Chương trước
Chương sau
Thiên Tài mỗi một kẻ đều có ngạo khí của riêng mình, Hắc Hải Ngưu cũng không phải ngoại lệ, ở trong mắt hắn thì người ở đây có khả năng cùng hắn giao thủ cũng chỉ là những thiên tài hạch tâm nhất đến từ ba đại Thiên Vương cấp thế lực khác mà thôi.
Thân là đệ tử của Hải Long Yêu Vương, lại là Ngọc Tiên Viên Mãn cấp bậc cường giả khi tuổi còn rất trẻ, Hắc Hải Ngưu hắn đủ tư cách kiêu ngạo…
Vì thế mà lúc này đây, khi thanh niên thiên tài thuộc Đạo Huyền Tông bị Hải Hắc Ngưu chỉ đích danh, vô số người quay mặt nhìn về phía hắn.
Dù sao thì ở trước mặt toàn trường nếu không dám ứng chiến, chẳng khác nào lầm mất mặt Đạo Huyền Tông, mà hiển nhiên, tên thanh niên thiên tài của Đạo Huyền Tông không có ý định này…
Chỉ thấy hắn nhìn sang Đạo Huyền Kiếm Vương bằng ánh mắt trưng cầu ý kiến, bởi vì Đạo Huyền Kiếm Vương chính là sư phụ của hắn…
“Lãng nhi ngươi cứ biểu hiện một phen, luận bàn mà thôi, đến điểm là dừng đừng đả thương đối thủ quá nặng!” Đạo Huyền Kiếm Vương ánh mắt híp lại nhàn nhạt nói ra.
“Tuân mệnh sư phụ!” Thanh niên thiên tài gọi Lãnh nhi nhếch môi cười nhạt, thân thể thon dài như một thanh kiếm lóe lên, xuất hiện bên trên Võ Đài.
“Hừ, cuồng vọng!” Hải Sư Yêu Vương lập tức hừ lạnh một tiếng không vui nhìn Đạo Huyền Tông, lời nói của Đạo Huyền Kiếm Vương chẳng khác nào xem nhẹ thiên tài của Hải Yêu Cung bọn hắn.
“Bình tĩnh!” Hải Long Yêu Vương vuốt vuốt râu dài bình tĩnh nói ra, ánh mắt hắn có chút ý tứ nhìn về phía Đạo Huyền Kiếm Vương, ở trong lòng thầm nghĩ:
“Người này ở trong lòng vẫn còn quá mức quan tâm thắng bại, chẳng trách tâm cảnh chưa đủ để tiến vào Kiếm Vực!”
Đạo Huyền Tông là một tông môn hiếu chiến ai cũng biết, vừa là Kiếm Tu vừa chưởng khống Lôi Kiếp khiến tính cách bọn hắn táo bạo vô cùng, đây cũng là điều không nên có ở người Tu Kiếm…
“Tiểu Yên Tiểu Yên, sắp có cơ hội cho ngươi thể hiện hì hì!” Đình Manh Manh nhìn bầu không khí náo nhiệt, quay sang Lạc Nam cười quái dị nói.
“Đệ tử không có hứng thú…” Lạc Nam lắc đầu, nói thật tỷ thí với đám người này còn không bằng tìm Bồng Lai Ngũ Tiên rèn luyện, chiến đấu cùng giai nhân so với một đám thanh niên kiêu căng mắt cao hơn đầu thú vị hơn nhiều.
“Không hứng cũng phải chiến, chẳng lẽ muội muốn tỷ phải đích thân ra mặt?” Mộ Sắc Vy trợn trắng mắt nói, thân phận Bồng Lai Ngũ Tiên đã tương ứng với trưởng lão của thế lực khác, nàng ra tay chẳng phải ăn hiếp trẻ nhỏ?
Lạc Nam âm thầm bĩu môi, lần trước Bồng Lai Ngũ Tiên các ngươi tìm trăm phương ngàn kế ép ta luận bàn cũng không thấy một chút nương tay a.
Âu Dương Thương Lan từ đầu đến cuối vẫn là bảo trì bình thản, không bài tỏ bất kỳ thái độ nào, dường như tất cả những việc đang xảy ra ở đây chẳng chút liên can nào đến nàng.
Bên trên Võ Đài, Hắc Hải Ngưu thân hình gần như to lớn gấp hai lần thanh niên đối diện, nhìn lấy hắn cười gằn nói ra:
“Đạo Huyền Lãng, đã lâu rồi chúng ta chưa luận bàn với nhau, hôm nay đánh thống khoái một trận đi!”
“Như ngươi mong muốn!”
KENG…
Âm thanh Kiếm ngâm oanh minh vang lên, Đạo Huyền Lãng tóc dài không gió tự bay, một thanh Trường Kiếm màu bạc, thân Kiếm có Thất Sắc Lôi Kiếp ầm ầm oanh minh, nhất thời khiến toàn trường hít sâu một ngụm khí lạnh.
“Đạo Huyền Lãng chỉ mới Ngọc Tiên, không ngờ sở hữu Thất Sắc Lôi Kiếp rồi?”
Toàn trường chấn kinh nhìn lấy Đạo Huyền Lãng, không ai nghĩ đến vị đệ tử chân truyền của Đạo Huyền Tông này lại chấp chưởng thủ đoạn cường đại như vậy.
Kiếm kết hợp Thất Sắc Lôi Kiếp, trực tiếp để Hắc Hải Ngưu sắc mặt nghiêm túc…
“Đạo Huyền Kiếm Vương thủ đoạn thật giỏi a, khanh khách!” Hải Vực Nữ Vương cười đến nhánh hoa rung rẫy, ý vị thâm trường liếc mắt về phía Đạo Huyền Kiếm Vương.
Hiển nhiên Thất Sắc Lôi Kiếp là do Đạo Huyền Kiếm Vương thông qua bí pháp giúp Đạo Huyền Lãng chưởng khống.
“Có sư phụ chống lưng cũng là chuyện tốt a!” Lạc Nam cũng là âm thầm cảm thán, hắn phải chật vật lắm mới có được Thất Sắc Lôi Kiếp, người ta lại được sư phụ trực tiếp ban cho, cuộc sống mà…
Chỉ là một đệ tử chân truyền của Thiên Vương Cấp Thế Lực còn có đãi ngộ như thế, thử hỏi đám Đế Tử, Đế Nữ trên Thiếu Đế Bảng kia còn kinh khủng như thế nào?
Bất quá nghĩ đến nữ nhi Tiểu Kỳ Nam của mình cũng là một Đế Nữ, hơn nữa sư phụ càng là Tuế Nguyệt Nữ Đế khủng bố, tâm tình trong lòng trở nên bình thản lại.
Đời cha vất vả đời con an nhàn, cũng là một kết cục không tồi…
“RỐNG!”
Mà lúc này, một âm thanh chấn động toàn bộ Đại Điện cắt ngang dòng suy nghĩ của Lạc Nam…
Chỉ thấy bên trên Võ Đài, thân ảnh của Hắc Hải Ngưu trở nên biến dạng, cấp tốc biến lớn lên.
Hiển nhiên khi nhìn thấy Thất Sắc Lôi Kiếp của Đạo Huyền Lãng, Hắc Hải Ngưu không dám có chút xem thường, trực tiếp thi triển bản thể cường đại.
Một con Hải Ngưu cự đại cấp tốc hiện hữu, thân thể được bao phủ bởi từng lớp giáp đen kịch kiên cố, tứ chi như cột chống trời, cặp sừng to khỏe dữ tợn, như một ngọn núi nhỏ sừng sững ở nơi đó, hình thể gần như bao trùm võ đài.
Đó là bởi vì Hắc Hải Ngưu biết điều chỉnh kích thước để phù hợp với sàn đấu, bằng không nó còn có thể to hơn…
“Cũng là một câu trâu sao? Không biết so với huynh đệ của Ngưu Ngũ Bá ở Thiên Yêu Học Phủ loại nào ưu tú hơn !’’ Lạc Nam ánh mắt trầm tư, có chút so sánh nói.
Không hiểu vì sao, hắn cảm giác Ngưu Ngũ Bá cùng Ngưu Thiên Ám ở Việt Long Tinh còn bất phàm hơn con Trâu biển trước mặt này.
“Đích thật là Ngưu Ngũ Bá hai huynh đệ bọn hắn sở hữu huyết thống ưu tú hơn, nếu có thể phi thăng Tiên giới, nói không chừng sẽ nhảy vọt về chất, có được thành tựu nhất định!” Kim Nhi nhảy ra xác nhận nói.
Lạc Nam gật gù, trong lòng cảm thấy có chút nghi hoặc…một Hạ giới như Việt Long Tinh lại sở hữu những hậu duệ Yêu tộc cường đại, như Bạch Tố Mai trước đây cũng là hậu duệ của Thần Thú Thái Bạch Thôn Tinh Xà, Hồ Khinh Vũ là hậu duệ của Cửu Vỹ Thiên Hồ, đám yêu thú của Ngự Thú Chiến Tông cũng có không ít hàng khủng như hậu duệ của Bát Dực Phi Long Xà, lại thêm hai huynh đệ Ngưu Ngũ Bá.
Đó là chưa kể sự đa dạng về chủng tộc như Hồn Tộc, Tinh Linh Tộc, Nhân Ngư Tộc, Ải Nhân Tộc…
Còn linh hồn của Thế giới lại có hình dạng một con Kim Long cao quý không thể tả…phải biết Rồng tượng trưng cho quyền uy chí cao vô thượng, một cái hạ giới lại có được giới linh hình dạng rồng ? chỉ sợ rất nhiều Tiên giới cũng không có được.
Quá nhiều ưu điểm tụ hợp Việt Long Tinh khiến Lạc Nam cảm giác tinh cầu hạ giới này ẩn chứa bí mật gì đó mà hắn còn chưa đủ tư cách nhận biết.
Bất quá đó chỉ là những nghi ngờ chưa có căn cứ xác thực của hắn mà thôi, nói không chừng tất cả là trùng hợp thì sao ?
ẦM ẦM ẦM…
Trong lúc Lạc Nam suy nghĩ bâng quơ, đại chiến đã nổ ra hết sức kịch liệt…
Chỉ thấy Đạo Huyền Lãng bùng nổ Thất Sắc Lôi Kiếp, kết hợp với Bát Tầng Kiếm Ý, không ngừng phát ra thế công cường liệt, mạnh mẽ vô cùng.
Mà đối diện với vô số thế công của Đạo Huyền Lãng, Hắc Hải Ngưu cho thấy khả năng phòng ngự kinh khủng của mình, khi vô số Thủy Tiên Lực không ngừng lưu chuyển bên trong từng lớp giúp trên cơ thể, khiến nó như một tòa pháo đài bất khả xâm phạm, dù hứng chịu liên tục những nhát chém đến từ Đạo Huyền Lãng vẫn không nề hà.
“Không hổ danh là đệ tử của Hải Long Yêu Vương, sức phòng ngự thật khủng khiếp…’’
Một đám tu sĩ đang quan chiến cảm khái nói ra, Hải Long Yêu Vương thành danh nhờ khả năng phòng ngự gần như tuyệt đối trong cùng cấp là điều toàn thể Hải Vực Tinh điều biết.
Hắc Hải Ngưu có thể được hắn thu làm đệ tử, nói rõ cũng là một kẻ có thiên phú về mặt phòng ngự.
“Bất quá liên tục phòng ngự không phải là biện pháp, bởi vì mỗi một lượt phòng thủ sẽ tiêu hao Tiên Lực nhất định, Hắc Hải Ngưu nên có biện pháp ứng đối !’’
Người ở đây đều là nhân vật đỉnh tiêm Hải Vực Tinh, kiến thức và kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ bất phàm, lập tức nhận ra vấn đề trước mắt.
‘‘Đây không phải là tiêu hao chiến, cả hai vẫn đang chờ đợi tung ra một kích tối hậu đem đối thủ đẩy khỏi Võ Đài !’’
‘‘Hừ, ngươi chỉ có thể đưa đầu cho ta đánh hay sao ?’’ Đạo Huyền Lãnh một đường Kiếm khí mạnh mẽ trảm ra, Thất Sắc Lôi Kiếp ầm ầm đánh xuống.
‘‘Ha hả, phòng ngự cũng là chiến lực, có bản lĩnh khiến Ngưu gia lùi lại một bước ta chính là cháu trai của ngươi !’’ Hắc Hải Ngưu cười gằn khinh thường.
Chỉ thấy bốn cái chân nặng nề như thạch trụ của nó khôn khéo cắm sâu vào Võ Đài, lợi dụng sức nặng và khả năng phòng ngự mạnh mẽ của mình, công kích đến từ Đạo Huyền Lãng thật sự không thể đẩy lui nó.
‘‘Không ngờ có loại phòng ngự cản phá được Thất Sắc Lôi Kiếp như vậy…’’ Lạc Nam cũng có chút cảm thán khả năng phòng thủ của Hắc Hải Ngưu, hắn cũng sở hữu Thất Sắc Lôi Kiếp, biết nó mạnh như thế nào, không ngờ trước con Trâu biển này khó lòng công phá.
Quả nhiên vẫn là không thể xem thường những Yêu Thú sở hữu huyết thống mạnh mẽ, bọn chúng chính là giống loài hy hữu, vừa sinh ra đã có những thiên phú khó lường mà người khác phải ao ước.
‘‘Hắc Hải Ngưu có thiên phú chuyển hóa Thủy Tiên Lực thành vảy Giáp phòng ngự, Đạo Huyền Lãng trừ khi có thể tiêu hao sạch sẽ Thủy Tiên Lực của nó, bằng không trận này khó chơi !’’ Mộ Sắc Vy đánh giá thế trận nói ra.
‘‘Hì hì, con trâu kia trông có vẻ khá cứng, không biết chống nổi một đấm của Manh Manh hay không ?’’ Đình Manh Manh thú vị lẩm bẩm nói.
Lạc Nam khóe miệng co giật, hắn không dám tưởng tượng cái nấm tay nhỏ bé của tiểu nha đầu làm sao có thể xuyên thấu thân trâu khổng lồ kia, bất quá tin tưởng Đình Manh Manh dư sức làm được.
Ngoại trừ cách tiêu hao hết Thủy Tiên Lực của Hắc Hải Ngưu, biện pháp đơn giản mà thô bạo nhất chính là sử dụng công kích vượt trội đủ sức bá đạo xuyên thấu phòng ngự của nó.
‘‘Hợp Linh Chưởng toàn lực chắc hẳn dư sức !’’ Hắn âm thầm suy nghĩ.
‘‘Dùng Hồn !’’ Đúng lúc này, Âu Dương Thương Lan khẽ truyền âm cho ba người, có chút lười biếng nói:
‘‘Đối với những kẻ cứng đầu như thầy trò của con rùa già này, trực tiếp bỏ qua phòng ngự bên ngoài mà nghiền thẳng trực tiếp Linh Hồn cho đỡ phiền phức !’’
‘‘Thật thô bạo…’’ Lạc Nam cùng Mộ Sắc Vy có chút rùng mình, bất quá không thể không thừa nhận biện pháp mà Âu Dương Thương Lan đưa ra cực kỳ chuẩn xác, có thể nói là một kích trí mạng, trực tiếp biến khả năng phòng ngự của Hắc Hải Ngưu thành trò hề.
Xem ra hiếm có loại phòng ngự nào được xem là tuyệt đối, chẳng qua chưa gặp phải khắc tinh mà thôi…
‘‘Cũng không biết có thứ gì xuyên phá được Vạn Cổ Bất Hủ Thân của ta hay không…’’ Lạc Nam âm thầm suy nghĩ.
Khi kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân, kể cả cơ thể và Linh Hồn của hắn đều được Bất Hủ Kinh Văn bao phủ, khả năng phòng ngự xem như tuyệt đối về cả thể và hồn, chỉ là vũ trụ bao la vô tận, Lạc Nam không dám tự tin cho rằng Vạn Cổ Bất Hủ Thân có thể thật sự bất khả xâm phạm.
Có trời mới biết những Thể Chất nằm trên top Đại Thể Bảng kia có được quyền năng gì…
Mà lúc này thế trận trên Võ Đài vẫn chưa có diễn biến mới, Hắc Hải Ngưu vẫn vững vàng phòng thủ, thỉnh thoảng còn từ cặp sừng trâu khổng lồ bắn ra từng đạo Thủy Pháo mạnh mẽ, khiến Đạo Huyền Lãng bị quấy rối không thôi.
Đôi bên vẫn chưa làm gì được nhau…
‘‘Sử dụng công kích mạnh nhất đi !’’ Rốt cuộc, Đạo Huyền Kiếm Vương không nhịn được truyền âm nhắc nhở Đạo Huyễn Lãng một tiếng.
Hắn trước đó từng kiêu ngạo yêu cầu Đạo Huyền Lãng đừng quá nặng tay làm bị thương đối thủ, nhưng hiện giờ Đạo Huyền Lãng ngay cả giáp của Hắc Hải Ngưu còn không phá được chẳng khác nào đang gián tiếp tát vào mặt hắn ?
Thiên Vương không thể mất chính là mặt mũi…
Đạo Huyền Lãng âm thầm tuân lệnh, nhìn Hắc Hải Ngưu gào thét :
‘‘Xem ta chém nát lớp mai rùa của ngươi !’’
‘‘Phốc !’’
Lời vừa nói ra, Hải Long Yêu Vương sắc mặt tối sầm, bản thể của hắn chính là Long Quy, mai rùa là chắc chắn có, tên này là đang ám chỉ hắn ?
KENG…
Trong ánh mắt cả kinh của đám người, một thanh Kiếm hoàn toàn mới xuất hiện trên tay Đạo Huyền Lãng, mang theo khí tức Vương Cấp cuồn cuộn, kết hợp với Thất Sắc Lôi Kiếp cùng Bát Tầng Kiếm Ý, sát khí như hóa thành thực chất.
Huyền Vương Kiếm, Vương Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo…
‘‘Con bà mày, chơi hàng Vương Cấp ?’’ Hắc Hải Ngưu lập tức nhảy dựng, mặc dù hắn phòng ngự trâu bò, nhưng dù sao chỉ là Ngọc Yêu Viên Mãn mà thôi, tên khốn này dùng đến Vương Cấp Pháp Bảo làm sao có thể phòng hộ ?
‘‘Ha hả, Pháp Bảo cũng là một loại thực lực, không phục cắn ta đi !’’ Đạo Huyễn Lãng trực tiếp cười khoái trá.
Tại Đạo Huyền Tông thì Vương Cấp Vũ Khí cũng là hàng hiếm, bất quá với thân phận đệ tử chân truyền của mình, Đạo Huyễn Lãng được cấp một thanh để phòng thân là chuyện bình thường.
‘‘Hừ, cũng may lão ngưu tra sớm biết sự vô sĩ của ngươi nên có chuẩn bị sẳn !’’
Qua giây phú mắng chửi, Hắc Hải Ngưu cũng là cười gằn nói ra.
Trong lòng Đạo Huyền Lãng lập tức cảm giác được không ổn, quả nhiên nhìn thấy một kiện Chiến Giáp khổng lồ với từng đường vân lưu chuyển như sóng biển rít gào gia trì trên đó, nhanh chóng bao trùm lấy cơ thể Hắc Hải Ngưu…
‘‘Lại là Vương Cấp Pháp Bảo !’’ Một nhóm người ánh mắt nghiêm nghị.
‘‘Hừ, Vương Cấp thì thế nào, xem ta trảm nát giáp của ngươi !’’ Đạo Huyền Lãng biết lúc này cung đã lên dây không thể không bắn.
Hắn tay nâng Huyền Vương Kiếm, Thất Sắt Lôi Kiếp ầm ầm gia trì, Bát Tầng Kiếm Ý cô động đến cực hạn, một Kiếm toàn lực trảm ra.
Kiếm khí như hồng hung hẳn vô cùng, không chút do dự trảm thẳng xuống đầu Hắc Hải Ngưu.
‘‘Ngu dốt !’’ Hắc Hải Ngưu khinh bỉ nói, Chiến giáp nhanh chóng che phủ cả phần đầu, khiến nó nhìn qua như một tòa thành kiên cố.
Vô tận Thủy Tiên Lực cuồn cuộn tụ tập, gia trì vào Chiến giáp, sức phòng ngự khó thể hình dung…
KENG !
Âm thanh vang lên mãnh liệt, một cổ khí lãng hung bạo quét thẳng ra ngoài, hai kiện Vương Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo va chạm mang lại vụ nổ quá lớn vượt xa sức chịu đựng của Đạo Huyền Lãng và Hắc Hải Ngưu, đem bọn hắn bắn thẳng xuống Đài.
Phú Nhược Linh phất tay một cái, nhẹ nhàng xua tan đi dư ba của cuộc công kích, nhoẻn miệng cười :
‘‘Đặc sắc vô cùng, trận này xem như hòa nhau, kế tiếp sẽ là vị thiên tài nào muốn biểu hiện một phen đây?’’
Nghe nàng nói vậy, toàn trường nhất thời nhìn về phía hai Thiên Vương cấp thế lực còn lại là Bồng Lai Tiên Đảo và Vô Lượng Hải Các…
“Khanh khách, đúng lúc bổn Vương cũng muốn xem đệ tử của Bồng Lai Tiên Đảo những năm này có gì tiến bộ hay không?” Hải Vực Nữ Vương nhếch lên ánh mắt gợi tình, có chút khiêu khích nhìn Âu Dương Thương Lan thản nhiên nói.
Lạc Nam âm thầm bĩu môi, chút kế khích tướng này cũng muốn đả động Đại Đảo Chủ của chúng ta?
Âu Dương Thương Lan có chút lười biếng tựa lưng vào ghế, khoe những đường cong ma mị chết người, giọng điệu thản nhiên truyền ra:
“Tân đệ tử của chúng ta vừa rồi nói các ngươi chiến đấu quá nhàm chán, thôi thì để tiết kiệm thời gian, toàn thể lên đi!”
Nàng vừa dứt lời, Lạc Nam trợn tròn hai mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.