Chương trước
Chương sau
Lạc Nam khoác áo choàng, đeo mặt nạ...cùng Ngân Trinh cưỡi U Hồn Yên Lang lên đường đến Đạo Quốc.

Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn đã sớm đem tình hình về bộ da rắn của Vạn Xà Cốc Chủ thu vào đáy mắt, hắn đem những hình ảnh này truyền tải vào trong hàng chục khối Lưu Ảnh Ngọc...

U Hồn Yên Lang có tu vi Yêu Bán Thần, như một làn sương mù mờ ảo bao trùm cả người ngồi trên lưng nó, phiêu tán trên không trung che đậy mọi khí tức, dù là Thần Đạo Cảnh nếu không cẩn thận cảm ứng cũng khó mà phát hiện hành tung của nó.

Lạc Nam cảm thấy Yên Vụ Huyền Đạo Công của Yên Vụ Đạo Thống khá phù hợp với con sói này, vì vậy đề nghị Ngân Trinh đưa công pháp cho nó tu luyện.

U Hồn Yên Lan ban đầu có địch ý với hắn, nhưng theo thời gian dài ở cùng...thấy hắn đối xử với Ngân Trinh không tệ, mà Ngân Trinh cũng ngày càng sùng bái hắn...vì vậy con sói này cũng trở nên ngoan ngoãn, không còn dám tỏ vẻ bất mãn hay không phục.

Yểm Ma Điện là tổ chức sát thủ hoạt động quy mô toàn bộ Đạo Giới, ở bất cứ khu vực nào bọn hắn cũng có các phân đà tồn tại.

Phân đà của Yểm Ma Điện ở Đạo Quốc chỉ là một cái Hắc Hồn Thiên Quốc, quốc chủ là một vị sát thủ tu vi Thiên Đạo Viên Mãn...

Đối với những quốc gia như thế này, Đạo Quốc không có hàng nghìn thì cũng có tám trăm, không hề đáng chú ý.

Nhưng với khả năng nhìn thấu thiên cơ của Huyễn Tượng Thần Quốc, với sự thống trị của Loạn Đạo Thần Quốc...bọn hắn thừa hiểu Hắc Hồn Thiên Quốc là phân đà của Yểm Ma Điện, chẳng qua cũng vì nước sông không phạm nước giếng nên không hề vạch trần mà thôi.

Dù ngươi có đem Hắc Hồn Thiên Quốc tiêu diệt, Yểm Ma Điện cũng có trăm phương nghìn kế để biến một Thiên Quốc khác thành phân đà, dẹp mãi cũng không tài nào dẹp hết...trừ khi đủ khả năng nhổ tận gốc tổng bộ Yểm Ma Điện.

Những phân đà này không phải ai cũng có tu cách biết đến...nhưng những cường giả có thể nhận biết thì lại nể mặt Yểm Ma Điện mà mắt nhắm mắt mở, giả vờ cái gì cũng không biết.

Bởi nếu ngươi có gan diệt đi phân đà của Yểm Ma Điện, ngươi nên chuẩn bị sẳn tâm lý sẽ bị tổ chức sát thủ mạnh nhất thiên địa này điên cuồng trả thù.

Nên biết rằng Yểm Ma Điện Chủ là Thần Đạo Viên Mãn, ngay cả những cường giả cao cấp nhất cũng không muốn phải đắc tội với một nhân vật như thế.

Thử tưởng tượng nếu một vị sát thủ khủng bố như vậy rình rập trong bóng tối muốn lấy mạng của ngươi, ngươi sẽ vĩnh viễn ăn ngủ không yên.

Thế nên cách tốt nhất là giả ngu, nói không chừng một ngày nào đó cần đến Yểm Ma Điện thay mình giết người...vậy thì có thể bí mật đến Hắc Hồn Thiên Quốc treo nhiệm vụ a.

Lúc này Lạc Nam và Ngân Trinh đã ở trong hoàng cung của Hắc Hồn Thiên Quốc.

Lạc Nam ngồi trên ngai vua, Ngân Trinh đứng ở sau lưng hắn.

Cung kính quỳ một chân phía trước thình lình chính là một nam tử trung niên, cũng là Hắc Hồn Quốc Chủ, biệt danh tại Yểm Ma Điện là Số 123.

“Đem tin tức này lan truyền khắp Đạo Quốc, càng nhanh càng tốt.” Lạc Nam đem mười khối Lưu Ảnh Ngọc giao cho Hắc Hồn Quốc Chủ ra lệnh.

“Thuộc hạ tuân lệnh.” Hắc Hồn Quốc Chủ trịnh trọng chắp tay:

“Cam đoan với Yểm Thiếu trong vòng ba ngày, khắp mọi ngõ ngách ở Đạo Quốc đều xem được những hình ảnh này.”

Cơ nghiệp bên dưới của Hắc Hồn Thiên Quốc phần lớn là các tửu lâu, khách điếm, lầu xanh...ở những nơi tu sĩ qua lại đông đúc, nhằm bố trí tai mắt nghe ngóng cũng như phát tán các loại tin tức.

Lưu Ảnh Ngọc đã thu lại cảnh tượng cực kỳ rõ ràng và xác thực, hơn nữa còn là chuyện lớn động trời, nếu còn không lan truyền rộng rãi được, Hắc Hồn Thiên Quốc cũng quá vô dụng, đâu xứng được làm việc cho Yểm Ma Điện...

“Làm đi!” Lạc Nam hài lòng gật đầu.

Hắc Hồn Quốc Chủ cung kính gật đầu, hoá thành tàn ảnh biến mất.

“Haha, đám lão quái vật của Đạo Quốc sẽ không bỏ qua một trận náo nhiệt như vậy.” Lạc Nam nở nụ cười hài hước.

Không sai, đây chính là kế sách mà hắn nghĩ ra...

Hiện tại bộ da rắn đã được sáu loại Quy Tắc cường đại phong toả...bất kỳ ai động vào đều ngay lập tức sẽ bị Lục Đại Đạo Chủ cảm ứng được.

Dù hắn có khả năng phá huỷ mấy loại quy tắc đó, thì khi sáu vị Đạo Chủ hợp lực vây công...e rằng ngay cả Ninh Lam và Thuỳ Trân phối hợp với hai con Khôi Lỗi cũng đành nhượng bộ lui binh mà thôi, làm không cẩn thận còn có khả năng bại lộ thân phận, bại lộ việc giết đám trưởng lão...thấy thế nào cũng không có lợi.

Thay vào đó, đem tin tức về bộ da rắn truyền khắp Đạo Quốc, hấp dẫn một đám Quốc Chủ tu vi cao thâm tìm đến tranh giành.

Đến lúc đó cường giả Đạo Vực và Đạo Quốc đại chiến, chó cắn chó...hắn sẽ âm thầm quan sát tình hình, chờ đợi thời cơ thích hợp ra tay.

Đương nhiên mọi thứ có diễn biến theo suy tính của hắn hay không thì chưa biết được, nhưng đây là kế hoạch duy nhất hắn nghĩ ra lúc này.

Khiến kẻ thù trai cò tranh nhau, mình ở giữa ngư ông đắc lợi...hà cớ sao lại không thử làm một phen?

Lạc Nam tin rằng với sức hấp dẫn của tài nguyên cao cấp như bộ da sẽ đủ sức hấp dẫn một đám Quốc Chủ.

Bởi nếu như bộ da không có giá trị, ngay từ đầu nó đã không thể khiến các Đạo Thống ở Đạo Vực phải dốc sức tranh đoạt.

“Bẩm đại nhân...” Đúng lúc này, bên ngoài vang lên thanh âm mềm mại trong trẻo.

“Có chuyện gì? Vào đi!” Lạc Nam tuỳ ý phất tay.

Cửa nhẹ mở ra, hai thiếu nữ xinh đẹp rạng rỡ, thanh thuần như nước, ôn nhu nhã nhặn tiến vào cung kính quỳ gối.

“Ai đây?” Lạc Nam hỏi Ngân Trinh.

Ngân Trinh lắc đầu, nàng cũng không biết a.

“Bẩm đại nhân, hai nô tì là công chúa của Hắc Hồn Thiên Quốc, được phụ hoàng ra lệnh hầu hạ đại nhân mấy ngày.” Một thiếu nữ run rẩy mở miệng.

Hai nàng lén lút nhìn, thấy hắn và Ngân Trinh đều khoác áo choàng, không thấy rõ diện mạo, không biết già hay trẻ, trong mắt không che giấu được sự bất an và lo lắng.

“Haha.” Lạc Nam nhịn không được bật cười một tiếng, thì ra đây chính là cảm giác của quyền lực? Tuỳ tiện ghé qua cũng khiến người khác phải dâng lên nữ nhi mỹ mạo để lấy lòng...

“Đi thôi, bổn thiếu không có tâm trạng.” Lạc Nam phất tay:

“Nếu với phụ thân của các ngươi hãy bớt ra vẻ thông minh, bằng không bổn thiếu sẽ tìm người khác thay thế hắn.”

“Tuân lệnh.” Hai thiếu nữ như được đại xá, vội vàng cúi đầu cáo lui.

Các nàng là hoàng hoa khuê nữ, được tên sát thủ số 123 sinh ra ở Hắc Hồn Thiên Quốc, cũng không hề biết thân phận thật sự của phụ thân mình.

Lần này bị hắn ép buộc phải hầu hạ khách quý của hắn, nội tâm đã sớm sợ hãi muốn chết rồi.

May mắn là vị khách này không có hứng...hoặc chướng mắt các nàng.

“Hừ, cái tên này xem ra làm hoàng đế quá lâu nên thích chơi trò tâm cơ xu nịnh.” Ngân Trinh bất mãn nói:

“Thiếu chủ muốn thiếp tìm người khác lên thay không?”

“Mặc kệ hắn, đừng hỏng việc của chúng ta là được.” Lạc Nam tuỳ ý nhún vai.

Hắn vốn luôn là người rất dễ tính a...

...

Không đến ba ngày...cũng không biết là ai đem thông tin là truyền, nhưng tất cả các quốc gia lớn ở Đạo Quốc đều biết được tại Tứ Đạo Cổ Lâm đang có một nguyên liệu đủ để luyện chế Thần Bảo Cực Phẩm.

Thần Bảo Cực Phẩm là nội tình cao cấp nhất trong trời đất này, nhìn khắp toàn bộ Nguyên Giới...số lượng Thần Bảo Cực Phẩm chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Cho nên dù bộ da rắn chỉ là một loại nguyên liệu, vẫn có thể khiến tất cả các thế lực lớn phải thèm thuồng...

Nếu như đạt được nguyên liệu này, dù ngươi không đủ khả năng luyện chế...đem bán cũng có thể bán với giá trên trời, thu hoạch vô cùng phong phú.

Ngay lập tức, Hiên Viên Quốc Chủ, Thiên Hoàng Quốc Chủ, Đại Tượng Quốc Chủ, Trấn Linh Quốc Chủ, Ma Thi Quốc Chủ, Độc Ách Quốc Chủ...sáu vị Quốc Chủ có thực lực Thần Đạo Hậu Kỳ đích thân xuất động, xé rách không gian tiến vào Tứ Đạo Cổ Lâm.

Việc đột nhiên thu được tin tức này, các vị Quốc Chủ đương nhiên đủ trí tuệ để đoán ra có kẻ nào đó muốn khích mình phải tranh đoạt với Đạo Vực.

Nhưng dù biết đây là mưu kế, bọn hắn cũng nguyện ý lao vào...đây là cái gọi là dương mưu.

Cơ duyên như vậy xứng đáng để bọn hắn hiện thân và ra sức tranh đoạt, dù không tự tin bản thân có thể độc chiếm...nhưng ít nhất cũng phải thu về một chén canh.

Trái với sự vội vàng của sáu vị Quốc Chủ, Loạn Hoàng Vũ lúc này lại đang ngồi uống trà với Huyễn Tượng Quốc Chủ, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, ung dung mở miệng:

“Tin tức lần này là của phương nào truyền ra?”

“Từ phân đà của Yểm Ma Điện.” Huyễn Tượng Quốc Chủ nhàn nhạt đáp, mấy chuyện đơn giản như thế căn bản không thể qua mắt được thiên cơ thần đạo của hắn.

Chỉ cần bấm ngón tay tính toán, dễ dàng nhận ra nguồn gốc tin tức xuất phát từ các tửu lâu, lầu xanh của Hắc Hồn Thiên Quốc, sau đó được các tu sĩ lấy tốc độ chóng mặt lan truyền khắp Đạo Quốc.

“Xem ra Yểm Ma Điện muốn Đạo Vực và Đạo Quốc chúng ta xung đột.” Loạn Hoàng Vũ cười lạnh một tiếng, ánh mắt lăng lệ:

“Bọn chúng chắc cũng thèm bộ da rắn kia, vừa muốn xem kịch, vừa muốn nhảy ra vơ vét sạch sẽ vào phút cuối đây mà, thế gian nào có chuyện dễ dàng như vậy?”

“Hoàng Vũ huynh không cần phải vội.” Huyễn Tượng Quốc Chủ cười khẽ hiến kế:

“Ngược lại huynh có thể chờ đợi thời cơ như Yểm Ma Điện, chờ những Đạo Thống và Đạo Quốc khác đánh đến đầu rơi máu chảy, sau đó hiện thân đoạt lấy chiến lợi phẩm cũng không muộn.”

“Nếu các Đạo Quốc vì trận chiến này mà suy yếu, huynh có thể nhân cơ hội thống nhất Đạo Quốc, đem thiên hạ nắm vào trong tay...đường nào cũng có lợi.”

“Để xem giữa huynh và Yểm Ma Điện, ai sẽ là người cười cuối cùng.”

“Haha, trẫm cũng nguyện chơi với bọn chúng một lần...chúng ta cùng đi thôi.” Loạn Hoàng Vũ sảng khoái cười nói.

“Tốt, cứ đến đó ngấm ngầm quan sát xem bọn chúng chó cắn chó...tiểu đệ sẽ giúp huynh che đậy thiên cơ, thu liễm khí tức.” Huyễn Tượng Quốc Chủ nở nụ cười thần bí.

Đạt thành ăn ý, Loạn Hoàng Vũ cùng Huyễn Tượng Quốc Chủ cũng hướng Tứ Đạo Cổ Lâm xuất phát.

Trước khi rời đi, Loạn Hoàng Vũ không quên truyền âm:

“Phụ thân, Loạn Long...trẫm đích thân đi đoạt cơ duyên một chuyến, Loạn Đạo Thần Quốc tạm thời giao cho hai người trấn thủ.”

“Cứ giao cho chúng ta, chút việc nhỏ.” Loạn Long và Lão Quốc Chủ hài lòng cười đáp.

Với chiến lực của Loạn Hoàng Vũ, một khi đích thân ra tay, bộ da rắn chẳng phải đã định trước sẽ thuộc về bọn hắn hay sao?

...

Tốc độ của các vị Thần Đạo là cực nhanh, huống hồ còn là Thần Đạo Hậu Kỳ...

Chỉ với nửa ngày thời gian, lục đại Quốc Chủ thực lực hùng mạnh đã giáng lâm xuống vị trí của bộ da rắn.

Nhìn thấy sáu loại Thần Đạo Quy Tắc hình thành kết giới che đậy, bọn hắn nhếch mép cười khinh thường.

Đổi lại là người khác sẽ kiêng kỵ, nhưng bọn hắn thực lực bất phàm, tài cao gan lớn...sao lại e ngại tranh đoạt một phen?

Có thể tu đến cảnh giới này, ai không từ trong núi thây biển máu bước ra? Từng đạp lên vô số kẻ thù, từng nhiều lần cửu tử nhất sinh, quân lâm thiên hạ, ngồi lên ngôi vị Quốc Chủ.

“Tính phân chia thế nào đây?” Hiên Viên Quốc Chủ đi vào thẳng vấn đề.

“Trước tiên mang nó về Đạo Quốc, sau đó nghĩ đến chuyện phân chia cũng không muộn.” Ma Thi Quốc Chủ đề xuất ý kiến.

“Tốt thôi, đồ quý giá như vậy Đạo Vực không xứng được hưởng.” Thiên Hoàng Quốc Chủ cười tà.

Thương lượng thành công, sáu vị Quốc Chủ không nói hai lời, trực tiếp điên cuồng phát động công kích vào kết giới.

OÀNH OÀNH OÀNH...

Trước sức mạnh đồng cấp, sáu loại Quy Tắc do Lục Đại Đạo Chủ lưu lại trực tiếp bị đánh tan.

Ngay khoảnh khắc quy tắc vỡ nát, ở sáu phương hướng khác nhau, Diệm Tuyền Cơ, Bách Tà Quân, Ngự Phách Sơn, Thánh Linh Như, Cửu Thánh Vương, Cao Tuyệt cùng lúc ngửa đầu rống giận:

“Kẻ nào dám làm càn?!”

...

Chúc cả nhà trưa cuối tuần vui vẻ &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.