Chương trước
Chương sau
“Các nàng cảm thấy thế nào?”

Lạc Nam nhìn cánh cửa thần bí xuất hiện bên trong hộp kiếm hỏi thử ý kiến của mấy nữ.

“Vừa rồi cái hộp này và Loạn Đạo Kiếm Quyết phản ứng với nhau dẫn đến cánh cửa xuất hiện, chứng tỏ cái cửa này là do Loạn Phàm lưu lại, không thể sai được.” Bích Tiêu cho ra đánh giá.

“Nói không sai, hơn nữa Thần Tị là chìa khóa để mở cửa, vậy khả năng rất cao chỉ có truyền nhân của Loạn Phàm mới có thể mở ra.” Lạc Long Nhi vuốt cằm.

“Lạc công tử là truyền nhân của Loạn Phàm, ngại gì không thử?” Minh Hà hứng thú như sắp được khám phá cái lạ.

Lạc Nam gật đầu, dứt khoát cầm lên Lạc Hồng Kiếm.

Loạn Đạo Kiếm Khí bùng nổ, hai tay nắm chặt chuôi kiếm, Tị Thần trực tiếp triển khai.

XOẸT.

Một kiếm bá đạo trảm thẳng vào bên trong hộp kiếm, vô tận kiếm khí hỗn loạn bổ thẳng lên cánh cửa bí ẩn.

RĂNG RẮC…

Thanh âm từng sợi xiềng xích ầm ầm sụp đổ, cánh cửa chậm rãi mở ra, lộ ra một màu trắng xóa khuất bên trong đó.

“Đến nước này rồi, còn ngại cái rắm a.”

Lạc Nam thầm mắng một tiếng, trực tiếp vung chân bước vào hộp kiếm, lao thẳng vô cửa.

Hộp đựng kiếm như cái động không đáy nuốt chửng lấy hắn, Lạc Nam biến mất bên trong đại điện.

“Nơi này là…”

Hắn xuất hiện tại một không gian khác lạ, nơi này có vô số luồng Loạn Đạo Kiếm Khí hình thành bão kiếm lướt qua tinh không, bốn phương tám hướng là vô tận tinh không, cảm giác như đang đứng giữa vũ trụ tối tăm mù mịt, những luồng Loạn Đạo Kiếm Khí kia như những vì sao liên tục bay múa mang đến ánh sáng chiếu rọi huyễn lệ, tạo thành cảnh tượng đầy huyền ảo…

“Loạn Kiếm Tinh Không.” Lạc Nam vô thức thốt lên bốn tiếng, đáy lòng kịch chấn, hắn nhận ra nơi này.

Bên trong truyền thừa của Loạn Phàm có đề cập, Loạn Kiếm Tinh Không chính là nơi duy nhất để đúc nên Loạn Đạo Kiếm Tướng.

Giống như những Chí Tôn Pháp Tướng nằm trong top 10 Pháp Tướng Bảng cần hoàn cảnh đặc thù để lập ra, Loạn Đạo Kiếm Tướng cũng cần đến Loạn Kiếm Tinh Không làm môi trường rèn đúc.

Vốn dĩ Lạc Nam không có ý định tìm kiếm Loạn Kiếm Tinh Không, bởi vì Diễn Pháp Đài ở Lạc Gia có khả năng diễn hóa thành hoàn cảnh tương ứng với từng loại Chí Tôn Pháp Tướng.

Hắn chỉ cần thu thập đủ nguyên liệu, sau đó trở về Lạc Gia sử dụng Diễn Pháp Đài diễn hóa thành Loạn Kiếm Tinh Không là được.

Vậy mà không ngờ đến Loạn Kiếm Tinh Không lại được Loạn Phàm cất chứa bên trong hộp đựng kiếm của y…

“Chúc mừng Thiếu Chủ tìm đến nơi này.” Có thanh âm uyển chuyển vang lên.

Lạc Nam giật mình, đưa mắt theo hướng phát ra giọng nói.

Chỉ thấy ở giữa hư không có một mỹ phụ tuổi chừng ba mươi khoanh chân ngồi xếp bằng.

Trên thân nàng khoác đạo bào màu trắng tỏa ra một cổ khí chất thanh lệ thoát tục, tóc như thác bạc chảy qua vai tự do phóng khoáng…làn da trắng mềm như đậu hủ non, ngũ quan như tranh vẽ, gò má có lúm đồng tiền, khuôn mặt trái xoan, chiếc mũi thanh tú, dưới đôi lông mi cong vút là một đôi mắt sắc sảo, thâm thúy hơn cả tinh không xung quanh…

Dù đạo bào màu trắng có phần to rộng nhưng những đường nét mỹ miều trên thân thể nàng cũng không giấu được…

Mỹ phụ rất đẹp trong mắt Lạc Nam, đặc biệt là một cổ khí chất phiêu dật xuất trần, thanh tĩnh tự nhiên, nhẹ nhàng thong dong như trời có sập xuống thì cũng không chút dao động.

Khuyết điểm duy nhất của nàng có lẽ là bờ môi yêu kiều hơi khô và nhợt nhạt, có vẻ ốm yếu bệnh tật.

“Hừ, bổn thiếu là Yểm Thiếu của Yểm Ma Điện, không phải thiếu chủ của ngươi.” Lạc Nam hừ lạnh một tiếng, thử thăm dò.

Mỹ phụ nhẹ lắc đầu: “Nếu không tu luyện Loạn Đạo Kiếm Quyết, cánh cửa dẫn đến nơi này sẽ không xuất hiện, nếu không nắm giữ Thần Tị…sẽ vô pháp đem cửa mở ra.”

“Người nắm giữ cả Loạn Đạo Kiếm Quyết và Thần Tị, còn ai khác ngoài thiếu chủ của ta?”

“Thiếp thân không biết vì sao ngươi trở thành Yểm Thiếu, nhưng ta dám khẳng định ngươi chính là Lạc Nam.”

Lạc Nam khóe miệng giật giật, đem Thần Diện Mặt Nạ trên mặt cởi xuống lộ ra chân diện mục.

Mỹ phụ thoáng đánh giá hắn, ánh mắt hài lòng như một trưởng bối thưởng thức hậu bối của mình, hài lòng gật đầu:

“Chủ công tầm mắt vẫn là chuẩn xác, tuyển chọn một vị thiếu chủ rất tốt.”

“Chẳng phải Yêu Mị Uyển nói nàng đã đến Đạo Yêu Thần Cung tiếp nhận Đạo Xu sau khi bán đấu giá hộp đựng kiếm sao? tại sao lại xuất hiện ở đây?” Lạc Nam không hiểu.

“Đang hoạt động ở bên ngoài chỉ là một phân thân của thiếp, bản thể vẫn luôn ở trong không gian này chờ đợi thiếu chủ tìm đến.” Mỹ phụ khẽ đáp.

“Sao nàng không cho phân thân đến tìm ta ngay từ đầu? chẳng may hộp đựng kiếm rơi vào tay kẻ khác thì sao?” Lạc Nam nhíu mày.

“Thiếp muốn cược.” Mỹ phụ thăm thẳm nhìn hắn:

“Thiếp đặt cược nếu hộp kiếm bị người khác đấu giá lấy mất, thiếu chủ cũng sẽ tìm cách đem di vật của chủ công đoạt trở về sau khi nghe tin, nếu như ngươi không làm thế…ngươi cũng không xứng làm truyền nhân của chủ công, không xứng tiến vào nơi này.”

Lạc Nam chậc lưỡi, mấy nữ cường nhân này đều là tâm cao khí ngạo nha, lại còn âm thầm thử thách hắn như vậy.

“Có vẻ nàng bị thương rất nặng?” Hắn quan tâm hỏi.

“Đúng vậy.” Mỹ phụ gật đầu.

Nàng phất tay, hơn mười loại tài nguyên Thần Đạo dùng để kéo dài sự sống xuất hiện…

Những thứ này là phân thân của nàng đưa đến sau khi giao dịch với Đạo Yêu Thần Cung, nàng có thủ đoạn dịch chuyển các vật phẩm giữa phân thân và bản thể.

Việc bán đấu giá hộp kiếm, nàng cược Lạc Nam sẽ tìm đến, đồng thời thu được tài nguyên kéo dài tính mạng để nói sự thật cho hắn, một công đôi việc…

Nhiều năm ẩn thân bên trong hộp đựng kiếm, đây cũng là lý do vì sao Loạn Ninh Lam dù có được bí pháp liên kết giữa hai Kiếm Thị nhưng cũng không thể tìm được nàng trong thời gian qua.

“Là ai đả thương nàng?” Lạc Nam bước đến gần.

“Kẻ thù của chúng ta.” Mỹ phụ cắn cánh môi, trong mắt hiện lên hận ý ngập trời.

“Của chúng ta?” Lạc Nam vuốt cằm.

“Không sai, bởi vì chủ công đã chết trong tay kẻ đó.” Mỹ phụ nghiến răng.

Lạc Nam giật mình, ngay cả Loạn Ninh Lam cũng không biết Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần vì sao ngã xuống, vậy mà vị Kiếm Thị này lại biết điều đó?

“Sau khi chủ công chết, thiếp thân đã thay đổi thân phận, mai danh ẩn tích…cố gắng điều tra nguyên nhân.” Mỹ phụ hít sâu một hơi, thanh âm run rẩy:

“Lần theo những manh mối và suy đoán, rốt cuộc tìm ra hung thủ.”

“Là ai?” Lạc Nam ngưng trọng hỏi.

“Thiên Hạ Đệ Nhất Cường Giả!” Mỹ phụ phun ra mấy chữ nặng tựa thái sơn.

Lạc Nam rùng mình, nhịp tim bất tri bất giác đập nhanh, đây không phải lần đầu tiên hắn nghe qua cái danh này, mỗi một lần đều gắn liền với một đoạn truyền kỳ…

Thiên Hạ Đệ Nhất Cường Giả tiêu diệt Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần?

Nghe qua quả thật không có lý do gì để phản bác, bởi lẽ với chiến lực của Loạn Phàm…người có thể giết được hắn sẽ là nhân vật bình thường sao?

Nếu hung thủ là Thiên Hạ Đệ Nhất Cường Giả thì quả thật có khả năng như vậy…

“Nhưng vì sao? nàng có tìm hiểu nguyên nhân? Hơn nữa dựa vào đâu để khẳng định?” Lạc Nam nghiêm nghị.

“Chính miệng y thừa nhận chủ công ngã xuống trong tay y, còn tán thưởng chiến lực của chủ công đủ gây cho y một chút khó khăn, tuy nhiên vẫn còn chưa đủ.” Mỹ phụ khẽ nhắm mắt, gương mặt tuyệt mỹ bày tỏ thống khổ:

“Trong lúc phẫn nộ, thiếp đã hướng y xuất kiếm…kết quả chỉ với chưởng, kinh mạch của thiếp đứt đoạn, đan điền như muốn vỡ tan, sinh cơ dần cạn, vô số năm qua vẫn luôn chật vật kéo dài sự sống.”

Lạc Nam hít một ngụm lãnh khí, Thiên Hạ Đệ Nhất quả nhiên không phải hư danh, thanh âm trịnh trọng:

“Sao y không giết nàng?”

“Không biết, có lẽ vì cảm thấy thiếp không xứng để y hạ sát thủ.” Mỹ phụ cười thảm.

Sau khi trúng một chưởng đó, nàng đã lâm vào hôn mê, mấy ngày sau tỉnh lại phát hiện mình vẫn chưa chết…nhưng cũng gần như tàn phế rồi.

Lạc Nam tại chỗ đi qua đi lại, lượng tin tức mà mỹ phụ cung cấp thật sự quá lớn…

Thân là truyền nhân của Loạn Phàm, hắn xem như có thù với Thiên Hạ Đệ Nhất…

Mà đại tỷ cũng đã hạ nhiệm vụ hắn phải phá giải Tứ Thần Trấn Thiên Trận do Thiên Hạ Đệ Nhất lập nên, rõ ràng đây là hành vi đắc tội đối phương.

Nhìn ở mọi góc độ, có vẻ như hắn không thể không cùng Thiên Hạ Đệ Nhất đối địch a.

Trước mặt địch nhân khủng bố như vậy, ngay cả Lạc Nam tài cao gan lớn cũng cảm thấy áp lực trầm trọng như có hàng vạn phiến vũ trụ đè nặng trên đôi vai.

“Hãy hứa với thiếp, báo thù cho chủ công…chỉ như thế ngài mới xứng làm thiếu chủ…khụ…” Mỹ phụ nhìn hắn, bất chợt ho khan.

“Khoan hãy nói, để ta xem xét thương thế của nàng.” Lạc Nam ngồi xuống nắm lấy cổ tay mỹ phụ, Hồn Lực truyền vào bên trong quan sát.

Rất nhanh chân mày của hắn nhíu thật chặt…

Trong cơ thể của mỹ phụ lúc này có một luồng Thần Đạo Quy Tắc màu đen còn sót lại, chính là Thần Đạo Quy Tắc Viên Mãn của Thiên Hạ Đệ Nhất.

Chính loại Quy Tắc màu đen này đã tàn phá bừa bãi từ kinh mạch, đan điền cho đến cả linh hồn, gắm nhấm sinh cơ và sức sống, hấp thụ luôn cả lực lượng và hồn lực…

“Đây là loại quy tắc gì thế?” Lạc Nam âm thầm kinh hãi, hắn vậy mà không nhận ra lai lịch của loại Quy Tắc này.

Phải biết rằng hắn có đến tận 20 loại Quy Tắc Chi Lực…nhưng cũng vô pháp nhìn ra.

Mỹ phụ cười khổ, nàng rơi vào tình huống này, cách duy nhất là không ngừng sử dụng tài nguyên cao cấp để kéo dài sinh mệnh qua ngày tháng, thống khổ trong đó không cần nói cũng biết, nàng đã yếu đến mức không thể đứng dậy, chỉ có thể miễn cưỡng ngồi xếp bằng luyện hóa tài nguyên mà thôi.

Gặp phải Quy Tắc vừa cường đại, vừa bí hiểm như thế quấy phá trong cơ thể, dù là tài nguyên cao cấp như Sinh Linh Thần Thủy xuất hiện trong buổi đấu giá cũng không thể cứu trị được.

“Vô ích thôi, không còn cách nào khác để giải trừ loại Quy Tắc hùng mạnh đó đâu, ngay cả Loạn Đạo Kiếm Khí của chủ công lưu trong hộp kiếm cũng không thể làm được, thiếp đã thử qua rồi…” Mỹ phụ nhoẻn miệng cười mãn nguyện:

“Lẽ ra thiếp đã chấp nhận buông bỏ, thà rằng chết cũng không bán ra di vật của chủ công lưu lại để sống tạm bợ, nhưng nghe được truyền nhân của chủ công xuất hiện…thiếp đã thay đổi ý định.”

“Vốn tưởng rằng sẽ mất khá nhiều thời gian chờ đợi, không ngờ thiếu chủ lại đến nhanh như vậy, thiếp cũng an tâm ra đi rồi.”

“Hồ đồ, xem ta đây!” Lạc Nam khiển trách trừng mắt nhìn nàng.

Hắn hít sâu một hơi, Loạn Kiếm Quy Tắc dung hợp với Bá Đạo Quy Tắc, lặng lẽ tiến nhập vào cơ thể của mỹ phụ tìm đến loại Thần Đạo Quy Tắc kia, bắt đầu ngạnh kháng.

XOẸT XOẸT…

Song phương quy tắc va chạm trực diện, dù Loạn Kiếm Quy Tắc và Bá Đạo Quy Tắc dung hợp…Lạc Nam vẫn cảm giác như múi bỏ biển.

Tất cả đều bị loại Quy Tắc thần bí kia hấp thụ, hòa tan, nó bất chấp Bá Đạo Quy Tắc và Loạn Kiếm Quy Tắc cường hoành, nó vẫn có thể áp chế…

Chênh lệch đẳng cấp là quá lớn…

Mỹ phụ ảm đạm lắc đầu, hiển nhiên đã sớm dự đoán được tình huống.

“Ta không tin.” Lạc Nam gầm lên một tiếng.

ONG!

Bá Đỉnh điên cuồng tru lên, bạo phát toàn diện Bá Đạo Quy Tắc…

Xèo…xèo…

Trong biểu lộ khó tin của mỹ phụ, một tia rất nhỏ, rất nhỏ Quy Tắc thần bí trong cơ thể nàng vừa bị hủy diệt.

“Làm sao có thể?” Mỹ phụ không dám tin kinh hô thành tiếng.

Hơn ai hết, nàng hiểu cái loại Quy Tắc thần bí đó cường hoành đến mức nào, vô số năm nàng đã tìm đủ biện pháp đến mức gần như tán gia bại sản để loại bỏ nó nhưng chưa thể dao động đến nó dù chỉ một chút.

Vậy mà lúc này Lạc Nam chỉ với tu vi Thiên Đạo Cảnh lại có thể thành công?

Tuy rằng hắn chỉ mới hóa giải được một tia nhỏ xíu, chỉ bằng khoảng một phần nghìn lượng Quy Tắc còn tồn tại trong cơ thể nàng…nhưng như vậy rõ ràng là đã có tiến triển, mang đến cho nàng niềm tin và hy vọng sống trổi dậy mãnh liệt.

“Phù…”

Lạc Nam thở hổn hển, mồ hôi đầm đìa, mệt như chó chết.

Cái loại Quy Tắc thần bí kia quá cứng đầu, hắn đã gần như tiêu hao sạch sẽ khí lực mới thành công loại bỏ một tia rất nhỏ.

Với tình hình này, hắn phải nghỉ ngơi và tiếp tục hóa giải, làm khoảng 1000 lần mới thành công cứu được mỹ phụ.

“Thiếu chủ đừng gấp, có tiến triển là tốt rồi, tốt lắm rồi.” Mỹ phụ mừng đến ứa nước mắt.

“Tình huống này xem ra phải nhờ đến đại tỷ rồi.” Lạc Nam truyền âm cho Bích Tiêu:

“Đại tỷ dùng Bá Đạo Quy Tắc ra tay, tin tưởng rất nhanh sẽ loại bỏ được…”

“Đáng tiếc, đại tỷ vẫn chưa xuất quan, cũng không biết phải bế quan đến bao giờ, chúng ta không thể làm phiền đến nàng.” Bích Tiêu lắc đầu, cũng có chút tiếc nuối.

Lạc Nam tặc lưỡi, thôi đành vậy…hắn sẽ đích thân từng chút, từng chút một giải quyết tình huống của mỹ phụ.

Dù sao thì nàng đã gọi hắn một tiếng thiếu chủ…

“Được rồi, chờ ta phục hồi sẽ tiếp tục giúp nàng giải quyết phiền toái, đừng có nghĩ đến cái chết nữa.” Lạc Nam nở nụ cười ôn hòa.

Mỹ phụ viền mắt đỏ hoe, ánh mắt cảm kích nhìn lấy hắn, thổ khí như lan:

“Thiếp thân Loạn Thùy Trân, tham kiến thiếu chủ.”



Có thông báo ngày mai cúp điện cả ngày, hẹn cả nhà thứ hai gặp lại ☹

Chúc cả nhà ngủ ngon &LT3

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.