Nô Chủng Đạo Thống.
Bên trong lao ngục tăm tối, đưa mắt nhìn lấy Vong Linh của Thôn Ma biến thành tro bụi phiêu tán, sắc mặt một nam tử trung niên trở nên lạnh lẽo.
“Rốt cuộc là kẻ nào? Vậy mà có thể ngăn cản một khoả Đạo Chủ được thi triển toàn lực của ta?”
Nam tử trung niên này có dáng người cao gầy, hai mắt nhỏ hẹp, sắc mặt nhợt nhạt, diện mục có phần âm nhu gian xảo.
Hắn chính là Nô Chủng Đạo Chủ - Tâm Hạo, kẻ đã bí mật gieo Đạo Chủng nô lệ khống chế từ Đạo Chủ cho đến trưởng lão của Thôn Thiên Đạo Thống xuyên suốt những năm tháng dài đằng đẳng...
Bởi vì Thôn Thiên Ma Chủ chiến tử, Thôn Thiên Đạo Thống trong quá khứ như rắn mất đầu, không còn cường giả hàng đầu bảo vệ...cho nên Tâm Hạo không bỏ qua cơ hội, sử dụng Đạo Chủng nô lệ để thao túng một phương thế lực.
Rất nhiều năm Thôn Thiên Đạo Thống vẫn phát triển dưới sự thao túng của Tâm Hạo trong bóng tối, vì hắn làm rất nhiều việc ác, mang về lợi ích khổng lồ cho Nô Chủng Đạo Thống.
Mọi thứ cứ thế diễn ra, nào ngờ gần đây Tâm Hạo phát hiện có kẻ muốn thông qua tế bào cơ thể khống chế Thôn Thiên Đạo Chủ, đoạt đi quyền điều khiển từ Đạo Chủng của mình.
Sau khi âm thầm tìm hiểu, không khó biết được thì ra là Thôn Thiên Ma Chủ tưởng đã chết đi quay trở về.
Nếu là thời kỳ toàn thịnh của Thôn Thiên Ma Chủ, Tâm Hạo đương nhiên không phải là đối thủ.
Đáng tiếc Thôn Thiên Ma Chủ chỉ là một Vong Linh, chiến lực yếu ớt đến đáng thương hại.
Chỉ với một trận vây bắt đơn giản, Tâm Hạo dễ dàng trấn áp Thôn Thiên Ma Chủ.
Nhưng thứ khiến Tâm Hạo cảm thấy hứng thú là kẻ đứng sau giật dây Thôn Thiên Ma Chủ ở trạng thái Vong Linh, muốn biết đó rốt cuộc là kẻ nào.
Nếu cưỡng ép sưu hồn của Vong Linh, chủ nhân của nó sẽ cảm ứng được mà đề phòng, giải trừ liên kết ngay lập tức khiến Vong Linh chết đi, từ đó không thu hoạch được gì.
Vậy nên Tâm Hạo mới có ý định tạo điều kiện cho Vong Linh liên hệ với chủ nhân cầu cứu, khi đó hắn sẽ lập tức ra tay, thông qua mối liên kết linh hồn giữa cả hai mà đánh ra Đạo Chủng nô lệ xuyên qua thời không, khống chế chủ nhân của Thôn Thiên Ma Chủ, đem một mẻ hốt gọn.
Kết quả không cần nói cũng biết, kế hoạch của Tâm Hạo thất bại, Vong Linh Thôn Thiên Ma Chủ bị phản phệ đến mức tan biến, đồng thời còn tổn thất một viên Đạo Chủng cấp Thần Đạo...
Phải biết rằng dù đã lĩnh ngộ công pháp Luyện Chủng Đạo Quyết đến tầng cao nhất, Tâm Hạo cũng phải mất rất nhiều thời gian cũng như tài nguyên để luyện chế ra được Đạo Chủng cấp cao như thế.
Có khi tốn hơn vạn năm mới luyện ra được một viên Đạo Chủng cấp Thần Đạo...
Thế nên khi gieo cấy thất bại, mất đi Đạo Chủng mà không thu hoạch được gì, Tâm Hạo tiếc đứt ruột, giận dữ ngút trời.
Một viên Đạo Chủ đủ để hắn thao túng một vị Thần Đạo, lại cứ như vậy huỷ mất...làm sao có thể không phẫn nộ?
“Linh Hồn của kẻ đó vững như bàn thạch, khả năng cao hắn là một vị Hồn Thần Đạo.” Tâm Hạo ánh mắt loé lên sát khí lẫm liệt:
“Hiện tại bổn toạ đã đắc tội với hắn, trong thời gian tới phải càng thêm cẩn thận.”
“Thôn Liệt.” Tâm Hạo trầm giọng gọi.
“Thưa chủ nhân gọi thuộc hạ.” Một cái bóng đen kịch xuất hiện mang theo Ma Khí cường hoành.
Đây chính là Thôn Thiên Đạo Chủ thế hệ này, kẻ đã từng là đồ đệ của Thôn Ma, danh xưng Thôn Liệt.
Tu vi Thần Đạo Trung Kỳ, đáng tiếc vì bị gieo nô chủng nên chẳng khác nào chó săn của Tâm Hạo.
“Di dời toàn bộ Thôn Thiên Đạo Thống đầu nhập vào Nô Chủng Đạo Thống ngay lập tức.” Tâm Hạo ra lệnh.
Hắn không muốn địch nhân có cơ hội lẻn vào Thôn Thiên Đạo Thống từ đó tìm cơ hội trả thù, vì vậy quyết định cực kỳ gọn gàng dứt khoát.
Hơn nữa nếu có thêm Thôn Thiên Đạo Thống đầu nhập vào, thực lực tổng thể của Nô Chủng Đạo Thống sẽ mạnh mẽ hơn, dù địch nhân có đánh vào cũng có thêm viện quân chống lại.
“Tuân lệnh, thuộc hạ lập tức đi làm!”
Thôn Liệt cung kính cúi đầu, thân ảnh hoá thành ma ảnh tiêu tán...
Nhìn theo Thôn Liệt hành động, Tâm Hạo nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy yên tâm hơn không ít.
...
“Thôn Ma, ngươi đã gọi ta một tiếng chủ nhân...ta có trách nhiệm báo thù cho ngươi.”
Sát Chiến Điện, Lạc Nam tĩnh lặng ngồi trên bảo toạ.
Mặc dù Thôn Thiên Ma Chủ vốn là kẻ thù của hắn, nhưng từ khi trổi dậy ở trạng thái Vong Linh, Thôn Ma đã trở thành một thuộc hạ trung thành.
Nô Chủng Đạo Thống vốn đã cùng hắn đối nghịch, hiện tại lại làm ra hành vi như vậy, còn muốn lợi dụng Thôn Ma cấy hạt giống nô lệ lên linh hồn hắn...
Hận thù ngày càng chất chồng, với một kẻ có thù tất báo như Lạc Nam, hắn đương nhiên không bỏ qua.
Vì cái chết của Thôn Ma, vì bản thân hắn...Nô Chủng Đạo Thống buộc phải diệt.
U Hồn Yên Lang lặng lẽ xuất hiện bên cạnh, Ngân Trinh hạ người rơi xuống bẩm báo:
“Thiếu chủ, ta đã vừa điều tra, bên ngoài Nô Chủng Đạo Thống có Thiên Sát Tinh Hồn Trận, đây là trận pháp điều động Tinh Thần Lực tru sát vào linh hồn của những người xâm nhập.”
“Thiên Sát Tinh Hồn Trận...” Ánh mắt Lạc Nam loé lên.
Mặc dù Thiên Sát Tinh Hồn Trận khá lợi hại, nhưng may mắn nó chỉ là Thần Đạo Trung Phẩm cấp trận pháp, dễ đối phó hơn Thiên Viêm Thập Trụ Trận của Thần Hoả Đạo Thống rất nhiều.
Tuy nhiên không vì vậy mà hắn chủ quan, mỗi một Đạo Thống đều có nội tình riêng của bọn hắn.
Ít nhất Nô Chủng Đạo Thống còn có Thôn Thiên Đạo Thống làm chó săn trung thành, nội tình sẽ không thua kém Thần Hoả Đạo Thống, chẳng qua bọn hắn không quá chú trọng trận pháp hộ tông mà thôi.
Đúng lúc này, vong linh Vương Tùng từ bên ngoài tiến vào, cung kính quỳ một chân trên mặt đất bẩm báo:
“May mắn không làm nhục mệnh, thuộc hạ đã thành công thăng cấp Ngân Khôi.”
Nói xong phất tay, một pho tượng nhỏ óng ánh hiện ra.
OÀNH.
Pho tượng cấp tốc biến thành một con khôi lỗi khổng lồ như cự nhân, khác màu ngân bạc lúc đầu, hiện tại nó như được rèn đúc từ xương cốt xưa cổ, nồng đậm khí tức tang thương, vô cùng hùng vĩ, bên ngoài còn khoác một lớp giáp được rèn đúc từ da thịt của Thượng Cổ Vu Tộc.
Bởi vì sử dụng thi thể của Thượng Cổ Vu Thần thăng cấp, cho nên Ngân Khôi hiện tại có được công năng biến thành khổng lồ của Vu Tộc, khí tức toả ra so với Kim Khôi còn mạnh hơn một bậc.
“Ồ, đạt đến Thần Đạo Thượng Phẩm Khôi Lỗi rồi sao?” Lạc Nam hài lòng đứng lên đánh giá, thử vung quyền đấm vào bắp chân của nó, chỉ cảm thấy nắm tay tê dại.
“Đúng vậy thưa chủ nhân, hiện tại chiến lực của Ngân Khôi vượt qua cả Thể Thần Đạo Hậu Kỳ.” Vương Tùng bẩm báo.
“Ngươi làm rất tốt.” Lạc Nam tán thưởng, không uổng công hắn thi triển Vong Linh Trổi Dậy lên Vương Tùng, chỉ riêng khả năng luyện chế Khôi Lỗi như thế này, giá trị của Vương Tùng đáng để trọng dụng.
“Truyền lệnh của ta, tập hợp các cường giả, chuẩn bị cường công Nô Chủng Đạo Thống!” Lạc Nam chiến ý ngất trời phất tay:
“Đánh trực diện.”
Đã có được Sát Chiến Điện làm bàn đạp, hắn không ngại tung hoành một phen...
Nô Chủng Đạo Thống chắc chắn phải diệt.
“Có cần nói với Cam Đại Miêu một tiếng, nhờ nó hỗ trợ?” Bích Tiêu hỏi.
Lạc Nam hơi suy nghĩ, nhẹ gật đầu nói: “Cứ thông báo thôi, khi nào gặp sự cố ngoài ý muốn thì nhờ đến nó.”
Còn nếu Nô Chủng Đạo Thống chỉ có con bài duy nhất là Thôn Thiên Đạo Thống, hắn tự tin lực lượng trong tay mình hiện tại đã đủ để giải quyết sòng phẳng.
“Chúng ta cũng muốn tham chiến.” Lạc Long Nhi, Loạn Thanh Quân, Phương Du các nàng nhao nhao thể hiện chiến ý.
Đáng tiếc Lạc Nam lại lắc đầu, bĩu môi nói:
“Thân phận của các nàng quá mức nhạy cảm, một khi bị phát hiện...chẳng phải lộ ra ta là kẻ đứng sau Sát Chiến Điện?”
...
Cùng thời điểm, tại Đạo Yêu Thần Cung.
Năm món vật phẩm quý giá bên trong Bảo Khố biến mất bí ẩn, chịu trách nhiệm trực tiếp là Ngũ Trưởng Lão và đệ tử Yêu Nhật của hắn.
Mà người có thể đứng ra giải quyết đại sự như vậy, ngoại trừ cung chủ Yêu Chỉ Hân còn có thể là ai?
Chỉ thấy Yêu Chỉ Hân đặt tay lên trán Yêu Nhật, cảm ứng được một tia Loạn Đạo Quy Tắc còn sót lại bên trong, chính thứ này đã xoá đi toàn bộ ký ức của Yêu Nhật...
“Loạn Đạo Quy Tắc, chẳng lẽ lại là các ngươi dám thử thách giới hạn của bổn cung?” Yêu Chỉ Hân sắc mặt lạnh như hàn băng, hoàn toàn không nhìn ra chút cảm tình.
Đứng ở phía dưới, các vị trưởng lão ngay cả thở mạnh cũng không dám, Ngũ Trưởng Lão và Yêu Nhật lại quỳ giữa đại điện, sắc mặt tái mét.
“Cung chủ, kẻ đó nguỵ trang quá cao siêu, vậy mà giả dạng thành Thiếu Thần Tử, lão phu thật sự vô tội a.” Ngũ Trưởng Lão cố gắng minh oan.
“Yêu Nhi đến!” Yêu Chỉ Hân mở miệng nói.
Yêu Nhi cắn cắn môi, ngoan ngoãn tiến đến bên cạnh.
Yêu Chỉ Hân hành sự cực kỳ quyết đoán, đặt tay lên trán nữ đồ đệ của mình.
Mà ngay khi phát giác được nguy hiểm, Bá Đạo Quy Tắc do Lạc Nam lưu lại như có được linh trí, tự động giải trừ...
Hiển nhiên hắn đã đoán được khi mọi chuyện bại lộ, Yêu Chỉ Hân chắc chắn sẽ kiểm tra Yêu Nhi, dù sao thì khi đó Yêu Nhi và Yêu Dương đã cùng nhau đi làm nhiệm vụ.
Khi có thần thức của cường giả thăm dò, Bá Đạo Quy Tắc sẽ chủ động biến tan, không lưu lại chút manh mối nào.
Yêu Nhi thoát khỏi khống chế, nhất thời ngơ ngơ ngác ngác như người mất hồn, còn chưa lấy lại bình tĩnh.
“Thả lỏng linh hồn!” Yêu Chỉ Hân trầm giọng nói.
Yêu Nhi ngoan ngoãn làm theo, để cho Yêu Chỉ Hân đọc lấy ký ức...
Đáng tiếc xem một hồi, chỉ thấy Yêu Nhi sau một phen tranh cãi với Yêu Dương đã tạm thời bỏ đi trước, chờ đến khi “Yêu Dương” đuổi đến đã lập tức ra tay chế ngự, thu phục nàng thành thuộc hạ, từ đó ngoan ngoãn dẫn tặc vào nhà.
Từ đầu đến cuối, kẻ thần bí kia đều dùng diện mạo của Yêu Dương, cẩn trọng đến cực điểm, không lưu lại dù chỉ là một chút sơ hở.
Mà không cần nghĩ cũng biết, Yêu Dương thật sự đã bị giải quyết rồi...
Yêu Chỉ Hân dù chứng kiến toàn bộ quá trình thông qua ký ức của Yêu Nhi, vẫn không thể nhìn thấu lớp nguỵ trang của đối phương.
“Giết đồ đệ của bổn cung, nguỵ trang thành hắn và cướp đồ của Đạo Yêu Thần Cung...rất giỏi a.” Yêu Chỉ Hân nhếch môi cười nhạt, nhưng nụ cười lại khiến tất cả trưởng lão không dám nhìn thẳng.
Lúc này, nàng bỗng hướng mắt về phía một bóng mình mê hoặc, thanh lãnh mở miệng:
“Sư muội, nghe nói khi vụ việc diễn ra, Ngũ Trưởng Lão ở chỗ của ngươi? Có chuyện trùng hợp như thế sao?”
“Thế nào là trùng hợp?” Yêu Mị Uyển nhướn mày:
“Muội muốn tìm một ít vật phẩm lĩnh ngộ Quy Tắc Viên Mãn nên muốn nhờ Ngũ Trưởng Lão tư vấn, ai có thể biết được đệ tử của tỷ lại trở thành tặc nhân?”
Yêu Chỉ Hân sắc mặt lạnh lùng, công pháp của Ngự Thú Sư thuộc Đạo Yêu Thần Cung đòi hỏi phải giữ cho Linh Hồn được nguyên vẹn một trăm phần trăm, nhằm ký kết khế ước với nhiều loại Yêu Thú, cho nên không thể lưu lại một tia Linh Hồn bên trong Hồn Bài như phần lớn các thế lực và đạo thống, dẫn đến khi có người chết đi...rất khó để lập tức phản ứng được.
Thế nên khi Yêu Dương bị địch nhân thay thế, ngay cả người làm sư phụ như nàng cũng không hề hay biết, quả thật khó trách cứ Yêu Mị Uyển.
Manh mối trước mắt vẫn chỉ là một tia Loạn Đạo Quy Tắc sót lại trong người Yêu Nhật mà thôi...
Mà có thể nắm giữ Loạn Đạo Quy Tắc, thế gian chỉ có hai phương.
Loạn Đạo Thần Quốc và Lạc Nam.
Cả hai đều là đối tượng đáng ngờ, nhưng Lạc Nam kia chỉ là một tiểu tử Thiên Đạo Cảnh...so với Loạn Đạo Thần Quốc khả năng có thể làm ra chuyện như vậy thấp hơn một chút.
“Nếu sư tỷ vẫn còn nghi ngờ, cứ sưu hồn của muội là được.” Yêu Mị Uyển nghiêm mặt bước lên.
Nàng đã âm thầm tính toán, nếu sư tỷ sưu hồn mình, nàng sẽ lập tức xoá đi phần ký ức liên quan đến Lạc Nam.
Về phần ký ức liên quan đến Phá Đạo Hội từ lâu đã được Hội Trưởng phong ấn, ngoại trừ nàng và Hội Trưởng không ai đủ khả năng phát hiện...
“Thôi được rồi...” Yêu Chỉ Hân thở dài:
“Tỷ vẫn luôn tin tưởng muội.”
Nói đến đây, nàng cao giọng phán:
“Giáng chức Ngũ Trưởng Lão trở thành Hộ Pháp, Tứ Trưởng Lão sẽ thay thế tiếp quản bảo khố trong thời gian tới.”
“Yêu Nhật giáng xuống làm đệ tử bình thường, sư đồ các ngươi phải cống hiến cho Đạo Yêu Thần Cung đến khi nào trả đủ 5 món vật phẩm thì thôi.”
“Đa tạ Cung Chủ ân không giết.” Ngũ Trưởng Lão và Yêu Nhật thở phào nhẹ nhõm, lần này xem như Cung Chủ nhân từ nương tay.
Bằng không với tội trạng làm tổn thất nội tình nghiêm trọng, có đền mạng cũng không đủ.
Còn sống là còn làm lại được...
“Còn nữa, tạm thời đoạn tuyệt tất cả các mối quan hệ lui tới với Loạn Đạo Thần Quốc.” Yêu Chỉ Hân hạ quyết định:
“Bất cứ thành viên nào của Loạn Đạo Thần Quốc đặt chân vào phạm vi lãnh thổ của Đạo Yêu Thần Cung, giết không tha!”
Nghe thấy lời này, Yêu Mị Uyển âm thầm thán phục hành vi của Lạc Nam cao minh.
Tuy rằng việc hắn lưu lại một tia Loạn Đạo Quy Tắc khiến hắn trở thành đối tượng bị tình nghi...nhưng đồng thời Loạn Đạo Thần Quốc cũng không ngoại lệ.
Hắn vốn đã đứng ở phía đối địch với Yêu Chỉ Hân, nên việc bị nàng nghi ngờ chẳng ảnh hưởng thêm chút nào.
Ngược lại Loạn Đạo Thần Quốc thì khác, quan hệ giữa hai thế lực tưởng chừng đang liên minh này sẽ sinh ra rạn nứt, từ đó không thể đứng cùng một chiến tuyến được nữa, dù có phối hợp cũng chỉ bằng mặt mà không bằng lòng.
Ngày nào bọn hắn còn nghi kỵ và đề phòng lẫn nhau, ngày đó Phá Đạo Hội còn có thời gian phát triển.
Lạc Nam đã thành công...
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn <3