Chương trước
Chương sau
“Sư tỷ...”

Lạc Nam bước ra bên ngoài Độ Đạo Môn, nhìn thấy Cầm Thanh Vận đang đứng trên lưng một con Bạch Hạc chờ sẳn.

Giai nhân tóc dài nhẹ bay trong gió, một thân váy dài màu xanh nhạt ôm lấy cơ thể khoe những đường cong lã lướt mê người, vừa tinh tế vừa thanh thoát, ngũ quan xinh đẹp được che bởi khăn lụa mỏng, để lộ đôi mắt sáng sắc sảo lấp lánh tinh quang.

Kể từ hiểu lầm lần đó, hắn không còn được thấy nàng mặc váy ngắn...

“Lên đây!” Cầm Thanh Vận phất tay gọi.

Lạc Nam thả người bay lên lưng Bạch Hạc, ngồi xuống khoanh chân ngồi xếp bằng.

Bạch Hạc ngửa chiếc cổ trắng muốt thon thả gáy một tiếng, ngự gió mà đi.

Lạc Nam hiếu kỳ hỏi: “Sư tỷ, lần này chúng ta đi làm nhiệm vụ gì thế?”

Cầm Thanh Vận không vội trả lời, mà là đưa mắt nhìn hắn: “Hình như ngươi vẫn chưa dùng Đạo Hồn Thanh Thuỷ, Hồn Tu còn giậm chân tại chỗ?”

“Đệ vừa đột phá đại cảnh giới chưa lâu, nếu nóng vội tiếp tục đề thăng sợ ảnh hưởng đến căn cơ, vì vậy quyết định chậm mà chắc.” Lạc Nam nói rằng.

“Nghĩ vậy cũng không sai.” Cầm Thanh Vận nhẹ gật đầu:

“Con đường tu luyện dục tốc bất đạt, quả thật tốc độ tu luyện của ngươi hơi doạ người.”

“Haha.” Lạc Nam cười một tiếng cho qua.

“Lần này cũng không phải việc gì quá mức quan trọng.” Cầm Thanh Vận thản nhiên nói:

“Tổng bộ của Độ Đạo Môn chúng ta tuy ở tại Đạo Thụ nhưng lãnh thổ lại lên đến hàng tỷ dặm với rất nhiều thế lực, thành trì phụ thuộc.”

“Sau lần tỷ đấu nội môn, đã có rất nhiều đệ tử bình thường có biểu hiện tốt, được tấn thăng trở thành đệ tử tinh anh cũng như đệ tử nồng cốt, vì vậy số lượng đệ tử bình thường đã trở nên thiếu thốn.”

“Nhiệm vụ của ta và ngươi lần này là đến các vùng lãnh thổ để tuyển chọn một lứa đệ tử mới, đây cũng là thông lệ của Độ Đạo Môn chúng ta...cách ba vạn năm sẽ chiêu thu tân đệ tử một lần.”

“Thì ra là như thế.” Lạc Nam xem như hiểu ra.

Ở bất kỳ thế lực nào thì việc chiêu thu đệ tử cũng được đặt lên hàng đầu, bởi nếu thế lực đó không có thế hệ mới kế thừa thế hệ cũ, không sớm thì muộn cũng sẽ chìm dần vào sự quên lãng của dòng sông lịch sử mà thôi.

Một nhóm đệ tử bình thường đã tiến bộ trở thành đệ tử tinh anh, đương nhiên lại phải tuyển thêm một nhóm đệ tử mới để tiếp nối.

Hắn là may mắn được Không Mộc Đạo Nhân trực tiếp mang về làm tiểu đồng cho nên không cần thông qua khâu tuyển chọn này.

“Đạo Giới không chỉ có các thế lực Thần Đạo Cảnh cường đại, mà còn có các tiểu thế lực, gia tộc, thành trì mà người đứng đầu chỉ có tu vi Đạo Cảnh, Đại Đạo Cảnh, Thiên Đạo Cảnh các loại...” Cầm Thanh Vận nói tiếp:

“Bọn hắn nằm mộng cũng sẽ tìm cách để hậu bối cũng như thiên tài trong thế lực của mình trở thành đệ tử Độ Đạo Môn, từ đó có được chỗ dựa, có được bối cảnh, có được những tài nguyên quý hiếm, quan trọng nhất là có được một tia cơ hội mỏng manh tiếp xúc với Thần Đạo Công Pháp, truyền thừa từ các Đạo Thống.”

Nói đến đây, ánh mắt của nàng dần trở thành hình viên đạn liếc xéo hắn, hừ một tiếng:

“Không giống như ai đó, được các Đạo Thống mời vào cửa nhưng vẫn liên tục tìm cớ chối từ.”

“Khụ khụ...” Lạc Nam ho khan, nghiêm nghị nói:

“Việc gia nhập Đạo Thống là quyết định trọng đại có thể ảnh hưởng đến cả một đời, đệ suy nghĩ kỹ càng cũng là nên, sư tỷ chớ trách.”

“Ngươi chẳng phải ưa thích mỹ nữ sao? nói về mỹ nữ thì Thiên Âm Đạo Thống là nhiều nhất.” Cầm Thanh Vận nhếch miệng.

“Ta không có háo sắc như vậy.” Lạc Nam bất mãn nhìn nàng.

Cầm Thanh Vận hiển nhiên không tin, lần đầu là Huyễn Mộng làm thị nữ của hắn, sau đó nàng gặp Bảo Lan là thị nữ của hắn, mỗi người đều là như hoa như ngọc, khuynh quốc khuynh thành.

Nếu không háo sắc, tiểu tử này sao lại toàn tuyển mỹ nhân?

“Đó là thưởng thức cái đẹp.” Lạc Nam nhìn thẳng nàng mỉm cười:

“Giống như ta đang ngắm nhìn sư tỷ vậy, nàng cũng rất đẹp.”

“Xú tiểu tử, dám trêu đùa ta?” Cầm Thanh Vận giận dữ quay mặt sang nơi khác.

Lạc Nam cũng im lặng không nói thêm tiếng nào, hưởng thụ từng cơn gió và từng đám mây lướt qua xung quanh.

Yên tĩnh hồi lâu...

“Nếu chỉ là chiêu mộ đệ tử bình thường, sư tỷ có lẽ không cần gọi ngươi đi cùng với ta, bởi vì đó chỉ là việc nhỏ.” Cầm Thanh Vận lên tiếng phá tan sự im ắng:

“Nhưng lần này có trường hợp đặc biệt, ở Phụng Nguyên Các nằm tại phía Tây Đạo Địa xuất hiện một thiên tài, đích thân trưởng lão của Thiên Âm Đạo Thống chỉ định muốn thu nàng làm ái đồ.”

“Ồ...” Lạc Nam hứng thú vuốt cằm.

“Tuy nhiên nghe đồn Tam Đạo Môn và vài thế lực lớn khác cũng nhìn trúng người này, muốn cùng chúng ta tranh đoạt, vậy nên sư tỷ mới gọi ngươi đi cùng với ta.” Cầm Thanh Vận giải thích.

“Rốt cuộc là thiên tài cấp bậc nào? Vậy mà khiến các đại thế lực phải tranh nhau chiêu mộ?” Lạc Nam chậc chậc tò mò.

“Chỉ cần là thiên tài đủ xuất chúng, sẽ có những thế lực sẳn sàng sinh lòng ái tài, nếu bồi dưỡng tốt, tương lai tông môn sẽ có thêm một cường giả, đồng thời cũng ngăn cản các thế lực đối địch có thêm một cường giả trong tương lai.” Cầm Thanh Vận nói:

“Cho nên việc Độ Đạo Môn chúng ta muốn thu người là chuyện thường.”

Lạc Nam tán thành, năm đó Tuế Nguyệt đường đường là đệ nhất nhân vũ trụ vẫn khăng khăng muốn thu Kỳ Nam làm đồ đệ, Hi Vũ là Côn Lôn Nữ Hoàng danh chấn thiên hạ cũng chiêu mộ đệ tử là hắn, vậy thì không có lý do gì Độ Đạo Môn không hạ mình thu nhận đệ tử có thiên phú tuyệt đỉnh cả.

Bảo Lan cũng được Trưởng Lão của Thiên Hà Đạo Thống thu nhận vì có thiên phú không phải sao?

Đương nhiên thiên phú cao cũng là con dao hai lưỡi, nếu không may đụng phải những kẻ có ý đồ bất chính thì kết cục cũng rất bất hạnh.

Mọi thứ đều luôn có hai mặt...

“Vậy chúng ta đi chiêu mộ đệ tử bình thường trước, hay là đi gặp vị thiên kiêu kia trước đây?” Lạc Nam mỉm cười.

“Đương nhiên là đi đoạt thiên kiêu trước, lần trước khi trưởng lão của Thiên Âm Đạo Thống đến, đối phương đang bế quan tu luyện.” Cầm Thanh Vận đáp:

“Lần này đã xuất quan, phải tranh thủ thời gian kẻo các đối thủ cạnh tranh đến trước.”

“Tốt thôi, đệ cũng muốn nhìn xem rốt cuộc là thiên tài gì.” Lạc Nam nhún nhún vai.

...

Phụng Nguyên Các là một hoả hệ thế lực.

Tương truyền năm đó tổ tiên của Phụng Nguyên Các tìm thấy một vùng thảo nguyên rực cháy trong biển lửa, đến gần quan sát mới phát hiện đây là nơi tán thân của một vị Hoả Phượng Hoàng tu vi đạt đến tiệm cận Yêu Thần Đạo.

Nơi Hoả Phượng chết đi để lại sinh cơ dạt dào, hoả hệ nguyên khí nồng đậm, xương cốt và thi thể mang theo quy tắc cường đại chìm xuống lòng đất, tạo nên một môi trường tu luyện và phát triển tuyệt vời của các Hoả Hệ tu sĩ.

Vậy nên vị tổ tiên này đã tại nơi đây sáng lập nên Phụng Nguyên Các.

Qua nhiều đời, Phụng Nguyên Các vẫn là một trong những Thiên Đạo Cấp Thế Lực hàng đầu Đạo Địa, sừng sững không ngã, lưu truyền nhiều thế hệ.

Đến gần, Lạc Nam chứng kiến một quần thể kiến trúc hình lầu các, bên trên điêu khắc không ít hoạ tiết Hoả Phượng Hoàng đủ mọi hình thái, nào là Chân Phượng, Niết Bàn Huyền Phượng, Tịch Diệt Phượng Hoàng, Cửu Thải Phượng Hoàng, Tịnh Hoả Phượng Hoàng...

Thật ra đối với một nơi như Đạo Giới, Hoả Phượng không phải loại thần thú hiếm lạ gì đến mức phải sùng bái, chẳng qua Hoả Phụng Các cảm thấy biết ơn nền tảng lập các do tổ tiên truyền lại mà thôi.

Ở Hoả Phụng Các, bất cứ tộc nhân nào của Hoả Phượng Hoàng đều được hoan nghênh và tiếp đón long trọng.

Điều đó là hình thành một loại truyền thống.

Nhìn thấy Bạch Hạc của Cầm Thanh Vận đến gần, một vị đệ tử đứng trên đài cao canh gác cao giọng hỏi:

“Xin hỏi tôn tính đại danh?”

“Độ Đạo Môn đến thu đồ!” Cầm Thanh Vận trong trẻo lên tiếng.

“Thì ra là Độ Đạo Môn đại giá quang lâm.”

Nàng vừa dứt lời, một lão giả từ bên trong lầu các đã bay ra nghênh đón:

“Lão phu là Phụng Bắc, Nhị Trưởng Lão Hoả Phụng Các, xin mời nhị vị.”

Tuy rằng Độ Đạo Môn là đến thu đồ đệ nhưng nội tình giữa hai thế lực chênh lệch quá xa, Hoả Phụng Các ở trước mặt đệ tử của Độ Đạo Môn như hai người đương nhiên phải lễ tiết đầy đủ.

“Ừm.” Cầm Thanh Vận nhẹ gật đầu, ngự Bạch Hạc cùng Lạc Nam bay vào theo hướng dẫn của Phụng Bắc.

Hai người rơi xuống đại sảnh đón khách của Hoả Phục Các, bất quá lúc này đã có không ít người ngồi sẳn.

Lạc Nam quét mắt nhìn qua, nhất thời vuốt vuốt cằm.

Hắn nhận ra bốn khuôn mặt quen thuộc, trong đó một người là Nguyệt Lượng và một tên đệ tử của Song Thần Môn, hai người khác là đệ tử của Tam Đạo Môn...

Cả bốn người này đều từng đến Yên Vụ Sơn Mạch thương nghị phương án nhằm vào Độ Đạo Môn nên hắn ghi nhớ khá tốt.

Ngoài bốn người đến từ hai thế lực, vẫn còn ba nhóm người khác...xem ra cũng đến từ ba phương thế lực.

Thấy Lạc Nam và Cầm Thanh Vận tiến vào, đồng loạt đưa mắt về phía hai người.

“Thì ra là Thanh Vận tiên tử của Linh Cầm Sơn.”

Một vị mỹ phụ nhân khoác trên người phượng bào từ trên bảo toạ bước xuống nghênh tiếp:

“Tiểu nữ nhà ta có tài đức gì, vậy mà khiến các vị vất vả đến như thế đây?”

“Các chủ đừng khách khí.” Cầm Thanh Vận nhẹ gật đầu, chỉ vào Lạc Nam và mỹ phụ giới thiệu:

“Đây là Thiên Tử của Độ Đạo Môn, tên gọi Tiểu Ma...còn đây là Hoả Phụng Các Chủ - Phụng Liên.”

“Thì ra là Thiên Tử, thật sự là rồng đến nhà tôm vậy.” Phụng Liên cảm thán một tiếng.

Lạc Nam cũng đánh giá mỹ phụ này, chỉ thấy nàng ta như một quả đào mọng nước chín muồi, với đôi mắt thâm thuý và đôi môi đỏ thẳm cực kỳ thu hút, phong vận thiếu phụ thành thục vô cùng quyến rũ.

Rõ ràng là một nữ nhân từng trải, đứng đầu một Thiên Đạo Thế Lực cũng không phải nhân vật tầm thường.

“Gặp qua các chủ.” Hắn chắp tay chào hỏi.

“Thiên Tử và Thanh Vận tiên tử cứ tự nhiên, mời hai vị an toạ.” Phụng Liên ra hiệu cho đệ tử sắp xếp chỗ ngồi cho hai người.

Thấy Độ Đạo Môn cũng đến cạnh tranh, sắc mặt các thế lực khác trở nên âm trầm.

Cầm Thanh Vận cũng truyền âm cho hắn:

“Hiện tại ở đây có Tam Đạo Môn, Song Thần Môn, Đạo Hành Điện, Cực Hồn Đạo Thống, U Minh Sơn Trang.”

“Bọn họ sắp tới sẽ là đối thủ của chúng ta trong Tranh Đoạt Thiên Cảnh, Tam Đạo Môn và Đạo Hành Điện đáng gờm, mỗi thế lực có ba đại đạo thống không thua gì Độ Đạo Môn chúng ta, Song Thần Môn có hai Đạo Thống, Cực Hồn Đạo Thống và U Minh Sơn Trang yếu nhất, mỗi thế lực chỉ có một vị Thần Đạo trấn thủ.”

Lạc Nam gật đầu tiếp thu kiến thức, không ngờ ngoại trừ Độ Đạo Môn và Tam Đạo Môn còn có Đạo Hành Điện cũng do tam đại đạo thống liên kết tạo thành.

“Sư tỷ, ở Đạo Địa rốt cuộc có bao nhiêu thế lực được ba đạo thống trở lên kết thành?” Hắn nhịn không được hỏi.

“Bốn, ngoại trừ ba thế lực mà ngươi đã biết còn có một thế lực cuối cùng là Chân Võ Thần Cung.” Cầm Thanh Vận hồi đáp:

“Hiện tại Tam Đạo Môn đang kiểm soát Thiên Cảnh, nhưng hai lần ở Tranh Đoạt Thiên Cảnh kỳ trước chiến thắng lại là Chân Võ Thần Cung và Đạo Hành Điện, Độ Đạo Môn chúng ta đã có 90 vạn năm rồi chưa giành thắng lợi.”

Lạc Nam ánh mắt lấp loé, bốn thế lực do ba đạo thống tạo thành, vậy chỉ riêng bọn họ đã có ít nhất 12 vị Thần Đạo Cảnh, nội tình vượt qua Phá Đạo Hội rồi, đó là còn chưa kể đến những thế lực kém hơn một chút như Song Thần Môn hay U Minh Sơn Trang.

Nước ở Đạo Giới quả nhiên sâu không thấy đáy a.

Hắn hơi suy tư, Hoạ Thuỷ đã tìm Song Thần Môn liên thủ đối phó Độ Đạo Môn, chẳng lẽ lại không sợ Đạo Hành Điện hay Chân Võ Thần Cung ngư ong đắc lợi?

Bất quá Tam Đạo Môn không chỉ có một Thiếu Thần Nữ là Hoạ Thuỷ, không loại trừ những nhân vật khác của bọn hắn cũng tìm liên thủ đối phó Đạo Hành Điện và Chân Võ Thần Cung rồi.

Cầm Thanh Vận lúc này nói tiếp: “Tam Đạo Môn và Độ Đạo Môn chúng ta có nhiều ân oán, tương tự thì Đạo Hành Điện và Chân Võ Thần Cung càng là như nước với lửa, bốn đại thế lực không ai phục ai, chẳng qua bởi vì lãnh thổ ở cách nhau rất xa nên ít xảy ra xung đột.”

Lạc Nam ánh mắt lấp loé, cũng không biết vị nữ nhi kia của Phụng Hoàng Các Chủ có thiên phú gì, vậy mà khiến cho ba trong số bốn đại thế lực mạnh nhất Đạo Địa tìm đến muốn chiêu mộ.

Như hiểu sự tò mò của hắn, Cầm Thanh Vận ra vẻ thần bí hỏi:

“Ngươi đoán thử xem!”

“Ta đoán phương diện thiên phú của nàng ta có liên quan đến Linh Hồn.” Lạc Nam mỉm cười:

“Cho nên mới được Thiên Âm Đạo Thống nhìn trúng.”

“Không sai biệt lắm.” Cầm Thanh Vận tán thành:

“Bất kể là Độ Đạo Môn, Đạo Hành Điện hay Tam Đạo Môn đều có Đạo Thống tu luyện Linh Hồn cho nên mới muốn chiêu mộ nàng, còn Chân Võ Thần Cung lại chủ tu nhục thân, vì vậy không tìm đến...”

Lạc Nam vuốt cằm, việc này không khó suy đoán...nhìn lấy Song Thần Môn, Cực Hồn Đạo Thống và U Minh Sơn Trang cũng đều có tu luyện phương diện Linh Hồn mà tìm đến đây là đủ hiểu.

Mà lúc này, một vị Thiên Tử của Đạo Hành Điện trầm thấp mở miệng:

“Các chủ, không biết ái nữa đã xuất quan chưa? Các vị trưởng lão Đạo Hành Điện cực kỳ xem trọng nàng, tin chắc chỉ cần nàng bái vào Đạo Hành Điện, tiền đồ sáng lạng, được trở thành chân truyền.”

“Thiên tử quá lời, tiểu nữ tự có phúc phần riêng của nó, người làm mẫu thân như ta sẽ không xen vào việc tuyển chọn thế lực của nó.” Phụng Liên nhàn nhạt cười, hướng một lão già phân phó:

“Đại Trưởng Lão, gọi tiểu thư ra đi!”

...

Chúc cả nhà tối cuối tuần vui vẻ &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

- E chân thành cảm ơn &LT3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.