Chương trước
Chương sau
Lạc Nam chỉ cảm thấy một cổ khí lạnh truyền qua sống lưng, vô số đạo ánh mắt mang theo sự chăm chú nhìn lấy hắn, mà lúc này hắn lại nhăn nhó nhìn bóng lưng Âu Dương Thương Lan...
“Hì hì, Manh Manh đã nói Tiểu Yên ngươi sẽ có đất dụng võ, đâu có sai?” Đình Manh Manh cười tủm tỉm, lắc lư cái đầu nhỏ đội nón to thích thú vô cùng.
“Không tồi, để Tiểu Yên đại triển thần uy, giương cao uy thế của Bồng Lai Tiên Đảo ta!” Mộ Sắc Vy tràn đầy hứng thú, đối với cách làm của Âu Dương Thương Lan tán thành đến cực điểm.
Lạc Yên vừa mới đột phá Ất Tiên, nàng muốn xem thử chiến lực của sư muội thiên tài này.
“Đại Đảo Chủ a, đệ tử làm gì sai thì ngươi cứ khiển trách, đừng hố ta như thế có được hay không...” Lạc Nam đáng thương vô cùng truyền âm cho Âu Dương Thương Lan nói.
“Bổn Vương là đang nói thật, ngươi chỉ cần giúp bổn Vương đẹp mặt một phen lần này, đến Đấu Giá Hội sẽ tìm đồ tốt cho ngươi, ngoài ra sau khi trở về các loại nguyên liệu Luyện Đan tại Bồng Lai Tiên Đảo mặc ngươi sử dụng! luyện chế thất bại cũng không sao cả.” Âu Dương Thương Lan thản nhiên đáp lại.
“Thật?” Lạc Nam lập tức sáng mắt...nhịp tim có chút gia tốc, điều kiện này của Đại Đảo Chủ rất không tồi a.
Nàng là Thiên Vương cấp bậc cường giả, giàu hơn hắn là chuyện chắc chắn...mua một kiện đồ vật trong Đấu Giá Hội hẳn không thành vấn đề.
Về phần nguyên liệu Luyện Đan số lượng lớn càng thêm hữu dụng, thứ Lạc Nam đang thiếu nhất chính là nguyên liệu để thực hành, từ đó nâng cao tay nghề Luyện Đan, dù đan dược thành phẩm sau đó toàn bộ giao hết cho Bồng Lai Tiên Đảo cũng được, dù sao nếu luyện thất bại cũng chẳng sao, bệnh gì mà cử?
Một trận luận bàn mà thôi, có chỗ tốt không thể không chơi a...
“Đương nhiên, nhất ngôn cửu đỉnh...bổn Vương không quen nói dối, nhân tiện mượn đám thiên tài làm đá mài đao xem thử một chút giới hạn của ngươi!” Âu Dương Thương Lan cười nhạt nói ra mục đích.
“Thành giao!”
Nghe đến đây Lạc Nam thản nhiên phất lấy óng tay áo đứng dậy, mặt nạ màu bạc che đậy dung nhan, tóc dài nhẹ nhàng chảy xuống, thân thể của Yên Nhược Tuyết uyển chuyển vô cùng khiến đám người lé mắt.
“Càng thô bạo càng tốt, bổn Vương thích nhất là thô bạo!” Âu Dương Thương Lan bồi thêm một câu.
Khóe miệng có chút co giật, Tốc Biến triển khai, thân thể Lạc Yên đã xuất hiện trên Võ Đài.
Không thể không nói Võ Đài của Thiên Địa Hội quả nhiên là hàng tốt, sau vụ va chạm dữ dội giữa hai kiện Vương Cấp Pháp Bảo vẫn hoàn hảo vô hại, cực kỳ bất phàm.
Khí tức Ất Tiên ầm ầm lan tỏa ra ngoài, Lạc Nam liếc mắt đảo quanh toàn trường, không kể những Đại Vương Cấp Thế Lực trở xuống vì không đủ danh ngạch tham gia Đấu Giá Hội, chẳng thể mang đệ tử thiên tài theo, chỉ có thể ở một bên xem náo nhiệt thì Hải Yêu Cung...Đạo Huyền Tông mỗi nhà vẫn còn một tên Thiên Tài, Vô Lượng Hải Các còn đến hai thiên tài.
Những Địa Vương Cấp Thế Lực còn lại trừ Phong Vũ Các và Cự Kình Bang thì cũng có tất cả 6 tên thiên tài.
Nhân số tổng cộng vừa đủ 10 tên, có thể chiến một trận.
Nghĩ đến đây Lạc Nam thản nhiên mở miệng, âm thanh từ tốn mà thong dong:
“Ta gọi Lạc Yên, như đã nói để tiết kiệm thời gian, các vị toàn bộ lên đi!”
Lời vừa nói ra, toàn trường mang theo ánh mắt cổ quái nhìn về phía hắn...
Thiếu nữ này thần kinh?
Một Ất Tiên ở giữa Võ Đài tuyên chiến toàn trường, khi mà tất cả thiên tài ở đây kém nhất cũng là Ngọc Tiên Trung Kỳ? ngực to không não là có thật?
“Quả nhiên là nàng!”
Trái với biểu hiện của đa số người, ba người Thủy Không Tiên Vương, Hải Sư Yêu Vương cùng Song Kiếm Tiên Vương lại là dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía Lạc Yên.
Một đệ tử vừa gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo không lâu, lại được chính Đại Đảo Chủ xem trọng mang đi tham gia sự kiện long trọng của Thiên Địa Hội, trong thời gian cực ngắn từ Cực Tiên đột phát Ất Tiên, lại còn dám tuyên chiến toàn bộ tầng lớp thiên tài đỉnh cao của Hải Vực Tinh, Lạc Yên này quả thật không đơn giản a.
Nghĩ đến đây, ba người lập tức truyền âm cho nhóm người của mình, ra hiệu mấy tên thiên tài cao ngạo phải đề phòng Lạc Yên một cách cẩn thận.
Bọn hắn đã từng chứng kiến Lạc Yên lấy tu vi Cực Tiên đánh ngang tay với Đạm Đài Uyển là Ngọc Tiên Viên Mãn, đương nhiên đối với thực lực của Lạc Yên hiểu hơn đại đa số người có mặt ở đây.
Mà nghe xong Thủy Không Tiên Vương báo cáo, Hải Vực Nữ Vương chỉ híp mắt cười nhạt...
Lạc Yên dù thật sự lợi hại như lời Thủy Không Tiên Vương nói, nhưng đệ tử thiên tài của Vô Lượng Hải Các cũng không phải dễ chơi, huống hồ Lạc Yên cuồng vọng muốn khiêu chiến tất cả thiên tài đang có mặt?
“Thực lực dù mạnh cũng chưa chắc thắng, chỉ cần nghĩ cách đem nàng đẩy xuống Võ Đài là được!” Hải Long Yêu Vương bình tĩnh vuốt râu nói ra.
“Âu Dương Thương Lan rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?” Đạo Huyền Kiếm Vương trong lòng khó hiểu, ngay cả khi chứng kiến đệ tử chân truyền Đạo Huyền Tông bọn hắn sở hữu Thất Sắc Lôi Kiếp cùng Vương Cấp vũ khí vẫn để Lạc Yên ra mặt?
Chẳng lẽ Lạc Yên này thật sự có thể làm nên kỳ tích?
“Âu Dương tỷ tỷ có đùa hay không? Lạc Yên muội muội chỉ vừa mới đột phá Ất Tiên mà thôi!” Phú Nhược Linh nhìn lại Âu Dương Thương Lan mở miệng dò hỏi.
Thiên Địa Hội nắm giữ hầu hết mạng lưới tin tức trong vũ trụ, chuyện Lạc Yên biểu hiện bất phàm trong Tuyển Tử Đại Hội sau đó gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo đương nhiên Phú Nhược Linh hiểu rất rõ ràng, ngay cả khi đó Lạc Yên chỉ mới là một Cực Tiên đều bị điều tra cụ thể.
Chỉ bất quá các thí sinh trong Tuyển Tử Đại Hội so với những thiên tài đang có mặt ở đây hoàn toàn không đủ tư cách so sánh a.
Thí sinh trong Tuyển Tử Đại Hội phần lớn đều xuất thân từ Tiểu Tiên Giới, thủ đoạn suy cho cùng vẫn là hữu hạn.
Còn thiên tài thuộc các thế lực ở đây, mỗi một người đều có nhiều bài tẩy do chính thế lực sau lưng bọn hắn cung cấp, đẳng cấp cực kỳ khác biệt.
Lạc Yên thật sự có bản lĩnh lấy ít địch nhiều sao?
Trước câu hỏi của Phú Nhược Linh, Âu Dương Thương Lan thái độ tùy ý, giọng điệu bình thản đáp lại:
“Bồng Lai Tiên Đảo chúng ta không quen nói đùa!”
“Tiểu Yên mau đánh nổ bọn hắn!” Đình Manh Manh huy động nắm tay nhỏ nhắn thay Lạc Nam cổ vũ.
Phú Nhược Linh cũng bắt đầu có chút tò mò rồi, hy vọng Lạc Yên này có thể khiến nàng bất ngờ...chuyển ánh mắt nhìn sang đám người Hải Vực Nữ Vương dò hỏi:
“Ý của các vị thế nào?”
“Hừ, một Ất Tiên nếu cần liên thủ đánh bại, đệ tử của Hải Yêu Cung chúng ta có khác gì phế vật? ai thích thì lên trước đi!” Hải Sư Yêu Vương hừ một tiếng nói ra, đối với thái độ kiêu ngạo của Âu Dương Thương Lan bất mãn vô cùng.
“Nhường cơ hội cho Vô Lượng Hải Các thể hiện!” Song Kiếm Tiên Vương cũng híp mắt lại nói.
Mặc dù biết Lạc Yên không đơn giản, nhưng để thiên tài bọn hắn phải liên thủ để chiến thắng, hành vi mất mặt như vậy không thể làm.
“Nếu vậy thì được rồi, giao cho Thanh nhi ngươi đi!” Thủy Không Tiên Vương liếc mắt nhìn sang một thanh niên nho nhã có bảy phần giống hắn nói ra.
Thanh niên này tên Vô Lượng Thanh, chính là con trai của Thủy Không Tiên Vương hắn, Ngọc Tiên Viên Mãn, là một trong hai thiên tài kiệt xuất nhất của Vô Lượng Hải Các.
“Phụ thân thật sự muốn ta chiến với một Ất Tiên? Hơn nữa còn là nữ nhân?” Vô Lượng Thanh có chút nhíu mày, hắn cảm thấy chiến thắng Lạc Yên cũng chẳng phải chuyện vẻ vang gì.
“Hừ, đừng có tự mãn!” Thủy Không Tiên Vương tức xạm mặt lại.
“Hay là giao cho sư huynh đi?!” Vô Lượng Thanh nhìn sang một thanh niên anh tuấn khác cũng thuộc Vô Lượng Hải Các đang đứng bên cạnh mình nói.
“Ta không có hứng thú!” Thanh niên anh tuấn nhàn nhạt lắc đầu, hắn tên là Vô Lượng Tuấn, đệ tử của Thủy Không Tiên Vương, sư huynh của Vô Lượng Thanh, cũng là một trong hai thiên tài bậc nhất của Vô Lượng Hải Các.
Hải Vực Nữ Vương hiện nay vẫn một thân một mình, đệ tử và nhi tử đều chưa thu nhận, vì thế hai thiên tài kiệt xuất nhất hiện tại ở Bồng Lai Tiên Đảo đều là người dưới trướng của Thủy Không Tiên Vương.
Bất quá bọn hắn dù sao cũng là người cùng một thế lực nên Hải Vực Nữ Vương cũng không thèm để bụng nói:
“Hai người các ngươi tùy ý một người lên đi, đánh nhanh rút gọn cho đám nữ nhân kia đẹp mặt!”
Các chủ đã đích thân mở miệng, Vô Lượng Thanh cùng Vô Lượng Tuấn biết lại không thể lưỡng lụ, chỉ có thể nhìn nhau thở dài, thôi thì nghe lời vậy.
Bất quá bọn hắn chưa kịp lên đài, đã nghe thấy âm thanh xu nịnh phát ra:
“Một nữ nhân Ất Tiên mà thôi cần gì đến dùng đao mổ trâu giết gà, để ta xuất chiến trận này là được!”
Người lên tiếng là một tên thanh niên Ngọc Tiên Trung Kỳ có tên Thủy Hàn, thiên tài của Địa Vương Cấp Thế Lực Thủy Lưu Tông, một trong những thế lực có quan hệ hảo hữu với Vô Lượng Hải Các.
Thấy tình cảnh này, Vô Lượng Thanh cùng Vô Lượng Tuấn nhẹ nhàng gật đầu, nếu Thủy Hàn có thể giải quyết Lạc Yên, như vậy cũng xem như đỡ phải phiền đến bọn hắn.
“Mình bị xem thường!” Lạc Nam thấy biểu hiện của đám người, trong lòng âm thầm cười nhạt.
Dám dùng mắt chó nhìn người, để ta cho các ngươi thấy thế nào là lễ độ...
“Tiểu nữ nhân, Ất Tiên còn không mau lượn? đây là sân chơi của Ngọc Tiên chúng ta!”
Thủy Hàn lạnh lẽo cười, thân thể đã hóa thành một luồng băng khí lao đến Võ Đài, khí tức Ngọc Tiên Trung Kỳ ầm ầm lan tỏa, không khí nhất thời hạ thấp đến cực điểm.
“Vậy sao?”
Mà chứng kiến tình cảnh này, Lạc Nam thản nhiên nói một tiếng, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn tà dị sau lớp mặt nạ màu bạc đã mở ra, Lạc Nam một tay tụ lực, Nộ Lôi Cương Hỏa cuồn cuộn gia trì, Bát Môn Độn Giáp trực tiếp kích hoạt.
“Cuồng Thú Quyền!”
Không cho đối thủ cơ hội phản ứng, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm trực tiếp xuất hiện trên lưng, Huyễn Quang Vô Cực triển khai...Lạc Nam đã như tên lửa lao vọt mà đến.
“Cút xuống cho ta!”
Cuồng Thú Quyền hung hăng nện, một loại Hỏa Diễm ẩn chứa Lôi Đình xen lẫn gầm rú ngập trời mang theo sức công phá cực lớn.
Nộ Lôi Cương Hỏa, Dị Hỏa xếp hạng thứ 13 tại Dị Hỏa Bảng Việt Long Tinh, Lạc Nam lần này đem ra sử dụng.
“Làm sao có thể?” Ý niệm duy nhất xuất hiện trong đầu Thủy Hàn trước khi mặt hắn cùng Cuồng Thú Quyền va chạm.
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, trong ánh mắt kinh dị của toàn trường, Thủy Hàn đường đường là một Ngọc Tiên Trung Kỳ ngay cả đặt chân lên Đài cũng chưa làm được đã bị thiếu nữ Lạc Yên một quyền thô bạo đập trúng.
Cơ thể như miếng giẻ rách tàn tạ bay ngược trở về, Lôi Hỏa vẫn còn đang điên cuồng thiêu đốt đầu tóc hắn.
Thủy Lưu Tông Chủ thấy tình cảnh này lập tức lao đến, Vương Lực cuồn cuộn trùm lấy Thủy Hàn, cuối cùng mới đem Nộ Lôi Cương Hỏa dập tắt, giải cứu Thủy Hàn không bị thương quá nặng.
Bất quá mặc dù như vậy, thì một nửa xương sọ của Thủy Hàn cũng đã nứt ra, đủ thấy một quyền vừa rồi thô bạo như thế nào.
Tĩnh...toàn trường yên tĩnh nhìn xem Lạc Yên, ánh mắt từ xem nhẹ đã dần chuyển thành nghiêm trọng.
Một Ất Tiên, dùng một kích nghiền ép Ngọc Tiên Trung Kỳ, nếu không đích thân chứng kiến rất khó có thể tin tưởng.
Mà người ở đây đều là Tiên Vương, lập tức nhận ra nguyên do trong đó...
Một quyền nhìn như đơn giản của Lạc Yên đánh ra đã kết hợp rất nhiều loại thủ đoạn vào trong đó.
Cuồng Thú Quyền chính là Vũ Kỹ mạnh mẽ, Bát Môn Độn Giáp là Vương Cấp Thể Thuật, Nộ Lôi Cương Hỏa là Dị Hỏa hiếm hoi...
Nhưng quan trọng nhất, vẫn là tốc độ của Lạc Yên bạo phát khi đó quá nhanh, nhanh đến mức Thủy Hàn dù tu vi cao hơn cũng không kịp phản ứng dẫn đến ăn trọn một quyền mạnh mẽ.
Lạc Yên đã sử dụng thêm Dị Hỏa gia tăng tốc độ, Thể Thuật cũng có khả năng tăng tốc độ, cộng thêm Thân Pháp Vương Cấp lợi hại kia...
Chỉ một kích, ẩn chứa quá nhiều huyền cơ và cách thức vận hành điêu luyện trong đó, nhìn thì đơn giản nhưng lại cho thấy khả năng làm chủ sức mạnh một cách gần như tuyệt đối của Lạc Yên.
Thủy Hàn bại không hề oan chút nào.
“Đã nói các ngươi toàn lên?!” Lạc Nam nhẹ nhàng thu tay, âm thanh trong trẻo nhàn nhạt nói ra.
Lại là câu nói cũ, nhưng đã mang theo một ý nghĩa hoàn toàn khác...
Vô Lượng Thanh cùng Vô Lượng Tuấn hai người cũng ánh mắt tràn đầy ngưng trọng nhìn thiếu nữ trên Võ Đài...
Hải Vực Nữ Vương ánh mắt nhìn sang Âu Dương Thương Lan đang lười biếng nằm đó, môi đỏ như máu cắn chặt, trầm giọng nói ra:
“Các ngươi toàn lên đi! Bằng không khó là đối thủ!”
Vô Lượng Tuấn cùng Vô Lượng Thanh lúc này chẳng chút do dự gật đầu, bọn hắn đã cảm giác được một tia nguy hiểm từ đòn công kích vừa rồi của Lạc Yên...
Phần phật...
Óng tay áo tung bay, hai người đã cùng lúc xuất hiện trên Võ Đài, ánh mắt nhanh chóng khóa chặt lấy Lạc Yên, sợ nàng dùng tốc độ khủng bố như vừa rồi tập kích.
Bất quá Lạc Yên chỉ là nhàn nhạt liếc sang hai người bọn hắn một chút, lại tiếp tục đảo mắt nhìn về phía Đạo Huyền Tông, Hải Yêu Cung mấy thiên tài còn lại trầm giọng nói ra:
“Các vị cũng lên đi! Bằng không chỉ sợ không còn cơ hội!”
“Cuồng vọng!” Một đám thiên tài ánh mắt muốn phún hỏa, nếu không phải Lạc Yên là nữ nhân, chỉ sợ cả đám đã không nhịn được chửi ầm lên.
“Đáng giận, dám xem nhẹ chúng ta đến như vậy?” Vô Lượng Tuấn cùng Vô Lượng Thanh rốt cuộc không nhịn được, chủ động công kích về phía Lạc Nam.
Bọn hắn bộc phát thế công mạnh mẽ, Lạc Nam mới chú ý đến, ánh mắt lấp lóe...nhớ lại Đại Đảo Chủ yêu thích sự thô bạo, hắn nhếch miệng:
“Cũng tốt, để các ngươi thử nghiệm một chút Vũ Kỹ độc hữu của riêng ta!”
“Thần Tướng Vệ Hồn!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.