Chương trước
Chương sau
Gần như ngay thời điểm cảm ứng được Quy Tắc mình lưu lại bị phá đi, sáu vị Đạo Chủ đã nổi trận lôi đình...

Vậy mà có kẻ muốn trắng trợn cướp đoạt đồ vật bọn hắn nhắm đến?

Không hề do dự, Diệm Tuyền Cơ dứt khoát quay đầu, hai tay chưởng lên bầu trời:

“Tuệ Tinh Thiên Hoả!”

Vút...

Một loại Đạo Hoả hùng mạnh từ thể nội của nàng bắn ra, nó như sao chổi hừng hực bóc cháy.

BÙM!

Vừa lao lên thiên không đã lập tức nổ tung, sau đó hình thành hàng vạn cột lửa liên kết thành một cái lồng chim hoả diễm khổng lồ, hướng về vị trí bộ da rắn úp xuống.

Hiển nhiên để tránh tặc nhân lấy xong đồ vật rồi bỏ trốn, Diệm Tuyền Cơ trực tiếp thi triển thủ đoạn phong toả thiên địa trên quy mô lớn, ngăn chặn đối phương đào tẩu.

Loại Đạo Hoả vừa rồi nàng sử dụng có tên là Tuệ Tinh Thiên Hoả, có thể vượt không lập nên một cái lồng chim ở khoảng cách xa theo ý muốn của chủ nhân, cực kỳ lợi hại.

Mà ngay khi Diệm Tuyền Cơ động thủ, năm vị Đạo Chủ khác cũng không rảnh rỗi.

“Vạn Kiếp Tử Đồng!” Bách Tà Quân lạnh lùng quát lớn.

Vô số con mắt màu tím ẩn chứa lôi đình của hắn trên bầu trời cấp tốc bay vọt đi, từ trong từng con mắt bắn ra những luồng Tử Sắc Thần Lôi khổng lồ lập nên thiên la địa võng, vắt ngang không gian, giăng kín thương khung như một chiếc lưới đá cá...

Hiển nhiên hắn cũng có ý định như Diệm Tuyền Cơ, trước tiên chặn mọi lối thoát của kẻ trộm.

Mà khi Bách Tà Quân và Diệm Tuyền Cơ xuất thủ, Ngự Phách Sơn, Thánh Linh Như, Cao Tuyệt, Cửu Thánh Vương cũng điên cuồng đuổi về hiện trường.

“Hừ, phản ứng cũng thật nhanh.”

Nhìn thấy lồng chim hoả diễm úp xuống, lại chứng kiến vô số tia Tử Sắc Thần Lôi liên kết lại với nhau phong toả bốn phương tám hướng, sáu vị Đạo Chủ nhếch miệng cười gằn.

Đến thì đón, bọn hắn cũng không hề sợ hãi đến mức phải bỏ chạy bằng mọi giá.

Chỉ chưa đầy vài hơi thở...

Ngự Phách Sơn cưỡi trên lưng một con Vượt Không Côn Bằng phá không xuất hiện.

Không Hành Thuật và Thời Hành Thuật được thi triển đến mức lô hoả thuần thanh, Cửu Thánh Vương đã cùng lúc tiếp cận.

Thánh Linh Như chân đạp Vô Tướng Bộ Pháp, vô hình vô tướng, huyền ảo khó lường lưu lại hàng loạt tàn ảnh như tiên tử đạp trăng cưỡi sao hàng lâm.

Một vòng xoáy Sinh Tử nửa đen nửa trắng cuốn ngang thiên địa, bên trong thình lình hiện ra thân ảnh Cao Tuyệt.

“Đạo Quốc, các ngươi dám?” Chứng kiến sáu vị Quốc Chủ đứng ở nơi đó, mà bộ da rắn đã biến mất từ lâu, bốn người phẫn nộ quát lớn, từng đôi mắt như muốn phún hoả.

Vì bộ da rắn này mà các Đạo Thống của bọn hắn tổn thất không ít, trưởng lão chết trận đến nay chưa tìm được nguyên nhân...

Đám Đạo Quốc này vậy mà còn dám nhảy ra chiếm đoạt, khinh bọn hắn là quả hồng mềm dễ dàng bóp nát sao?

Lúc này Diệm Tuyền Cơ và Bách Tà Quân cũng vừa kịp đuổi đến, đồng tử co lại nhìn lấy sáu vị Quốc Chủ.

“Vậy mà là các ngươi?”

Đã đối phương không có ý định chạy trốn, Diệm Tuyền Cơ cũng phất tay thu hồi Tuệ Tinh Thiên Hoả, Bách Tà Quân ra hiệu cho Vạn Kiếp Tử Đồng trở về trôi nổi bên cạnh mình.

“Các vị đạo hữu, đồ tốt như thế sao có thể thiếu phần Đạo Quốc chúng ta?” Hiên Viên Quốc Chủ nhếch miệng cười một tiếng:

“Tài nguyên vô chủ thì chính là cơ duyên của mỗi người, ai có bản lĩnh người đó nên được mới phải.”

“Tốt lắm, đón bổn toạ một quyền rồi nói!” Cửu Thánh Vương tính khí nóng nảy, nghe thấy giọng điệu vô sỉ không thể chịu nổi.

Vạn Quân Lực bùng phát, hư ảnh vạn quân sau lưng hắn rít gào, Chiến Thế, Quyền Thế, Sát Thế, Quân Thế cùng lúc hội tụ, một quyền có thể nghiền nát càn khôn nện thẳng xuống đầu Hiên Viên Quốc Chủ.

Đối mặt thế công như vậy, Hiên Viên Quốc Chủ ung dung bình thản mặc cho một quyền đập thẳng xuống đầu mình.

PHỐC!

Cái đầu của hắn nổ tung...

Nhưng ngay một khắc sau đó, Vòng Lặp Vô Tận được triển khai, Hiên Viên Quốc Chủ lại bình yên vô sự đứng ở nơi đó, không hề hấn gì...

“Đừng nóng giận như thế...” Hắn cười trêu tức.

Ở trong cùng cấp, ngoại trừ Loạn Đạo Quy Tắc của Loạn Đạo Thần Quốc, đừng ai mơ tưởng có thể trọng thương hay giết được hắn.

Vòng Lặp Vô Tận của Hiên Viên Thần Quốc nổi danh là đánh không chết...

“Bổn toạ sẽ đánh đến khi nào ngươi chết thì thôi.” Cửu Thánh Vương gầm lên thịnh nộ, một lần nữa lao đến.

Nhưng đúng lúc này, Ma Thi Quốc Chủ đã hiện ra trước mặt Hiên Viên Quốc Chủ, nhếch mép cười lạnh:

“Muốn so sức mạnh, hãy đấu với trẫm!”

Chỉ thấy da thịt của hắn trắng bệch như một bộ thi thể, nhưng bên trên làn da lại chằn chịt hàng trăm vạn đường Ma Văn.

Là một Thi Tu cộng thêm số lượng lớn Ma Văn, bất kể là lực phòng ngự hay công kích của Ma Thi Quốc Chủ đều vượt xa Thể Tu đồng cấp.

Vung ra một quyền ngạnh kháng thế công của Cửu Thánh Vương.

ẦM.

Không gian đổ nát, hai người liên tục lùi lại phía sau.

“Để tránh tổn thương hoà khí, tại sao không đem giá trị của bộ da rắn chia đều?” Trấn Linh Quốc Chủ mở miệng êm tai nói.

“Chia cái rắm, bước qua xác của bổn toạ rồi thích thì chia.” Bách Tà Quân tâm trạng đang không tốt vì tổn thất hai vị trưởng lão.

Nghe thấy như vậy, một lần nữa kích hoạt Vạn Kiếp Tử Đồng, hàng vạn con mắt ngưng tụ Thần Lôi, nhắm về Trấn Linh Quốc Chủ điên cuồng oanh tạc.

Trấn Linh Quốc Chủ sắc mặt bình thản, cánh tay nâng lên không trung.

Bầu trời như bị xé tan, một cái Hồn Thủ cực đại trấn thẳng xuống đầu Bách Tà Quân...

Linh hồn của Bách Tà Quân run rẩy trước áp lực cực mạnh của một vị Hồn Thần đồng cấp, chỉ đành dừng lại thế công, vô số tia Thần Lôi dừng lại trước khi đâm thủng mục tiêu.

Thấy cảnh này, Trấn Linh Quốc Chủ cũng không hạ tay xuống, giữ cho Trấn Linh Hồn Thủ lơ lửng trên đỉnh đầu Bách Tà Quân.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương một tia sát khí...

Nếu tiếp tục tấn công bất chấp, kết quả chắc chắn là đồng quy vu tận.

“Đạo Quốc hiện tại nghèo đói đến mức phải bất chấp tranh đoạt đồ vật của chúng ta sao?” Thánh Linh Như nhướn mày.

“Haha, nếu như Đạo Vực giàu có như vậy...tại sao không nhường cho chúng ta?” Độc Ách Quốc Chủ cười tủm tỉm.

“Muốn nhường? Hỏi qua Đạo Hoả của bổn toạ!” Diệm Tuyền Cơ bước lên một bước, thanh âm trong trẻo nhưng lại sát phạt đến cực hạn:

“Thập Hoả Tàn Khuyết Chưởng!”

Mười loại Đạo Hoả khủng bố hừng hực thiêu đốt trong lòng bàn tay, chúng nó liên kết với nhau tạo thành một vầng trăng khuyết sắc lẹm, ẩn chứa sức mạnh kinh hoàng.

Một chưởng đẩy ra, trăng khuyết như lưỡi đao có thể thiêu đốt thế gian vạn vật, những nơi lướt qua, tất cả đều bóc hơi, chỉ còn lại biển lửa ngập trời...

“Đạo Hoả cũng ghê đấy, nhưng trẫm không ngại.” Độc Ách Quốc Chủ liếm môi nói:

“Độc Ách Đạo Thể kích hoạt.”

Tóc dài của hắn hoá thành độc khí bay múa như khói xanh, giữa mi tâm hiện ra một giọt độc tố đen kịch.

Khoảnh khắc đó, Độc Ách Quốc Chủ cũng nâng lòng bàn tay, bên trong thình lình hiện ra mười loại Đạo Độc Thuộc Tính đang nhảy nhót.

“Độc Ách Thần Trảo!”

Hai tay vồ thẳng lên, một đôi Độc Trảo khổng lồ hình thành, va chạm cùng vầng trăng rực lửa.

XÈO XÈO XÈO XÈO XÈO...

Hoả nguyệt và Độc Trảo liên tục ma sát, liên tục triệt tiêu, liên tục cố gắng ăn mòn, thiêu đốt, phá huỷ lẫn nhau...

OÀNH...

Cuối cùng theo một tiếng nổ tung như bom nguyên tử, thế công của hai vị Thần Đạo Hậu Kỳ nổ ra bất phân thắng bại.

Sắc mặt Diệm Tuyền Cơ không chút biểu tình, nàng biết Độc Ách Quốc Chủ sở hữu Độc Ách Đạo Thể...

Đây là một trong những loại thể chất mạnh nhất thuộc về Độc Tu, có khả năng tự động thai nghén, bồi dưỡng ra Đạo Độc Thuộc Tính...so với công pháp của Thần Hoả Đạo Thống không kém chút nào.

“Đạo Quốc, các ngươi thật sự muốn cùng chúng ta trở mặt sao?” Ngự Phách Sơn trầm giọng, sau lưng hiện ra hư ảnh ba tôn Thần Thú biến dị và ba tôn Ma Thú biến dị, nghiến răng nghiến lợi:

“Đừng quên chỉ có Đạo Vực mới giúp các ngươi đối phó Phá Đạo Hội.”

“Chuyện nào ra chuyện đó, Phá Đạo Hội là kẻ thù chung...đương nhiên phải liên thủ đối phó, nhưng trước mắt cơ duyên ai thấy đều nên có phần.” Thiên Hoàng Quốc Chủ không hề thua kém về mặt khí thế bước lên đối diện.

Thiên Hoàng Truyền Đạo Kinh vận chuyển, sau lưng hắn cũng hiện ra hư ảnh các đời hoàng đế của Thiên Hoàng Thần Quốc, tập hợp sức mạnh truyền thừa các thế hệ vào một thân, khí thế không hề thua kém.

“Vậy thì để ta xem thử, các ngươi có bản sự gì muốn được hưởng cơ duyên.”

Thánh Linh Như mất kiên nhẫn, Vô Tướng Chi Lực mô phỏng thành Đạo Hoả của Diệm Tuyền Cơ và Đạo Độc của Ách Độc Quốc Chủ.

Tay trái của nàng thiêu đốt Đạo Hoả, tay phải của nàng là Đạo Độc luân chuyển...

“Dù nàng có bao nhiêu thủ đoạn, cũng không thể giết trẫm.” Hiên Viên Quốc Chủ cười nhạt.

“Thử mới biết được!” Thánh Linh Như không nói hai lời, Đạo Hoả và Đạo Độc cùng lúc đánh ra.

Hiên Viên Quốc Chủ không hề sợ chết, vận chuyển Thần Đạo Lực lao lên chống lại.

Cao Tuyệt lấy ra một cổ quan tài...

KẼO KẸT...

Quan tài mở nắp, từ bên trong là một vị Thần Đạo Hậu Kỳ bước ra.

Vị này chính là Thổ Thần Chủ đã chết trong quá khứ, được Cao Tuyệt thông qua Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật đem phục sinh sống lại.

Bất quá cái giá của việc thi triển Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật phục sinh cường giả đồng cấp là vô cùng to lớn, phải đánh đổi rất nhiều, vậy nên vô số năm qua...Sinh Tử Đạo Thống cũng như Cao Tuyệt chỉ mới phục sinh được một vị Thần Đạo Hậu Kỳ mà thôi.

Hôm nay vì tranh đoạt cơ duyên đến cùng, Cao Tuyệt mới gọi hắn hiện thân.

“Cùng ta xông lên!” Cao Tuyệt ra lệnh cho Thổ Thần Chủ.

RỐNG!

Thổ Thần Chủ ngửa đầu rống giận, hai tay trực tiếp đặt xuống mặt đất.

ẦM ẦM ẦM ẦM...

Toàn bộ đại điện theo Thổ Thần Quy Tắc của hắn chưởng khống dậy sóng như mặt nước, sau đó vô vàn Thổ Thần Lực ngưng tụ thành một cơn bão cát từ dưới lòng đất bắn thẳng lên thiên không, muốn đem một đám Quốc Chủ cuốn vào.

“Hừ, còn có trẫm ở đây!” Đại Tượng Quốc Chủ nghiêm nghị bước ra:

“Pháp Thiên Tượng Địa!”

Thoại âm vừa dứt, hắn ta biến lớn hơn cả một ngọn núi, mỗi cú vung tay nhấc chân đều có thể khuấy chuyển đất trời, điên đảo càn khôn.

Một cước đạp xuống đại địa, dùng thân mình chặn đứng cơn bão cát thịnh nộ, đồng thời vung chưởng đấm xuống đầu Thổ Thần Chủ.

“Sinh Tử Ấn!”

Cao Tuyệt muốn lấy hai đánh một, triệu hoán Thần Binh nện đến Đại Tượng Quốc Chủ.

“Đại Tượng Phân Thân!”

Nào ngờ Đại Tượng Quốc Chủ bỗng nhiên tách thành hai người, như hai ngọn núi cao chọc trời, cơ thể cứng rắn như sắt thép, mỗi một đòn đánh đều ẩn chứa sức mạnh kinh khủng, thao túng trọng lực...lấy một địch hai.

Các vị Quốc Chủ thì muốn chứng minh thực lực, chứng minh bản thân thừa tư cách được phân phối cơ duyên.

Còn sáu vị Đạo Chủ lại thật sự động chân nộ, thử hỏi bọn hắn tranh đoạt từ đầu đến đầu rơi máu chảy, trưởng lão hy sinh, nội tình tổn thất...làm sao còn nguyện ý phải phân chia cho người khác?

Trong lúc nhất thời, Tứ Đạo Cổ Lâm dù là hiểm địa rộng lớn cũng không chịu nổi đại chiến của các vị Thần Đạo Hậu Kỳ...

Mức độ sụp đổ, hoang tàn ngày càng nghiêm trọng...

...

“Thiếu chủ, vì sao không đến chiến trường?” Ngân Trinh khó hiểu nhìn Lạc Nam tò mò hỏi.

Lạc Nam không vào Tứ Đạo Cổ Lâm, ngược lại dẫn nàng lặng lẽ rời khỏi Hắc Hồn Thiên Quốc...

“Trận chiến của Thần Đạo Hậu Kỳ sẽ không dễ dàng kết thúc nhanh chóng như vậy, chúng ta không cần phải vội.” Hắn nhếch miệng cười tà:

“Ngược lại đây là cơ hội tốt để hoàn thành nhiệm vụ.”

“Mạng của Loạn Long?” Mắt Ngân Trinh hơi sáng lên.

“Thông minh.” Lạc Nam gật gù nói:

“Với bản tính tham lam của Loạn Hoàng Vũ, khả năng rất cao hắn cũng đã đến Tứ Đạo Cổ Lâm vì bộ da rắn rồi, đây là thời cơ duy nhất của chúng ta.”

“Nhưng chẳng may Loạn Hoàng Vũ chưa từng rời đi?” Ngân Trinh có chút lo lắng.

“Thì chạy trốn a.” Lạc Nam nở nụ cười:

“Loạn Hoàng Vũ có thể không đi nhưng đám Quốc Chủ khác chắc chắn đã đi rồi, bọn hắn đâu thể thiết lập cục diện ngày trước để ngăn ta chạy trốn được nữa?”

“Huống hồ hiện tại đã có Minh Hà, ta đã không còn bị động như xưa.”

“Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con đây?”

“Thiếu chủ liệu sự như thần, Ngân Trinh bội phục.” Nàng cảm thán không thôi.

“Haha, mọi thứ trở nên đơn giản khi ta nhận ra điểm yếu của kẻ thù.” Lạc Nam ra vẻ thần bí.

“Điểm yếu?” Ngân Trinh chớp chớp mắt, một đám Thần Đạo cao cấp lại có điểm yếu sao?

“Điểm yếu của bọn hắn chính là lòng tham.” Lạc Nam nói:

“Vì lòng tham, bọn hắn đem Đạo Giới tách khỏi Ngũ Châu Tứ Vực...thì hiện tại cũng vì lòng tham, bọn hắn sẽ phải trả giá thật nhiều.”

Ngân Trinh không thể không thừa nhận hắn nói hoàn toàn chính xác.

Nếu không vì lòng tham, các vị Quốc Chủ cứ ngó lờ bộ da rắn xem như nó không tồn tại là được, vậy thì đâu thể rơi vào kế hoạch của thiếu chủ nhà mình?

Hai người nhẹ nhõm cải biến dung mạo, tiến vào Loạn Đạo Thần Quốc.

Lạc Nam ánh mắt loé lên, trong đầu không khỏi nhớ lại cảnh tượng năm đó mình bị lão quốc chủ, Loạn Long, Loạn Hoàng Vũ đám người truy sát phải trốn chạy như chó nhà có tang.

Ngày hôm nay hắn quay trở về, mọi thứ sẽ thay đổi...

...

Chúc cả nhà ngủ ngon &LT3

...

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.