.

“Dạ bẩm, trước đó Loạn Long Nguyên Soái nói rằng cần chi viện cho bệ hạ trong Tứ Đạo Cổ Lâm...nên đã mang theo tất cả quân đội rời đi.” Lão thái giám thành thật đáp.

Chuyện này xảy ra ở giữa quảng trường rộng lớn, rất nhiều thái giám và cung nữ đều nhìn thấy a.

Loạn Hoàng Vũ mất kiên nhẫn, một tay chụp lên đầu lão thái giám tiến hành sưu hồn, chứng kiến cảnh tượng “Loạn Long” thu tất cả Tứ Đại Quân Đội vào trong Thần Quân Ấn rồi nghênh ngang rời đi trước vô số tai mắt.

“PHỐC!”

Nhịn không được nữa, một ngụm máu tươi từ trong miệng Loạn Hoàng Vũ phun ra...

Hắn làm sao không biết đã có kẻ giả dạng thành Loạn Long, cướp đi tất cả của mình?

Một cơn thịnh nộ sôi trào cuồn cuộn không dứt, Loạn Hoàng Vũ xém chút tẩu hoả nhập ma.

Nhưng thân là bậc kiêu hùng, hắn có được sự lãnh khốc và bình tĩnh khi cần thiết.

Mất hết tất cả cũng không quan trọng, chỉ cần hắn còn tồn tại, chỉ cần giang sơn của Loạn Đạo Thần Quốc còn tồn tại, chỉ cần hắn còn là Thần Đạo Viên Mãn...hắn có thể lấy lại tất cả.

Trong mắt loé lên vẻ lãnh khốc và ngoan tuyệt, Loạn Hoàng Vũ cười gằn:

“Các vị Quốc Chủ, các ngươi đừng trách trẫm...có trách thì trách Phá Đạo Hội đã khiến trẫm rơi vào tình cảnh này.”

Không sai, Loạn Hoàng Vũ quyết định đem lửa giận trút lên đầu các phương Thần Quốc khác...

Nhân lúc sáu vị Đạo Chủ cường đại của sáu phương Thần Quốc đang chiến đấu tại Tứ Đạo Cổ Lâm, Loạn Hoàng Vũ nghĩ ra kế sách bản thân sẽ ghé ngang quốc khố của bọn chúng, cướp sạch trở về bù đắp cho nội tình đã mất của Loạn Đạo Thần Quốc.

Nếu Phá Đạo Hội đã có thể thừa cơ hắn đi vắng mà ra tay với Loạn Đạo Thần Quốc, vậy tại sao hắn lại không thể làm điều tương tự với các Thần Quốc khác?

Với chiến lực và tu vi của mình, Loạn Hoàng Vũ tự tin có thể làm được điều đó.

Nghĩ là làm, Loạn Hoàng Vũ ẩn nấp vào trong bóng tối, thay đổi một thân y phục dạ hành như tặc nhân...

Loạn Đạo Quy Tắc cao cấp gia thân, hắn lặng lẽ hành động.

Mục tiêu đầu tiên là Hiên Viên Thần Quốc.

...

Nếu Lạc Nam biết được phản ứng và cách giải quyết vấn đề của Loạn Hoàng Vũ, chắc chắn sẽ nâng lên ngón tay cái.

Con hàng này không hổ được xưng là Đạo Quốc Đệ Nhất Đế, bất kể chiến lực hay tâm cơ đều quá mức ngoan tuyệt.

Người không vì mình, trời tru đất diệt...

Thay vì đi tìm kiếm thủ phạm gây ra tổn thất cho mình, Loạn Hoàng Vũ lại quyết định biến những kẻ khác thành nạn nhân.

Đáng tiếc Lạc Nam không biết điều đó, chỉ là hắn đã sớm đoán được Loạn Hoàng Vũ khả năng rất cao sẽ đuổi về xem xét tình hình khi Loạn Long bị mình giết chết, dâng đầu lên cho Phá Đạo Hội để hoàn thành nhiệm vụ.

Mà khi Loạn Hoàng Vũ quay về, đây là cơ hội rất lớn để hắn tranh đoạt bộ da rắn...

Tứ Đạo Cổ Lâm là địa bàn của U Hồn Yên Lang, nó biết những lối tắt nên phi hành cực nhanh...

Không lâu sau, Lạc Nam lại được tiếp cận nơi song phương cường giả đại chiến...

Nhìn thấy hiện trượng chiến trường, Lạc Nam cũng phải líu hết cả lưỡi...

Trăm vạn dặm rừng rậm nguyên sinh lúc này đã hoá thành một mảnh không gian vặn vẹo sụp đổ, vô số loại thuộc tính cường đại gào thét khắp nơi, các loại vũ kỹ hùng mạnh hoành hành khắp bốn phương tám hướng...

Lúc này đây, các vị Thần Đạo Hậu Kỳ đã đánh đến mức cao trào, ngay cả các con át chủ bài cũng đã thể hiện ra.

Diệm Tuyền Cơ triệu hoán một tiểu cô nương có kích thước chỉ lớn bằng một bàn tay, kiều tiểu đáng yêu, toàn thân được thiêu đốt bởi ngọn lửa vàng rực, trên đầu đội vương miệng đế vương, toả ra hoả nhiệt khiến Thần Đạo Quy Tắc cũng phải vặn vẹo...

Đây chính là Đế Diệm Tinh Linh mà Diệm Tuyền Cơ đạt được từ buổi đấu giá, có tác dụng hỗ trợ chủ nhân gia tăng chiến lực một cách toàn diện đối với Hoả Thuộc Tính.

Lúc này Đế Diệm Tinh Linh ngồi trên bả vai Diệm Tuyền Cơ, mỗi lần công kích được đánh ra, Đế Diệm Tinh Linh đều hé miệng thổi một ngụm, trực tiếp khiến Hoả Thần Lực và Hoả Quy Tắc mạnh hơn gấp ba lần...

Bằng vào Đế Diệm Tinh Linh, Diệm Tuyền Cơ đã chiếm quyền chủ động, đánh cho Ách Độc Quốc Chủ phải liên tục nhượng bộ lui binh.

Bách Tà Quân thể hiện sự lợi hại và khó lường của Bách Nhãn Đạo Thống, chỉ thấy dọc trên hai cánh tay của hắn vậy mà có tận sáu con mắt hiện ra, mỗi một cánh tay có tận ba con mắt...

Những con mắt này có tác dụng vô cùng đặc thù, có con mắt thì hấp thụ công kích của đối thủ, có con mắt thì hình thành màn chắn phòng ngự, lại có con mắt phun ra vô số xúc tua quỷ dị trói chặt mục tiêu...

Kết hợp với Vạn Kiếp Tử Đồng trôi nổi trên không trung liên tục giáng xuống Kiếp Lôi tạo thành thế công mang tính huỷ diệt.

Trước thủ đoạn của hắn, bên phía Đạo Quốc buộc phải cử ra Hiên Viên Quốc Chủ, ỷ vào Vòng Lặp Vô Tận, không thể bị giết chết để đối đầu...

Trong khi đó, các vị cường giả khác cũng lần lượt triệu hoán Thần Binh, Thần Bảo cao cấp đập nhau tung trời, càn khôn rung chuyển.

Dư ba của cuộc chiến khiến Lạc Nam thậm chí không tìm được chỗ trống để ra tay.

Bởi vì trận chiến diễn ra ở xung quanh bộ da rắn, nếu muốn đoạt được nó tại trung tâm, hắn buộc phải băng qua hàng loạt thế công hung hiểm...

Lạc Nam ra hiệu cho Ngân Trinh và U Hồn Yên Lang tạm thời tránh lui vào Phá Đạo Lệnh, với tu vi của nàng rất dễ bị thương nếu vô tình cuốn vào.

Trong đầu hắn đang bắt đầu suy tính các loại khả năng để trộm bộ da rắn giữa hàng loạt cường giả...

Hai con Khôi Lỗi là không thể dùng đến, bởi chúng nó là chiêu bài của Sát Chiến Điện Chủ...hắn không muốn liên luỵ Sát Chiến Điện vào lúc này.

Loạn Ninh Lam và Loạn Thuỳ Trân hai nàng tuy rằng lợi hại, nhưng một khi dám tiếp cận bộ da rắn, chắc chắn sẽ bị 12 vị Thần Đạo Hậu Kỳ hợp lực vây công, chỉ sợ dữ nhiều lành ít a...

Nghĩ tới nghĩ lui, Lạc Nam quyết định âm thầm xem náo nhiệt, chờ đợi thời cơ...hy vọng hai phương cường giả đồng quy vu tận để có lỗ hổng cho mình ra tay.

Còn nếu không thể, vậy thì chỉ đành từ bỏ bộ da rắn...

Làm người nên biết đủ, hắn đã nhờ sự xuất hiện của bộ da rắn mà làm được rất nhiều việc cần làm...giết được các mục tiêu hoàn thành nhiệm vụ, lập công cho Phá Đạo Hội, cướp sạch Loạn Đạo Thần Quốc.

Nếu chỉ vì một bộ da mà để lộ hành tung, vậy thì thật sự không đáng...

Phần phật...

Bất quá ngay vào thời khắc mấu chốt, một cổ khí thế khủng bố đột ngột giáng lâm khiến tất cả đều chấn động.

Lạc Nam rùng mình, vô thức ngẩng đầu nhìn lên.

Áo choàng đen kịch che đậy từ đầu đến chân không phân biệt được là nam hay nữ...

Nhưng thân ảnh vừa xuất hiện lại toả ra uy áp kinh hồn, Thần Đạo Quy Tắc Viên Mãn như đại hồng thuỷ trấn vỡ thương khung.

Trước sức mạnh và khí thế của hắn, 12 vị Thần Đạo Hậu Kỳ cũng phải vô thức lùi bước, trên mặt đầy vẻ kiêng kỵ.

“Kẻ này là ai?” Lạc Nam âm thầm đậu đen rau muống.

Bởi hắn biết khi cường giả cấp độ này hiện thân, mình đã mất đi cơ hội tranh đoạt bộ da rắn rồi.

Quả nhiên chỉ thấy đối phương nhẹ nhàng nâng bàn tay, như chốn không người đem bộ da rắn thu vào trước ánh mắt bất mãn của 12 vị cường giả.

“Các hạ là cao nhân phương nào?” Thiên Hoàng Quốc Chủ nhịn không được hỏi.

Người thần bí không thèm đếm xỉa, chậm rãi xé rách không gian hình thành một cánh cửa muốn bước vào.

“Đứng lại!” Bách Tà Quân là người trước tiên không phục.

Hắn đã tổn thất hai vị trưởng lão, tốn công đại chiến một phen, nếu lúc này ngay cả cái rắm cũng không đạt được, làm sao có thể cam tâm?

Kích hoạt quyền năng của sáu con mắt trên hai cánh tay, toàn bộ lực lượng dồn nén vào lòng bàn tay, hung hăng nhắm về bóng lưng người thần bí tung chưởng.

OÀNH OÀNH OÀNH...

Vạn Kiếp Tử Đồng cộng hưởng với chủ nhân, phô thiên cái địa giáng xuống kiếp lôi màu tím vào kẻ bí ẩn.

“Hừ!”

Trước thế công như vậy, thần bí nhân chỉ lạnh lùng hừ một tiếng.

Lấy hắn làm trung tâm, Thần Đạo Quy Tắc Viên Mãn hình thành vòng cung quét ra.

RĂNG RẮC...

Toàn bộ công kích của Bách Tà Quân đều bị vô hiệu hoá.

Đây chính là sự chênh lệch giữa Thần Đạo Hậu Kỳ và Thần Đạo Viên Mãn.

Thần Đạo Hậu Kỳ khiến thế nhân kính ngưỡng, vô số sinh linh tôn sùng...nhưng Thần Đạo Viên Mãn mới có thể được xưng thuộc vào nhóm người đứng đầu thiên địa.

Nhìn khắp Đạo Giới, số lượng nhân vật đạt đến cấp độ như vậy không quá hai bàn tay...

PHỐC!

Quy tắc cường hoành tiếp tục ép sát, Bách Tà Quân như diều đứt dây thổ huyết bay ngược.

“Còn kẻ nào không phục?” Cường giả thần bí hờ hững hỏi.

Sắc mặt một đám người cực kỳ đặc sắc...trong lòng điên cuồng mắng chửi.

Kẻ này thật biết canh thời điểm hiện thân, nếu là ở trạng thái toàn thịnh, các vị cường giả không ngại liều mạng một phen, cùng hợp lực tấn công, nói không chừng còn có cơ hội thắng lợi.

Đáng tiếc hiện tại bọn hắn đều đã tiêu hao, bị thương sau khi đại chiến...làm sao còn can đảm chống lại một vị Thần Đạo Viên Mãn trạng thái toàn thịnh?

Thấy cả đám không dám ngỗ nghịch, cường giả thần bí hài lòng gật đầu, ung dung bước vài cửa không gian.

Chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.

“Khốn kiếp!”

Ma Thi Quốc Chủ, Cửu Thánh Vương...đám người tính tình nóng nảy ngửa đầu rít gào.

Khát vọng đột phá cảnh giới Viên Mãn dâng trào như chưa từng có...

Lạc Nam cũng đành thở dài một hơi, cuộc chơi do kẻ mạnh làm chủ...hắn cũng chẳng còn cách nào.

Chỉ là không biết, thần bí nhân kia rốt cuộc là ai?

...

Chúc cả nhà tối vui vẻ &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.