Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy bóng ảnh đang lao đến, không ít người dùng ánh mắt cười trên nổi đau của người khác nhìn chằm chằm Lạc Nam, cũng có vài ánh mắt đồng tình, thương hại.
Hiển nhiên ai cũng cho rằng, kết cục của tên này nhẹ nhất cũng trọng thương, bị Cự Hán Tộc nhắm đến có trời cũng không cứu được.
“Chết!” Tên Cự Hán cười gằn, bốn nắm đấm đồng loạt tung ra, muốn thể hiện một mặt bá đạo của Cự Hán Tộc.
Chỉ là mọi thứ lại không theo ý muốn của hắn, bởi vì trong một khoảng khắc rất nhỏ, thân thể của hắn đột ngột định lại một nhịp hết sức kỳ quái.
Mà chỉ trong khoảng khắc ngắn ngũi đó, mục tiêu mặc áo choàng đen trước mắt đã xuất hiện trên đỉnh đầu khổng lồ của hắn, một cước hung hăng trấn xuống.
Thiên Thạch Cước.
ĐÙNG…
Đầu óc tên Cự Hán kịch chấn, một vét lỏm hình bàn chân xuất hiện trên đỉnh đầu, mà thân thể khổng lồ kia của hắn cũng bị đạp quỵ xuống mặt đất, hết sức nhục nhã…
Tĩnh…
Toàn bộ không gian phía trước Thạch Điện trở nên yên tĩnh, đám người trợn má há hốc mồm, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Mà tên Cự Hán Tộc cũng lấy lại tinh thần, nhất thời rống giận rít gào lên:
“Dám đánh lén Cự Hán Tộc cao quý? Ngươi muốn chết?”
Lạc Nam lười nói nhảm với hắn, một luồng Hồn Lực khủng bố lao mạnh ra nện thẳng vào linh hồn hắn.
Tạc Hồn Thuật.
Tên Cự Hán Tộc chỉ cảm thấy linh hồn oanh một cái như bị trọng chùy nện trúng, nhất thời ngay cả sức phản kháng cũng không có, lăn lộn nằm trên mặt đất.
Lạc Nam gương mặt lạnh lùng, nếu không phải lập tức giết tên này có thể để cường giả cấp cao của Cự Hán Tộc tìm đến, hắn đã lập tức ra tay rồi.
“Dám đả thương Cự Hán Tộc, Tiểu gia các ngươi chết chắc rồi!” Một đám người hít sâu một hơi, vô thức tránh xa Hoàng Kim Xẻng một chút.
Bọn hắn không nghĩ đến người áo đen này lại mạnh như vậy, bất quá mạnh cũng không giải quyết được vấn đề, đắc tội với Cự Hán Tộc chỉ có một con đường chết, trừ khi thực lực của ngươi vượt qua Cự Hán Tộc.
Nhưng điều đó có thể sao?
Hoàng Kim Xẻng Tiểu Đậu Bỉ cũng đang rùng mình, hai mắt lã chã trực khóc, ánh mắt đáng thương nhìn chăm chú Lạc Nam, hiển nhiên hy vọng hắn tìm cách giải quyết, bằng không chuyện này lộ ra Tiểu gia của bọn hắn chỉ sợ đầu thai sớm.
Võ Tam Nương nhìn thấy tình cảnh này nhếch miệng, ra hiệu cho hắn an tâm không cần lo lắng.
Hoàng Kim Xẻng thấy vậy cố gắng hít sâu một hơi để bình tĩnh, người này một quyền đấm nát đội quân cương thi, thủ đoạn so với chủ nhân hắn còn mạnh hơn, có thể tin tưởng.
“Kê, ngươi đến trước đi!” Ánh mắt lấp lóe, Lạc Nam ra hiệu cho Nhân Kê biến dị, hiển nhiên cũng muốn nó đi tìm truyền thừa.
Với thiên phú của Nhân Kê, chắc hẳn không khó tiến bộ thêm một chút.
Nhân Kê gật đầu, tiến đến phía trước Khảo Nghiệm Bia.
Nó biết cơ hội lần này quan trọng, toàn thân gồng lên lấy sức, sau đó kích hoạt cả Cơ Môn, nhảy lên cao trăm trượng thô bạo đạp xuống.
Hiển nhiên sở trường của Nhân Kê là cước, nó sẽ không ngốc dùng nắm đấm để khảo nghiệm.
ĐÙNG…
Theo một cước trời giáng, bên trên Khảo Nghiệm Bia bộc phát bốn loại ánh sáng, nhất thời khiến toàn trường xôn xao.
“Bốn màu? Thật kinh khủng, mấy tên này thật sự là thiên tài Tiểu gia sao?”
“Hít, ta nhớ gần nhất người đánh ra bốn màu chính là một tên thiên tài nổi bậc của Cự Hán Tộc, không ngờ kẻ này cũng làm được?!”
“Tương truyền vị đại tỷ của Cự Nhân Tộc là người từng đánh ra năm màu ánh sáng, tại Thạch Điện nhận được truyền thừa của một vị trưởng lão Man Hoang Thánh Địa, hiện tại đang chèo chống Cự Nhân Tộc dù đã điêu tàn đấy!”
“Không sai, ta cũng nghe nói hai vị đệ nhất thiên tài của Cự Hán và Cự Yêu hai tộc cũng đánh ra năm loại màu sắc!”
Đám người mặc dù kinh ngạc nhưng cũng không mấy khiếp sợ, dù sao trong lịch sử cũng có không ít thiên tài các đại tộc đánh ra bốn loại màu sắc.
Đối với việc Nhân Kê đánh ra ánh sáng bốn màu, Lạc Nam cũng không ngoài ý muốn, tên này vốn là có khả năng vượt cấp...
Kẹt...
Thạch Điện hé cửa mở ra, đem Nhân Kê hút vào bên trong.
Đến lượt Lạc Nam...
Ánh mắt hắn hơi nhíu lại, đang cân nhắc có nên sử dụng đến cả Linh Lực hay không, dù sao đánh ra bảy loại màu sắc độ khó quá lớn, làm không tốt nhiệm vụ thất bại thì hối không kịp.
Nghĩ tới nghĩ lui, Lạc Nam quyết định dùng.
Khảo Nghiệm Bia này chỉ ước tính được lực lượng đánh vào mà không phân biệt Linh Lực hay thể lực thuần túy, hơn nữa hắn cảm giác được nếu không kết hợp cả Linh Tu thì bản thân quá thiệt thòi, dù sao Lạc Nam ước tính rằng chỉ dựa vào Thể Tu thì không thể đánh ra lực lượng mạnh mẽ như thế, cùng lắm là ánh sáng năm loại màu sắc mà thôi.
Hít sâu một hơi, cơ thể triển khai Mình Đồng Da Sắt, Cơ Môn…da thịt toàn thân trở nên căng cứng,
Lạc Nam gồng mình lấy đà chuẩn bị tung quyền, trong lúc đó…Đế Diễm và Kiếp Lôi ầm ầm ngưng tụ nơi đầu nắm tay hắn, không gian trở nên vặn vẹo hết sức dữ tợn.
“Không thể nào? Tên này tu luyện Linh Lực?”
“Khốn kiếp, dám mang Linh Lực đến Khảo Nghiệm Bia, đây là bất kính với Man Hoang Thánh Địa!”
“Kẻ này tà tâm đáng tru!”
“Hình như hắn cắn nuốt Dị Hỏa? ta cảm giác cổ lực lượng thật bá đạo!”
“Tiểu gia lần này xong rồi!”
Nhìn thấy Lôi Hỏa mạnh mẽ tại quyền đầu của người mặc áo đen, đám đông nhất thời nhảy dựng, ánh mắt tràn ngập địch ý khóa chặt thân ảnh Lạc Nam..
Sắc mặt Hoàng Kim Xẻng trở nên tái nhợt không còn chút máu, trong lòng âm thầm hối hận dây vào mấy người Lạc Nam, nếu không cũng chẳng được trước tình cảnh nguy hiểm như vậy, làm không tốt cả nhà hắn có thể bị giết sạch a.
Lạc Nam nghe thấy âm thanh bàn tán của bọn hắn, khóe miệng cười lạnh, lớn tiếng nói: “Một lũ cổ hủ ngu xuẩn, ta cho các ngươi chứng kiến sức mạnh thật sự của Linh Thể kết hợp mà mở rộng tầm mắt!”
Không đợi cả bọn phản ứng, một cái Cuồng Thú Quyền kết hợp Lôi Hỏa bao phủ hung hăng mà ra.
ĐÙNG…ĐÙNG ĐÙNG…
Một cú bạo tạc như bom nổ chấn đến cả không gian nổ tung, toàn bộ Man Hùng Mộ Địa như gặp phải động đất, uy lực một quyền kinh khủng xuyên qua Khảo Nghiệm Bia đánh vào đại môn Thạch Điện, đem sự hùng vĩ nguy nga của nó rung lên một lần.
Vài vết rách không gian xuất hiện, cho thấy uy lực của một quyền này có thể tác động đến không gian, đủ sánh ngang sức mạnh của Bát Chuyển.
“Ực…sao có thể như vậy?”
Âm thanh nuốt nước bọt cùng câu hỏi hoang đường vang lên trong đầu đám người.
Bọn hắn hãi hùng khiếp vía nhìn thấy, bên trên Khảo Nghiệm Bia lúc này không sinh ra lực lượng chấn bay kẻ áo đen như tưởng tượng, trái lại rực rỡ ánh sáng của bảy loại sắc màu.
“Ta, ta nhất định là đang nằm mơ!”
“Không sai, nhất định là ảo giác!”
Sự thật đôi khi thật khiến người khác khó chấp nhận, cổ lực lượng mà Man Hoang Tinh luôn xem thường, luôn cảm giác thấp kém lúc này đây lại mang đến sức mạnh khủng bố, thậm chí vượt qua Thể Tu của bọn hắn…
Bảy loại màu sắc, trực tiếp phá vỡ lịch sử khảo nghiệm tại Khảo Nghiệm Bia, vượt qua các thiên tài xuất chúng nhất đến từ các đại tộc.
Lạc Nam cười nhạt hài lòng, bởi vì Hệ Thống vừa thông báo hắn đã hoàn thành nhiệm vụ, lại được bốn giọt Ôn Huyết Dịch.
Đúng lúc này, đại môn Thạch Điện hé mở, một cổ lực lượng mạnh mẽ uy nghiêm đem Lạc Nam hút vào, hắn phát hiện mình không thể kháng cự trước sự mạnh này, rất nhanh bị hút vào bên trong.
Khảo Nghiệm Bia một lần nữa trở về trạng thái trong suốt như ban đầu, lặng lẽ nằm im ở nơi đó.
“Nhất định là Khảo Nghiệm Bia sinh ra vấn đề!” Tên Cự Hán Tộc lấy lại tinh thần, nhất thời không cam lòng gào thét nói.
“Cự Hán nói không sai, Khảo Nghiệm Bia được sử dụng vô số năm, thỉnh thoảng sinh ra sai lầm là chuyện có thể chấp nhận!”
“Nói rất hay, người kia chẳng qua may mắn mà thôi, bằng không dám tu luyện Linh lực kẻ dị loại đã sớm bị Khảo Nghiệm Bia chấn sát!”
Một đám người bừng tĩnh đại ngộ, nhất thời công nhận thuyết pháp Lạc Nam gặp may mắn khi Khảo Nghiệm Bia sai lầm, chết cũng không thừa nhận sức mạnh của hắn.
Võ Tam Nương thấy cảnh này lắc đầu cười nhạt một tiếng, mở miệng thủ thỉ:
“Một đám ngu muội ếch ngồi đáy giếng, để tránh Tiểu gia gặp nạn…lão nương tiễn cả bọn lên đường!”
Nói xong không cho bất kỳ ai cơ hội phản ứng, liên tục hướng về không gian tung ra vài quyền bá đạo.
RĂNG RẮC…
Không gian vỡ vụn, lực lượng hung hăng nghiền ép, trong ánh mắt hoảng sợ của đám người, tất cả đều bị nổ thành từng vũng máu.
Giết người diệt khẩu.
Hoàng Kim Xẻng giật mình, chẳng trách người này bảo hắn yên tâm, thì ra quyết định giết sạch để bảo vệ Tiểu gia.
“KHÔNG!” Cự Hán Tộc sợ muốn vãi ra quần, da gà nổi khắp toàn thân hắn, muốn lao người bỏ chạy.
Đáng tiếc trước sức mạnh nghiền ép của Võ Tam Nương, mọi thứ chỉ là vô nghĩa.
“Ngươi có thể đi, tránh lát nữa phiền phức tìm đến!”
Võ Tam Nương nhếch miệng, một chân tung cước đem Hoàng Kim Xẻng sút văng khỏi phạm vi Thạch Điện.
Mà bản thân nàng cũng gấp rút tiến đến phía trước Khảo Nghiệm Bia, đem tu vi cả Linh và Thể đồng loạt áp chế xuống, ánh mắt lấp lóe…
RỐNG…
Hư ảnh một con Voi lớn ngưng tụ từ hỏa diễm xuất hiện sau lưng nàng, trong khoảng khắc đó trọng lực xung quanh nặng nề hơn gấp trăm lần, ngay cả Khảo Nghiệm Bia cũng lún xuống một bậc.
Lôi Đình cùng Hỏa Diễm cuồng bạo mà ra bao phủ vào bàn chân, lên tiếng quát lạnh:
“Phân Chia Thiên Hạ!”
Tiếng nói vừa dứt, nàng nhấc cái chân thon dài không chút tì vết của mình lên cao, sau đó bá đạo kết hợp Thể Lực và Linh Lực hung hăng đạp xuống…
ẦM ẦM ẦM…
Lấy Khảo Nghiệm Bia làm trụ điểm, không gian xung quanh nó như bị tách ra làm hai, tạo thành một luồng sống khủng bố lan tràn sang hai bên, toàn bộ Man Hùng Mộ lại rung lên một chút.
Bảy loại ánh sáng sặc sỡ cấp tốc xuất hiện trên bia đá, Võ Tam Nương thấy cảnh này không hài lòng lắc đầu, lẩm bẩm nói:
“Tiểu Nam chỉ dùng tu vi Lục Chuyển và Hóa Thần đánh ra bảy sắc, lão nương phải dùng đến Thất chuyển Sơ Kỳ và Hợp Thể Sơ Kỳ mới làm được như vậy…”
Bất quá trong mắt nàng lại tràn ngập kiêu ngạo, tràn ngập tự hào về hắn, khóe môi gợi cảm lại vểnh lên mỉm cười, xinh đẹp không cách nào để hình dung.
KẸT…
Đại môn lại làm nhiệm vụ của nó, đem nàng hút vào.
Mà khi cánh cổng vừa kịp thời khép lại, một thân ảnh khổng lồ đã từ hư không bá đạo mà ra, kèm theo âm thanh gầm thét chấn động ngập trời:
“RỐNG! LẠI LÀ KẺ NÀO GIẾT CỰ HÁN TỘC CAO QUÝ?”

Việt Long Tinh Cầu.
Nghe cái giá mà phó giáo chủ Thất Sát Giáo đưa ra, Liễu Ngọc Thanh cũng nhịn không được hít sâu một hơi, nhịp tim đập thình thịch.
Xét về thông tin tình báo, Thất Sát Giáo hành nghề sát thủ lâu năm nên không kém so với Đa Bảo Các…
Lạc Nam sở hữu nhiều loại Dị Hỏa là chuyện ai cũng biết, cái giá này quả thật đụng trúng chỗ ngứa của toàn bộ Hậu Cung.
Dị Hỏa Top 1, nếu đạt được nàng…lực chiến của Lạc Nam không biết gia tăng kinh khủng đến mức nào.
Cái giá này đưa ra, toàn bộ chúng nữ không ai không muốn, nhất là Liễu Ngọc Thanh, nàng hận không thể đem mọi thứ tốt nhất trên thế gian về cho tiểu Nam của nàng, làm sao bỏ qua cái giá như vậy?
“Nếu lời ngươi nói là thật, luyện đan sư của chúng ta sẽ dốc toàn lực cứu trị Thiên Sát!” Liễu Ngọc Thanh lấy lại bình tĩnh nói.
Phó giáo chủ mang theo Thiên Sát đang hấp hối hạ xuống Mộng Tiên Chu, thần thần bí bí lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật ném cho nàng, cẩn thận bố trí một màn kết giới ngăn không cho đám đông nghe lén, lúc này truyền âm nói:
“Bên trong chính là nơi Dị Hỏa top 1 đang bị vây khốn, cũng chứa một mảnh chìa khóa để tìm đến nàng!”
Liễu Ngọc Thanh thăm dò bên trong nhẫn, chỉ thấy nằm lặng lẽ một gốc bản đồ bằng da, nhịp tim một lần nữa gia tốc, sắc mặt thay đổi lẩm bẩm: “Da của Quang Minh Tượng? bản đồ Quang Minh Thánh Địa?”
“Không sai, theo tin tức mật báo của Thất Sát Giáo, thời gian rất lâu về trước từng phát hiện Dị Hỏa top 1 lẫn vào một vùng không gian kỳ bí bị ẩn sâu đến nay vẫn chưa từng đi ra, vùng không gian đó ẩn có trận pháp bao quanh khiến chúng ta không thể tiến vào thăm dò, căn cứ vào thông tin mà cổ tịch ghi lại, đó rất có thể là vị trí của Thượng Cổ thế lực của Quang Minh Thánh Địa!” Phó giáo chủ Thất Sát Giáo trầm giọng gật đầu.
Muốn tiến vào Quang Minh Thánh Địa, đòi hỏi phải thu thập đầy đủ các mảnh tàn đồ mà không phải cứ tìm đến là vào được, qua rất nhiều năm, Thất Sát Giáo vẫn chỉ tìm được một mảnh nên khá chán nãn, lúc này quyết định đem ra làm tiền giao dịch với Hậu Cung.
Liễu Ngọc Thanh hài lòng gật đầu, không cần biết bên trong Quang Minh Thánh Địa có thật sự vây khốn Dị Hỏa Top 1 hay không, chỉ cần dựa vào một tấm tàn đồ này, đã đủ để nàng ra sức cứu lấy Thiên Sát.
Trước đó Lạc Nam đã thu thập được ba mảnh tàn đồ, khi đem chúng nó hợp lại thì phát hiện thiếu mất một gốc, chính là mảnh cuối cùng trong tay nàng lúc này.
Nói chính xác là, Hậu Cung đã nắm được chìa khóa hoàn chỉnh để mở ra di tích Quang Minh Thánh Địa, chỉ chờ Lạc Nam trở về và thu hoạch.
Liễu Ngọc Thanh áp chế tâm tình kích động, quay mặt sang Tiêu Thanh Tuyền dặn dò: “Toàn lực cứu mạng Thiên Sát, cuộc làm ăn này chúng ta có lời!”
Tiêu Thanh Tuyền nghiêm nghị gật đầu, mẹ chồng đã có lệnh nàng đương nhiên sẽ dốc hết sức.
Thất sát giáo phó giáo chủ hài lòng gật đầu, xem như Hậu Cung giữ chữ tín.
Chúng nữ ánh mắt lấp lóe, không biết mẫu thân vừa nhận được thứ quan trọng gì, bất quá hiện tại không thích hợp để bàn tán trao đổi, chỉ đành gác lại hiếu kỳ trong lòng sang một bên.
Đám người bên ngoài cũng bụng dạ cồn cào, tò mò đến cực điểm không biết Thất Sát Giáo đưa ra cái giá kinh khủng gì, lại có thể khiến Hậu Cung tạm thời gác bỏ ân oán mà ra sức hỗ trợ.
Nhất là Đan gia song tổ, trước đó phó giáo chủ Thất Sát Giáo dùng ánh mắt khiêu khích nhìn bọn hắn, khiến trong lòng hai người càng thêm ngứa ngáy.
Mà lúc này, bên phía Huyết Hoàng Địa thừa thắng xông lên, lại cử ra một tên Huyết Hoàng Tử có tên Huyết Tứ, thực lực là Hợp Thể Hậu Kỳ, sánh bằng với Huyết Ngũ.
Hiển nhiên Hợp Thể Hậu Kỳ đã là lực lượng gần cao cấp nhất trong Huyết Hoàng Tử rồi.
Liễu Ngọc Thanh tâm tình đang rất tốt, Hậu Cung đang có không ít Hợp Thể Hậu Kỳ, nàng hướng chúng nữ mỉm cười:
“Trận này ai muốn chiến?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.