“Hứ, đừng tưởng ta không biết suy nghĩ của ngươi.” Phương Du trề môi nhìn hắn.
“Suy nghĩ gì?” Lạc Nam ngờ vực nhìn nàng.
“Ngươi muốn mời ta vào Phá Đạo Hội, mục đích cũng là vì lôi kéo phụ mẫu của ta đứng về phía ngươi mà thôi.” Phương Du yêu kiều hừ một tiếng.
“Nàng nói cũng có phần đúng, nhưng lại sai nhiều hơn.” Lạc Nam nở nụ cười.
“Sai chỗ nào?” Phương Du không phục.
“Sai ở chỗ thứ mà ta nhắm đến chính là tương lai của nàng chứ không phải vì lôi kéo hai vị tiền bối.” Lạc Nam nghiêm túc nói.
“Tương lai của ta thế nào?” Phương Du chưa hiểu.
“Tương lai nàng chính là một nữ cường giả tuyệt thế, toả sáng rực rỡ, so với Ngạo Long Kiếm Thần và Cuồng Hổ Đao Thần còn mạnh mẽ hơn nhiều.” Lạc Nam nhìn thẳng vào mắt Phương Du:
“Nàng của ngày đó mới là mục đích thật sự của ta.”
Nội tâm của Phương Du run lên, có chút ngơ ngác nhìn hắn: “Ngươi đánh giá cao ta đến như vậy sao?”
Nàng hiện giờ chỉ là một Thiên Đạo Cảnh Viên Mãn mà thôi, còn cách Thần Đạo Cảnh cả một chặn đường dài phía trước...trong quá trình này thành công hay thất bại phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố, rồi còn cả Thần Đạo Kiếp nguy cơ trùng trùng, vô số thiên chi kiêu nữ đã từng ngã xuống trên hành trình gian nan đó...
Dù có là một Bán Thần Cảnh cũng chưa dám vỗ ngực tự nhận mình sẽ chắc chắn trở thành một Thần Đạo Cảnh Sơ Kỳ, huống hồ gì là phụ mẫu của nàng đã đều là Thần Đạo Hậu Kỳ có danh tiếng vang dội.
Ấy thế mà người nam nhân này tin rằng nàng sẽ có thể làm được điều đó...điều mà nàng chỉ ấp ủ trong lòng chứ chưa từng nói với ai.
Phương Du cảm giác được một sự công nhận cực kỳ to lớn, chính sự công nhận này đã hơn vô vàn lời nói, vô vàn lời khen ngợi hay nịnh nọt.
“Thế nào? Không tự tin vào bản thân à?” Lạc Nam trêu chọc hỏi.
“Ai nói thiếu tự tin?” Phương Du lập tức nhảy dựng, khoanh tay trước ngực:
“Chỉ cảm thấy ngươi nhìn quá xa mà thôi, ngày đó sẽ còn lâu lắm.”
“Vì lâu, vì gian khó nên nàng cần có ta đồng hành.” Lạc Nam nhún nhún vai.
“Không thèm!” Phương Du trừng đôi mắt đẹp nhìn hắn, thả người bay lên thiên không.
Nhận ra phương hướng của nàng là quay về Sát Chiến Điện, Lạc Nam nhịn không được nở nụ cười đuổi theo.
Những lời Lạc Nam nói với nàng đều là sự thật, tuy rằng hiện tại Phương Du vẫn còn rất non nớt, nhưng hắn tin tưởng vào một tương lai...nàng sẽ vượt qua cả hai vị tiền bối liên thủ.
Truyền kỳ về Đao Kiếm Thần Vực sẽ đặc sắc vô cùng.
...
Vừa cùng Phương Du trở về Sát Chiến Điện, Ngân Trinh cũng đã từ tổng bộ Yểm Ma Điện mang đến một bảng danh sách 5 nhiệm vụ vừa tiếp nhận, trong đó thậm chí còn có cả một nhiệm vụ mà Lạc Nam đã vô tình hoàn thành.
Làm thịt Sát Pháp Đạo Chủ.
Bốn nhiệm vụ còn lại lần lượt là lấy mạng Nô Chủng Đạo Chủ, lấy mạng đại nguyên soái Loạn Long của Loạn Đạo Thần Quốc, lấy mạng Đại Trưởng Lão Cửu Thánh Đạo Thống, lấy mạng và cướp mắt của Nhị Trưởng Lão Bách Nhãn Đạo Thống.
Lạc Nam xem mà chậc lưỡi, toàn bộ đều là mục tiêu ám sát cường giả Thần Đạo Cảnh hàng đầu.
Bất quá chỉ có những nhiệm vụ cao cấp như thế này mới đáp ứng đủ Điểm Cống Hiến để đổi hai thanh kiếm cho Loạn Thuỳ Ảnh và Loạn Thuỳ Trân a.
“Trước đó ba vị trưởng lão đã làm thịt Sát Pháp Đạo Chủ, nhiệm vụ này không tính công cho bọn họ à?” Lạc Nam hỏi Ngân Trinh.
“Lẽ ra nên là như vậy, bất quá ba vị trưởng lão biết thiếu chủ đang cần Điểm Cống Hiến nên đã nhường lại cho ngài.” Ngân Trinh giải thích.
“Haha, ba lão già này cũng thật là...” Lạc Nam gật gù hài lòng, hiếu kỳ hỏi:
“Thế ai là kẻ treo thưởng cái mạng của Sát Pháp Đạo Chủ?”
“Chính là Chiến Pháp Đạo Chủ Vương Tùng a, trước đây y từng dùng một kiện Thần Bảo Trung Phẩm mang đến phân đà của Yểm Ma Điện treo thưởng, muốn thuê sát thủ lấy tính mạng của Tuần Lâm.” Ngân Trinh trả lời:
“Bất quá sau khi quy đổi và chiết khấu ba phần mười giá trị vật phẩm cho tổng bộ, Điểm Cống Hiến còn lại cho nhiệm vụ này cũng không quá hấp dẫn, đến nay vẫn chưa ai tiếp nhận.”
Lạc Nam khoé miệng giật giật, quả nhiên đều không phải loại người lương thiện a...
Hắn cũng xem như hiểu cách vận hành trong việc thuê sát thủ tại Yểm Ma Điện...
Vương Tùng dùng một kiện Thần Bảo Trung Phẩm treo thưởng cái mạng Tuần Lâm, kiện Thần Bảo Trung Phẩm này sẽ được đưa vào bảo khố, quy đổi thành Điểm Cống Hiến.
Nếu có sát thủ tiếp nhận và hoàn thành nhiệm vụ, y chỉ nhận được 7 phần Điểm Cống Hiến, còn 3 phần cống nạp cho Yểm Ma Điện.
Sát thủ có thể dùng Điểm Cống Hiến nhận được, đổi sang vật phẩm khác mà mình cần từ bảo khố.
Giết một Thần Đạo Trung Kỳ như Tuần Lâm nhưng phần thưởng nhận lại còn không đủ giá trị nguyên vẹn của một Thần Bảo Trung Phẩm, cho nên không có sát thủ nào hứng thú đi làm, nhiệm vụ liền bị treo ở đó trong thời gian dài...
Nếu muốn mục tiêu mà ngươi thù địch nhanh chóng bị làm thịt, ngươi phải treo thưởng cái giá đủ hấp dẫn để các sát thủ nguyện ý tiếp nhận nhiệm vụ.
Giả sử như Vương Tùng hào phóng dùng 2 kiện Thần Bảo Trung Phẩm trở lên hoặc một kiện Thần Bảo Thượng Phẩm để trao đổi, vậy Lạc Nam tin chắc sẽ có trưởng lão nhanh chóng tiếp nhận nhiệm vụ này.
“Nếu phần thưởng người thuê sát thủ đưa ra đủ hấp dẫn, ngay cả Điện Chủ cũng sẽ đích thân ra tay, muốn ám sát cường giả hàng đầu như Loạn Hoàng Vũ vẫn có tỷ lệ thành công khá cao đấy.” Ngân Trinh nói thêm.
Lạc Nam nghe vậy ánh mắt loé lên, thầm nghĩ nếu như mình dùng một quả Bá Khí Hồ Lô làm cái giá, chín phần mười Yểm Ma Điện Chủ sẽ đoạt lấy tính mạng của Loạn Hoàng Vũ.
Dù sao thì sức hấp dẫn của Bá Khí Hồ Lô khiến ngay cả nữ cường nhân như đại tỷ cũng phải động tâm, không tin Yểm Ma Điện Chủ không thèm muốn.
Nhưng Bá Khí Hồ Lô là thứ quá mức quan trọng, nhất là khi Yểm Ma Điện Chủ còn có địch ý với đại tỷ, nếu như Yểm Ma Điện Chủ đạt được Bá Đạo Quy Tắc, đến lúc đó khác nào mình tự tạo ra thiên địch cho đại tỷ?
Một khi đại tỷ bị Yểm Ma Điện Chủ gây phiền toái không ngừng nghĩ, Phá Đạo Hội liền chẳng khác nào rắn mất đầu...
Lạc Nam còn chưa ngu xuẩn đến mức đó, hắn chỉ suy nghĩ một chút mà thôi...
“Hiện tại muốn làm mấy nhiệm vụ này cũng không dễ dàng a.” Lạc Nam nhìn bảng danh sách có chút u sầu.
Các thế lực hiện tại đều phong bế sơn môn, ngay cả khi hắn lấy danh nghĩa Vương Tùng cũng không thể bái phỏng bọn hắn, khó có cơ hội đột nhập ám sát.
“Chủ nhân, xin hãy cứu mạng a...”
Đúng lúc này, một luồng ý niệm khẩn cấp chợt truyền vào trong đầu, nghe qua như đang gào thét, kêu la thảm thiết.
“Thôn Ma, ngươi xảy ra chuyện gì?” Sắc mặt Lạc Nam nhất thời trầm xuống...
Con hàng này rõ ràng trước khi rời đi còn tự tin vỗ ngực sẽ giúp hắn thu phục Thôn Thiên Đạo Thống nếu như vẫn còn tồn tại, kết quả hiện giờ lại kêu cứu rồi?
“Bẩm chủ nhân, thuộc hạ quả thật tìm được Thôn Thiên Đạo Thống, tên Đạo Chủ hiện nay là đồ đệ năm xưa của ta, hắn sử dụng tế bào của thuộc hạ để đúc nên Thôn Thiên Ma Thể, lẽ ra thuộc hạ đã có thể dễ dàng khống chế hắn.” Thôn Ma thê thảm kể lể, ý niệm có vẻ rất suy yếu:
“Nhưng nào ngờ có kẻ đi trước thuộc hạ một bước, chính là Nô Chủng Đạo Thống...bọn hắn đã sớm gieo hạt giống nô lệ vào trong đầu của đám cao tầng Thôn Thiên Đạo Thống rồi.”
“Thuộc hạ không biết những thứ này, còn tưởng rằng mình dễ dàng thâu tóm Thôn Thiên Đạo Thống, kết quả rơi vào cái bẫy của bọn chúng, hiện tại đã bị bọn chúng liên thủ vây bắt trấn áp, giam cầm trong lao ngục.”
“Nô Chủng Đạo Thống?” Ánh mắt Lạc Nam loé lên.
Nếu nói đến một trong các thế lực mà hắn muốn tiêu diệt nhất, Nô Chủng Đạo Thống nên xếp vào hàng đầu.
Chỉ riêng một tên Đạo Tử là Tâm Phong đã gieo tai hoạ khắp nơi tại Ngũ Châu Tứ Vực, tạo nên không ít chuyện đau thương cho các nàng Huyết Yêu Cơ, Huyết Hàn Lệ, Huyết Chiêu Dương...
Rồi cả chuyện xưa không muốn nhắc đến của hắn tại Kiếm Tây Thành, tạo thành một vết thương không bao giờ lành trong nội tâm của hắn...
Tất cả đều bắt nguồn từ Nô Chủng Đạo Thống.
Nếu Thôn Thiên Đạo Thống thế hệ này đã bị Nô Chủng Đạo Thống bí mật khống chế, với thực lực của một Vong Linh như Thôn Ma, đương nhiên không thể nào chống lại, bị bọn chúng bắt giữ là chuyện bình thường.
Vừa vặn trong bốn nhiệm vụ mà Ngân Trinh vừa mang về, có cả nhiệm vụ lấy mạng Nô Chủng Đạo Chủ.
“Bọn chúng vì sao không giết ngươi?” Lạc Nam chất vấn.
“Bọn chúng muốn ép người đứng sau thuộc hạ lộ diện, ngay cả việc liên lạc với chủ nhân cũng là bọn chúng cố tình cho phép đây.” Thôn Ma thành thật nói:
“Nô Chủng Đạo Chủ thậm chí còn đang ở bên cạnh ta.”
“AAAAAAAAAAAAAAA...” Vô cùng đột ngột, một tiếng gào thét thảm thiết vang lên từ phía Thôn Ma.
Thông qua mối liên kết linh hồn giữa Lạc Nam và Thôn Ma, một viên Đạo Chủng chứa đựng khí tức Thần Đạo cực mạnh xuyên qua thời gian và không gian, trực tiếp bắn thẳng một cách chuẩn xác vào thể nội Lạc Nam, muốn ký sinh vào Linh Hồn của hắn.
Lạc Nam biến sắc mặt, không ngờ đối phương muốn lợi dụng mối liên kết giữa hắn và Thôn Ma để cấy Đạo Chủng nô lệ vào Linh Hồn hắn.
Thủ đoạn cực kỳ độc ác, nhưng cũng đúng với phong cách quỷ dị của cái Đạo Thống này.
“Cực Hồn Cảnh!”
Nhưng mà ngay thời khắc nguy cấp nhất, Huyễn Mộng, Hàn Chi và Thiên Lệ cùng lúc ra tay.
Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết được các nàng vận chuyển.
Linh Hồn của Lạc Nam tiến vào trạng thái Cực Hồn Cảnh, trở nên cứng rắn như sắt thép, không thua gì nhục thân của một vị Thể Tu.
KENG!
Đạo Chủ đụng trúng Linh Hồn của hắn như đụng phải một vách tường thép phát ra thanh âm vang dội...ma sát đến mức toé lửa.
Đạo Chủng bùng phát cả Thần Đạo Quy Tắc và Thần Đạo Chi Lực, cố gắng xuyên thủng linh hồn, mọc ra vô số nhánh rễ bén nhọn muốn ký sinh vào bên trong.
“Cút!”
Lạc Nam gầm lên phẫn nộ, Loạn Đạo Kiếm Khí dung hợp Bá Đạo Quy Tắc hình thành một kiếm bên trong cơ thể, hung hăng trảm vào Đạo Chủng.
Chỉ có như thế, Đạo Chủng bị đánh bay ra ngoài thể nội.
Nhưng nó là Đạo Chủng do đích thân Nô Chủng Đạo Chủ thi triển, cực kỳ cường hoành và lỳ lợm...
Vừa bị tống khứ ra khỏi cơ thể Lạc Nam, nó liền ngoan cố bắn vọt về phía Ngân Trinh, muốn ký sinh linh hồn của nàng.
Lạc Nam biểu lộ lạnh lùng, Bá Đỉnh hiện ra trong tay, Bá Đạo Quy Tắc bùng nổ, hung hăng nện lên Đạo Chủng.
RĂNG RẮC...
Thần Đạo Quy Tắc và Thần Đạo Lực trên Đạo Chủ bị đánh tan, nó cũng bị đập đến nát bấy vãi ra mặt đất.
Lạc Nam điều khiển Đế Diễm thiêu đốt hừng hực, đem tất cả mảnh vụn của Đạo Chủng đốt cháy thành hư vô...
“Thứ này thật sự nguy hiểm.” Ngân Trinh hít sâu một hơi, nàng chưa từng gặp qua đồ vật quỷ dị như vậy.
Sắc mặt Lạc Nam ngồi bên cạnh trở nên âm trầm, cảm giác được mối liên kết giữa mình và Thôn Ma đã triệt để biến mất ở khoảnh khắc vừa rồi.
Một khi là Vong Linh của hắn là vĩnh viễn là Vong Linh, khi liên kết mất đi...đồng nghĩa Thôn Ma đã thật sự hồn phi phách tán, không thể cứu vãn.
Vong Linh Trổi Dậy vốn đã là triệu hoán linh hồn người chết, hiện tại Vong Linh bị huỷ, chính là không thể luân hồi, không được siêu sinh.
Tên thuộc hạ ưa thích nịnh nọt này đã không còn tồn tại nữa rồi...
“Nô Chủng Đạo Chủ.” Lạc Nam từ trên bảo toạ đứng lên, ngẩng đầu nhìn bầu trời:
“Ngươi thành công tìm đường chết!”
...
Chúc cả nhà ngày mới vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn <3