Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy Tử Yên cùng Đại Trưởng Lão tiến vào đại điện, toàn bộ ánh mắt lập tức đổ dồn về phía nàng.
Phiêu Miểu Nữ Đế đoan trang đứng dậy bước đến, vòng tay ôm Tử Yên vào lòng, bàn tay vuốt nhẹ mái tóc màu tím bóng mượt của nàng:
“Tiểu Yên, để ngươi khổ rồi…”
“Sư phụ…” Tử Yên cảm động ôm chầm lấy sư phụ, hai mắt long lanh nước, miệng nở nụ cười:
“Tử Yên không khổ…”
Nàng hiểu sư phụ mình đang nói điều gì…
Nhìn những Đế Tử, Đế Nữ khác trong vũ trụ mà xem, xuất ngoại đều có cường giả đồng hành hoặc âm thầm bảo vệ, còn Tử Yên khi trải nghiệm tình kiếp chỉ được mang theo hai nữ Tiên Tôn làm bạn.
Một thân một mình đối mặt với tình kiếp, cuối cùng thành công tu thành Đại Đế…
Dù Tử Yên không nói, nhưng Phiêu Miểu Nữ Đế vẫn hiểu đồ đệ của mình phải trải qua không ít khổ cực.
Nhất là khi…con đường Tử Yên đang đi đối lập với bản thân nàng, đối lập với các đời tiền bối của Phiêu Miểu Tiên Cung…
Phiêu Miểu Nữ Đế quan sát đồ đệ thật kỹ, chỉ thấy Tử Yên tràn ngập hạnh phúc, nhìn qua so với trước đây bình tĩnh lạnh lùng đẹp hơn rất nhiều.
“Đế Nữ quả nhiên đã đi ngược lại các với đời tiền bối…không cần vong tình vẫn có thể thành Đế!”
Các vị Trưởng Lão cũng đang đánh giá Tử Yên với ánh mắt hiếu kỳ, hiển nhiên không hiểu vì sao nàng có thể làm được, nhất là khi Phiêu Miểu Tử Tình Công chưa hề bị phế bỏ.
Phải biết rằng, chân lý của Phiêu Miểu Tử Tình Công là muốn người tu luyện trở nên vô tình, lòng không tạp niệm, khi đó điều khiển Tử Vong Lực mới có thể đạt đến trạng thái tinh khiết và hoàn mỹ nhất.
Không triệt để vong tình sẽ liên tục bị tâm ma quấy phá, vĩnh viễn cũng chỉ có thể áp chế tu vi dưới Tiên Đế, không thể đột phá được.
Cách duy nhất để đột phá mà các vị Trưởng Lão biết được mà không cần vong tình đó là phế bỏ Phiêu Miểu Tử Tình Công, đồng nghĩa với phế bỏ thân tu vi đang sở hữu.
Nhưng rõ ràng, khí tức đến từ Phiêu Miểu Tử Tình Công trên thân Tử Yên vẫn còn, chứng minh nàng vẫn chưa phế bỏ Công Pháp, ấy thế vẫn thành công đột phá Đại Đế, làm sao có thể không khiến người khác hiếu kỳ?
“Đế Nữ vượt qua tình kiếp bằng phương thức độc nhất vô nhị từ trước đến nay a…” Tam Trưởng Lão than thở:
“Không biết là nam nhân nào lại có bản lĩnh đến như vậy, mới có thể khiến Đế Nữ từ bỏ việc vong tình!”
“Lần này ta có mang theo chàng trở về để ra mắt sư phụ và các vị tiền bối!”
Nhắc đến Lạc Nam, Tử Yên nở nụ cười ngọt ngào:
“Chắc chắn mọi người sẽ thích chàng, nam nhân ta chọn tuyệt đối ưu tú nhất thiên hạ!”
“Haha, chúng ta tin tưởng vào ánh mắt của Đế Nữ!” Mấy vị trưởng lão mỉm cười, thầm nghĩ ở trong mắt người yêu thì tình lang của nữ nhân sẽ luôn là tuyệt vời nhất, nhưng sau đó lại lắc đầu:
“Đáng tiếc, chúng ta cũng đang vì ngươi mà cảm thấy đau đầu!”
“Rốt cuộc là có chuyện gì? Các vị không ngại cứ cho Tử Yên hay biết…nói không chừng ta sẽ giải quyết được!” Tử Yên vội vàng quan tâm hỏi.
“Thì chuyện là…” Một vị trưởng lão định lên tiếng đã bị Phiêu Miểu Nữ Đế cắt lời:
“Không cần nói! Tử Yên đang rất hạnh phúc bên nam nhân mà nàng lựa chọn, chuyện kia không cần nhắc đến nữa, nghiêm cấm nghị luận!”
Phiêu Miểu Nữ Đế thanh âm tràn ngập quả quyết.
Nàng đã nhìn ra, Tử Yên đang thật sự hạnh phúc với con đường mà mình lựa chọn, nhìn khí sắc và tu vi không khó để đoán ra được.
Thời thiếu nữ, Phiêu Miểu Nữ Đế nàng cũng ôm ấp mơ mộng và hoài bão, nàng cũng từng mong muốn mình sẽ có kết quả tốt đẹp…
Đáng tiếc, giấc mộng bừng tỉnh, mọi ảo tưởng của nàng sụp đổ, nàng lâm vào đau đớn tận cùng.
Mà nay, nguyện vọng người làm sư phụ như nàng không đạt được, đồ đệ của nàng đã đạt được, Phiêu Miểu Nữ Đế làm sao có thể làm ra chuyện khiến Tử Yên phiền lòng, làm ra chuyện khiến Tử Yên đau khổ.
Cả đời nàng không con, Tử Yên là đồ đệ cũng như nữ nhi, Phiêu Miểu Nữ Đế đương nhiên muốn giành cho nàng những gì tốt đẹp nhất.
“Sư phụ sao thế? chuyện này không tiện nói với ta sao?” Tử Yên thấy Phiêu Miểu Nữ Đế có phần che chở mình, trong lòng càng thêm lo lắng.
“Không có gì, ngươi đừng lo ngại, ngày mai mang theo người mà ngươi chọn đến gặp ta!” Phiêu Miểu Nữ Đế nhu hòa nói:
“Bổn Đế cũng muốn xem thử cô gia tương lai của Phiêu Miểu Tiên Cung chúng ta.
“Cung Chủ quyết định như vậy có phần không đúng!”
Bất quá lúc này, một vị Trưởng Lão bước lên, mở miệng nghiêm túc nói:
“Chuyện lần này chính là đại sự liên quan đến toàn bộ Phiêu Miểu Tiên Cung chúng ta, lại liên hệ mật thiết với Tử Yên, nàng nên được biết!”
“Biết để làm gì?” Phiêu Miểu Nữ Đế sắc mặt hờ hững.
“Biết để làm ra lựa chọn!” Vị Trưởng Lão chắp tay, chân thành nói:
“Ta cũng chỉ cân nhắc lợi ích toàn cục của Phiêu Miểu Tiên Cung…”
“Tử Yên từ nhỏ đã được chúng ta nuôi lớn, chúng ta xem nàng như hậu bối, đương nhiên sẽ không ép buộc nàng, ngược lại để nàng tự suy nghĩ và quyết định!”
Tử Yên thấy vậy càng thêm bất an, siết chặt tay của Phiêu Miểu Nữ Đế, mím môi:
“Sư phụ, ta biết người làm mọi thứ vì tốt cho ta, nhưng không thể vì một mình Tử Yên mà làm ảnh hưởng từ trên xuống dưới được!”
“Tử Yên muốn được biết phiền phức của chúng ta lần này để tìm cách giải quyết!”
Thấy vẻ quật cường trong mắt đệ tử, Phiêu Miểu Nữ Đế thở nhẹ một tiếng: “Được rồi!”
Có Phiêu Miểu Nữ Đế tán thành, một vị Trưởng Lão nhanh chóng đem tất cả mọi chuyện kể lại cho Tử Yên, từ việc nàng bị Đan Tử của Đan Thần Tháp ái mộ dẫn đến hàng loạt vấn đề liên quan đến nguồn tài nguyên tu luyện phát sinh.
Tử Yên càng nghe càng nhíu đôi mày liễu, Đan Tử của Đan Thần Tháp là kẻ nào? nàng đâu có quen với nhân vật như vậy?
Bất quá nàng cảm thấy những vấn đề này không lớn, nam nhân của nàng có thể giải quyết.
Đang định mở miệng nói chuyện, một vị Trưởng Lão khác đã đưa ra cách nhìn:
“Theo lão thân thấy, Đế Nữ hiện nay đã không còn vong tình, giống như những nữ nhân bình thường trong thiên hạ, có thể thành gia lập thất, lấy chồng sinh con!”
“Mà Đan Tử của Đan Thần Tháp có địa vị rất cao, cùng Phiêu Miểu Tiên Cung chúng ta môn đăng hộ đối, một khi thông gia…quan hệ đôi bên thân càng thêm thân, không còn phải lo lắng vấn đề tu luyện nữa!”
“Quan trọng nhất, đối phương còn đáp ứng sẽ trị thương cho Lão Cung Chủ, đây là điều chúng ta mong muốn rất nhiều năm qua mà chưa thực hiện được!”
Phiêu Miểu Nữ Đế hừ lạnh một tiếng, thanh lãnh nói:
“Sư phụ của ta tuy rằng vẫn hôn mê không biết đến bao giờ, nhưng nếu để người biết được thương thế của người phải hy sinh hạnh phúc của đồ tôn để trị liệu, chắc chắn sẽ không tán thành!”
“Chúng ta hiểu điều này nên mới để Đế Nữ tự quyết định a!” Chư vị Trưởng Lão chắp tay đáp:
“Tất cả cũng vì lợi ích chung của Phiêu Miểu Tiên Cung mà thôi!”
Tử Yên nhẹ gật đầu, nàng cũng chẳng hề tức giận trước suy nghĩ của các vị Trưởng Lão.
Dù sao thì chuyện này cũng liên hệ trọng đại đối với toàn bộ Phiêu Miểu Tiên Cung, chưa kể còn có thể thành công cứu Lão Cung Chủ…
Tử Yên biết, đây là tâm nguyện rất nhiều năm của sư phụ mình, bởi vì tình cảm giữa Lão Cung Chủ và sư phụ cũng chẳng khác nào tình cảm giữa nàng cùng sư phụ.
Nếu một ngày nào đó sư phụ trọng thương hôn mê, Tử Yên nàng chắc chắn phải bằng mọi giá để cứu trị.
Nếu là trước đây, Tử Yên có lẽ sẽ thật sự phân vân, cuối cùng chấp nhận hy sinh hạnh phúc lấy người không yêu để đền đáp công ơn Phiêu Miểu Tiên Cung giành cho nàng từ nhỏ đến nay.
Nhưng hiện tại, sau lưng Tử Yên đã có một nam nhân, một nam nhân bản lĩnh có thể làm nàng tin cậy vô điều kiện.
Nghĩ đến đây, Tử Yên khẽ cười lắc đầu: “Ta từ chối…”
Các vị trưởng lão thở dài một hơi, trong lòng có chút mất mát, nhưng cũng chẳng ai trách Tử Yên.
Khó khăn lắm mới vượt qua tình kiếp và tìm được nam nhân tự định chung thân cả đời, làm sao chấp nhận gả cho một kẻ hoàn toàn xa lạ khác?
“Tốt lắm, nghỉ ngơi cho tốt đi, chuyện tiếp theo sư phụ sẽ tìm cách giải quyết!” Phiêu Miểu Nữ Đế ra hiệu cho Tử Yên rút lui, để tránh bị các trưởng lão gây áp lực.
Nào ngờ Tử Yên lắc đầu, đôi mắt tử sắc lóng lánh như sao trời, tràn ngập tự tin:
“Những phiền phức mà chúng ta đang gặp phải, nam nhân của ta có bản lĩnh giải quyết tất cả!”
“Hả?” Chúng trưởng lão một mặt kinh dị: “Chẳng lẽ Đế Nữ chọn một vị Thiên Đế nào đó làm nam nhân?”
“Không, chàng chỉ là Đại Đế!” Tử Yên nhoẻn miệng cười đáp.
“Phốc!” Chúng trưởng lão vô cùng mất hứng, xém chút phun một ngụm ra ngoài.
“Tuy chỉ mới Đại Đế, nhưng chàng là Côn Lôn Thiếu Chủ, quán quân Thiếu Đế Chi Chiến thế hệ này, là một vị Thiên Khí Đế hàng thật giá thật, tinh thông cả Đan Đạo nhưng chưa rõ tu vi, kém nhất cũng là Địa Đan Đế!” Tử Yên dõng dạc và tự hào giới thiệu.
“Phốc!” Lần này chúng trưởng lão đã thật sự phun ra, trợn mắt há hốc mồm nhìn lấy Tử Yên.
Ngay cả Phiêu Miểu Nữ Đế cũng có chút ngoài ý muốn, không ngờ đến nam nhân nên duyên cùng đệ tử mình lại có nhiều tầng thân phận khủng bố đến như vậy.
“Nếu thật sự như lời Đế Nữ, người nam nhân này có vai trò cực quan trọng với Phiêu Miểu Tiên Cung chúng ta!” Nhị Trưởng Lão hưng phấn nói:
“Ta muốn ngay lặp tức gặp được hắn, để xem có bản lĩnh ra sao!”
“Không vội!” Đại Trưởng Lão lắc đầu: “Ta vừa sắp xếp vị trí cho Lạc công tử nghỉ ngơi, lúc này làm phiền hắn thì quá thất lễ!”
“Vậy được rồi!” Phiêu Miểu Nữ Đế phất lấy óng tay áo phân phó:
“Ba ngày sau sẽ làm lễ tiếp đón Tử Yên cũng như vị khách nhân kia! Hiện tại nghị sự chấm dứt!”
“Tuân mệnh!” Chúng trưởng lão đồng thanh cáo lui.
Thoáng chốc, chỉ còn lại Tử Yên và Phiêu Miểu Nữ Đế.
“Sư phụ, ta nhớ người muốn chết!” Tử Yên lập tức như chim nhỏ nép vào lòng mẫu thân.
Phiêu Miểu Nữ Đế trong mắt lóe lên một tia ôn nhu, nhẹ giọng:
“Kể cho sư phụ hành trình mà ngươi đã trải qua…”
Tử Yên bật cười, từng màn từng màn từ lúc gặp gỡ Lạc Nam đến lúc nảy sinh tình cảm với hắn hiện lên trong đầu, nàng chậm rãi lựa lời, kể cho sư phụ…
“Hắn là một tên phong lưu hào hoa, đa tình nhưng không vô tình…”
Cuối cùng, Tử Yên đưa ra kết luận nói.

“Lâu rồi không thử thời vận…”
Lạc Nam lười biếng nằm trên giường, phòng để khách nhân nghỉ ngơi của Phiêu Miểu Tiên Cung không có gì để chê, bố trí mộc mạc nhưng thanh cao, hương thơm tự nhiên thoang thoảng, mật độ Tiên Khí dày đặc.
Nghĩ đến mình sắp gặp được “nàng”, tâm trạng của hắn vẫn còn rối bời, muốn làm một chút gì đó để bình tĩnh trở lại.
“Hệ Thống, mở ra Vòng Quay Danh Vọng đi!”
Vừa dứt lời, bảy cái ô quen thuộc đã hiện lên trong tầm mắt.
Ô thứ nhất, Điểm Danh Vọng: Trừ hoặc Cộng.
Ô thứ hai, ngẫu nhiên thêm lượt hoặc mất lượt.
Ô thứ ba, Đế Cấp Thượng Phẩm Thể Kỹ – Phá Vân Chưởng.
Ô thứ tư, Đại Thần Thông – Tụ Lý Càn Khôn.
Ô thứ năm, Phù Đạo Thánh Thủy.
Ô thứ sáu, Dục Tài Thánh Thủy.
Ô thứ bảy, phương pháp luyện chế - Oanh Thiên Tổ Phù.
Từng loại vật phẩm hiện lên, Lạc Nam lướt nhanh mà qua khỏi Phá Vân Chưởng.
Hắn hiện tại đã không còn hứng thú với Đế Cấp Thượng Phẩm, chỉ Cực Phẩm trở lên mới miễn cưỡng tiếp thụ, dù sao cũng từng đại chiến với kẻ xuất sử hàng loạt Siêu Việt Đế Cấp Vũ Kỹ bên trong luân hồi, trở nên kén chọn là bình thường.
Nghĩ đến đây, hắn có chút tiếc nuối, ước gì lại có thêm một vật phẩm nào đó tương ứng Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn.
“Kim Nhi, Tụ Lý Càn Khôn nghe tên rất lợi hại a…không nghĩ đến chỉ là Đại Thần Thông?” Lạc Nam vuốt cằm hỏi.
“Hì hì!” Kim Nhi cười nói:
“Do cái tên sáng tạo ra môn Thần Thông này lấy cái tên phách lối, thực chất nó chỉ là loại Thần Thông có thể giam cầm hoặc vây nhốt kẻ thù hay vật phẩm nào đó vào trong ống tay áo của người sử dụng mà thôi!”
“Nhốt vào ống tay áo?” Lạc Nam trợn trắng mắt: “Để làm cái gì?”
“Còn phải tùy vào mức độ kiên cố của tay áo mà người thi triển sử dụng!” Kim Nhi nhún vai đáp:
“Nếu một kẻ khoác Siêu Việt Đế Cấp Y Phục, thi triển Tụ Lý Càn Khôn, dùng ống tay áo của hắn giam cầm Thiên Đế là chuyện dễ dàng…”
“Thì ra là như vậy…” Lạc Nam chép chép miệng, nghe qua thì đáng gờm, nhưng hắn vẫn cảm thấy Thần Thông này không quá đáng tin cậy.
Tuy nhiên, hắn cảm thấy nếu mình kết hợp Hiểm Thâu Bí Thủ và Tụ Lý Càn Khôn, nói không chừng sẽ có dịu dụng, thủ đoạn trộm đồ càng thêm tinh vi…
Tiếp tục đưa mắt nhìn vào ô kế tiếp, Lạc Nam chậm rãi lắc đầu, Phù Đạo Thánh Thủy cũng là thứ tốt, nhưng nữ nhân bên cạnh hắn chỉ có Bảo Kiều là Phù Sư, mà nàng đã có thiên phú Phù Sư rất kinh khủng rồi, chẳng cần Phù Đạo Thánh Thủy làm gì.
Cũng giống như hắn, vẫn còn một bình Trận Đạo Thánh Thủy chưa sử dụng đấy.
“Dục Tài Thánh Thủy, loại tài nguyên đẳng cấp cực cao có thể thúc đẩy sự sinh trưởng của tiên đan diệu dược, thiên tài địa bảo, kỳ trân các loại!” Kim Nhi thấy Lạc Nam tiếp tục xem, nàng giải thích luôn:
“Đáng tiếc thứ này cực hiếm, không nghĩ đến hiện tại xuất hiện một giọt, công tử xem như may mắn!”
“Đồ tốt a!” Lạc Nam hai mắt tỏa sáng.
Nếu nói về thúc đẩy phát triển, hắn đang có rất nhiều thứ cần…
Bất Tử Thụ, Cửu Diệp Liên Hoa, Lập Ma Thụ…
Lạc Nam lâm vào phân vân, hận không thể có nhiều Dục Tài Thánh Thủy hơn một chút.
Vật phẩm ở ô cuối cùng là phương pháp luyện chế Oanh Thiên Tổ Phù, thứ này quý giá không cần phải bàn cãi.
Bảo Kiều chỉ sở hữu Không Gian Tổ Phù chưa lâu, chiến lực đại tăng, tinh thông Không Gian hệ lô hỏa thuần thanh, có thể thấy giá trị kinh người của Tổ Phù mang đến.
“Bất quá, Oanh Thiên Tổ Phù có công dụng gì?” Lạc Nam tò mò hỏi.
Kim Nhi ngưng trọng đáp:
“Âm ba công, sóng xung kích…tóm lại là chưởng khống các loại lực lượng có thể oanh thiên tạc địa!”
“Một trong các Tổ Phù mạnh nhất!”
Nghe đến đây, Lạc Nam ánh mắt híp lại…
Bên trong vạn kiếp, chức nghiệp gì hắn cũng từng làm qua, nhưng có mạnh có yếu, có đi đến đỉnh cao, cũng có những thứ chỉ mới tìm hiểu.
Trong đó, thành tựu Phù Sư của hắn không quá cao, chỉ đạt đến Phù Đế Trung Kỳ mà thôi.
Nghĩ đến Phù Đạo Thánh Thủy và Oanh Thiên Tổ Phù, Lạc Nam lập tức nói:
“Hệ Thống, quay!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.