Chương trước
Chương sau
“Truyền thừa?” Lạc Nam giật mình hỏi: “Không phải Mộ Địa sao? còn truyền thừa gì?”
“Chủ nhân cùng hai vị theo ta sẽ rõ!” Hoàng Kim Xẻng cũng không giải thích, thân thể thấp lùn tiến hành dẫn đường.
Lạc Nam cũng không nghi ngờ gì, tên này đã bị hắn giữ lấy Linh Hồn Bổn Nguyên, chỉ cần có chút địch ý sẽ bị hắn cảm giác được, sống chết của Hoàng Kim Xẻng trong một ý niệm.
Có sự dẫn đường của Hoàng Kim Xẻng, tốc độ di chuyển quả nhiên là tăng rất nhiều, lại lòng vòng né tránh các loại bẫy rập hết sức hiệu quả, tên này không hổ danh là trộm mộ chuyên nghiệp, xem ra từng lăn lộn tại Man Hùng Mộ Địa thời gian không ngắn.
Dưới sự dẫn đường của hắn, xuyên qua tầng tầng bia mộ, đến cuối cùng…một vùng không gian rộng rãi xuất hiện trong mắt, bất quá nơi đây lại có người, hơn nữa số lượng còn là không ít.
Một tòa cung điện bằng đá cổ kính lưu giữ vô tận dấu vết của năm tháng lắng đọng, lại chứa đựng khí thế bàn bạc kinh hồn, dù là Bát Chuyển Thể Tu như Võ Tam Nương cũng từ kiến trúc hùng vĩ này cảm thấy chấn động.
Thạch điện cao vút trong mây đâm xuyên qua sươn mù dày đặc, dù là Cự Phách Thành so với nó cũng không thể sánh bằng.
Bất quá lúc này Thạch Điện được đóng kín, cửa đá khép chặt không một kẻ hở, chẳng biết bằng chất liệu gì, chỉ có một đám với vài chục Thể Tu đủ loại hình dạng đứng trước đại môn.
“Đây thật sự là mộ địa?” Đan Mộng Cơ cảm thấy khó tin.
Hoàng Kim Xẻng gật đầu: “Nói là mộ địa, thực chất là nơi an táng của hầu hết các cường giả Man Hoang Thánh Địa sau khi tử trận, cũng là nơi ẩn chứa rất nhiều loại truyền thừa, nhiều không đếm xuể!”
Lạc Nam nghe vậy hít sâu, xem ra kiến thức của tên xui xẻo bị hắn sưu hồn kia cũng không trọn vẹn…
Hoàng Kim Xẻng thấy Lạc Nam có vẻ không rõ lắm tình hình, vội vàng đem những bí văn mình biết được qua thời gian dài thu thập kể lại một lần…
Man Hoang Thánh Địa, có thể từng ở Man Hoang Tinh trở thành cửu ngũ chí tôn là đủ hiểu sự cường đại kinh khủng như thế nào, hơn hết nó cường đại không phải vì lực lượng của một cá nhân dựng nên mà là gồm rất nhiều cường giả hùng mạnh tạo thành một khối.
Những cường giả đủ tư cách gia nhập Man Hoang Thánh Địa, một thân thực lực ít nhất cũng phải Bát Chuyển, khi bọn hắn chết đi luôn mong muốn có người tiếp thu chân truyền của mình sau đó phát dương quang đại, vì lẽ đó tòa Mộ Địa có hình dạng thạch điện này được lập nên trước cả khi Man Hoang Thánh Địa bị tiêu diệt, bên trong ẩn chứa rất nhiều loại truyền thừa.
Có thể thấy Man Hoang Thánh Địa đã lưu lại hậu thủ, mặc dù bọn hắn không còn, nhưng truyền thừa và tên tuổi sẽ vĩnh viễn không mai một tại tinh cầu này, để người người hướng tới.
“Nếu Mộ Địa này ẩn giấu nhiều truyền thừa như vậy, vì sao lão nương trước đây chưa từng nghe nói?” Võ Tam Nương sắc mặt không dễ nhìn, nếu sớm biết có chuyện tốt như vậy nàng đã tiến đến tham quan một vòng rồi.
Hoàng Kim Xẻng vội vàng hạ thấp âm giọng, mở miệng nói: “Tất cả tin tức về tòa Mộ Địa này đều bị các thế lực cấp cao bí mật phong tỏa, chỉ lưu truyền trong nội bộ tầng lớp từ Cửu Cấp Thế Lực trở lên, nếu tiết lộ ra ngoài sẽ bị các thế lực còn lại liên thủ thảo phạt, vì lẽ đó người bình thường không thể nào biết được…”
“Thật tham lam!” Đan Mộng Cơ cười nhạt hiểu ra, đám thế lực cấp cao này quả thật khôn ngoan, đem Mộ địa quý giá của Man Hoang Thánh Địa xem như của nhà mình, phong tỏa tin tức để tránh nhiều người tìm đến tranh đoạt truyền thừa với thiên tài của bọn hắn.
Mà người bình thường chỉ cần không phải ngu ngốc sẽ không chủ động tiến vào nơi nguy hiểm như tận cùng Man Hùng Mộ Địa, từ đó thông tin về truyền thừa của chúng cường giả Man Hoang Thánh Địa chỉ lưu truyền trong tầng lớp cấp cao.
Võ Tam Nương mặc dù thực lực cao cường, nhưng tại Tinh Cầu này nàng cũng chỉ là một tán tu, đương nhiên không biết chút tin tức gì về chuyện này.
“Nói vậy bọn hắn đều thuộc Cửu Cấp Thế Lực trở lên?” Lạc Nam nhìn một đám đang tụ tập phía trước đại môn Thạch Điện dò hỏi.
“Không sai, những kẻ này đều là thiên tài đến từ Cửu cấp thế lực trở lên muốn đến thử vận!” Hoàng Kim Xẻng có chút khinh bỉ nói:
“Bất quá các vị cường giả Man Hoang Thánh Địa tầm mắt cực cao, dù chết đi vẫn muốn tìm kiếm truyền nhân xuất sắc, vì thế truyền thừa của bọn hắn thường đi kèm với khảo nghiệm nguy hiểm, qua vô số năm…người đủ khả năng nhận được truyền thừa ít đến đáng thương, trái lại chết trong khảo nghiệm không phải số ít”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, hắn không quan tâm cái gọi là truyền thừa hay khảo nghiệm, chỉ biết rằng nơi an nghĩ của vị Thánh Nữ kia cũng tồn tại trong tòa Thạch Điện khổng lồ này…
“Chúng ta không phải người của thế lực lớn, tiến vào chắc hẳn xảy ra xung đột với bọn hắn!” Võ Tam Nương hừng hực chiến ý nói.
“Hắc hắc, chủ nhân…kỳ thật Tiểu gia của ta còn là một cái Cửu Cấp Gia Tộc! có ta mang theo các vị, sẽ không xảy ra xung đột.” Hoàng Kim Xẻng vuốt vuốt mũi cười ngượng nói.
Lạc Nam gật gù, Hoàng Kim Xẻng tên thật là Tiểu Đậu Bỉ, mà Tiểu gia là Cửu Cấp Thế Lực, trách không được con hàng này biết được nhiều thứ như thế…
“Làm sao để tiến vào?” Võ Tam Nương đã không nhịn được.
“Các vị theo tiểu nhân!”
Hoàng Kim Xẻng tự tin vỗ vỗ ngực, mang theo Lạc Nam tiến về trước cửa Thạch Điện.
Mấy người vừa đến, lập tức khiến đám đông chú ý, vài người có quen biết với Hoàng Kim Xẻng, lập tức nhìn mấy người Lạc Nam gật đầu hỏi thăm:
“Tiểu Đậu Bỉ, mấy người này thuộc gia tộc ngươi? Thần thần bí bí che mặt như vậy để làm gì?”
“Hắc hắc, bọn hắn là thiên tài mới nổi gia tộc ta bí mật bồi dưỡng, hơi ngại tiếp xúc với người lạ mặt!” Hoàng Kim Xẻng cười khà khà gật đầu đáp.
“Hừ, một cái gia tộc chuyên trộm mộ như Tiểu gia có được thiên tài ra hồn sao?” Đám người âm thầm lắc đầu.
Nơi này cũng có không ít thiên tài đến từ Thập Cấp Thế Lực, ánh mắt bọn hắn cao hơn đầu, chẳng thèm liếc mắt nhìn Lạc Nam mấy người.
“Hắc hắc, Tiểu Đậu Bỉ…ngươi gần đây thu hoạch khá lắm hả? cẩn thận lưu lại bằng chứng, lúc đó dù cả nhà ngươi cũng chỉ có một con đường chết!” Một tên thanh niên không ưa Hoàng Kim Xẻng mở miệng cười gằn nói.
Trộm mộ là hành vi khiến nhân thần cộng phẫn, cũng may gia tộc của tên Hoàng Kim Xẻng biết lượng sức mà đi, không động vào các ngôi mộ quý giá, hành động cũng trơn tru, vì thế rất nhiều người cũng lười để ý đến bọn hắn.
Ánh mắt của Lạc Nam lúc này lại hướng về một tấm bia đá khổng lồ trong suốt như pha lê được đặt trước cửa Thạch Điện, kiên cố đến cực điểm…
Mà lúc này, trước mặt bia đá là một tên nam tử diện mạo lực lưỡng, một thân tu vi đạt đến Thất Chuyển Sơ Kỳ thể tu, hắn ra sức gào rống, bắp thịt toàn thân như muốn bùng nổ, hung hăng hướng bia đá kia đấm vào.
UỲNH…
Âm thanh vang dội, bia đá vẫn sừng sững bất động, bất quá rất nhanh lại lập lòe ánh sáng, hai loại màu sắc hiện lên trên thân bia.
Mà khi nhìn thấy tình trạng này, nam tử vừa đấm vào bia đá ủ rũ cuối đầu, thở dài một tiếng lui ra ngoài.
“Haha, không biết tự lượng sức mình!” Cảnh tượng như vậy lập tức khiến một đám thanh niên cười nhạo.
Lại có một tên nam tử khác hơi e dè tiến đến, chuẩn bị dùng công kích mạnh nhất của mình đánh vào bia đá.
“Thú vị!” Lạc Nam nhìn đại môn đóng chặt, lại nhìn tấm bia đá kia bất chợt hiểu ra.
“Khảo Nghiệm Bia!”
Hoàng Kim Xẻng lên tiếng nói: “Đây là ải khảo nghiệm đầu tiên, nếu muốn tiến vào Thạch Điện tìm kiếm truyền thừa, bắt buộc phải dùng tu vi Thất Chuyển Sơ Kỳ thể tu công vào Khảo Nghiệm Bia, nó lóe lên ánh sáng của 3 loại màu sắc là được thông qua…”
Quả nhiên đúng như lời Hoàng Kim Xẻng nói, tên nam tử tiến đến bia đá dùng toàn lực thi triển một kích mạnh nhất của, trên Khảo Nghiệm Bia trong suốt bất chợt sáng lên ba loại màu sắc xanh, đỏ, tím…
KẸT…
Đại môn tưởng chừng đóng chặt của Thạch Điện hé mở một cái khe…
“Hahaha, thành công, sau năm năm cố gắng luyện tập ta cũng đã thành công, các vị cáo từ! tại hạ đi trước!”
Nam tử cười lớn hết sức hưng phấn, một cổ hấp lực từ đại môn đem hắn hút vào, sau đó lại thản nhiên đóng lại.
Một đám thiên tài nhất thời ghen ghét đến cực điểm, có thể tiến vào Thạch Điện chính là có được cơ hội tìm được truyền thừa, mặc dù chưa biết là có thể toàn thân trở ra với những khảo nghiệm khác bên trong hay không, nhưng ít nhất đã thành công bước đầu.
Man Hoang Thánh Địa cường giả tầng tầng lớp lớp, chỉ cần nhận được truyền thừa của một vị Hộ Pháp cũng đủ để bọn hắn được lợi cả đời rồi.
“Đến lượt ta!” Một tên thanh niên với diện mạo đoan chính hưng phấn bừng bừng, hắn là người của một cái Cửu Cấp Thế Lực, vừa tu đến Hợp Thể Sơ Kỳ đã không nhịn được lao vọt vào nơi này, hy vọng nhận được truyền thừa đến cực điểm.
Đáng tiếc, đời không như mơ…
“Cút!”
Theo một âm thanh tràn ngập bá đạo, một thân ảnh đã từ ngoài lao vụt vào với tộc độ khủng bố xuất hiện trước mặt bia đá, quyền pháp hùng mạnh hung hăng mà ra…
Thanh niên diện mạo đoan chính giật cả mình, không hiểu vì sao mình đột ngột bị đánh lén, hắn tung ra một cước đón đỡ…
RĂNG RẮC…
Âm thanh xương cốt gảy giòn vang lên, thanh niên diện mạo đoan chính bị đạp bay ra ngoài, máu me cuồng phún, ánh mắt trợn lên vừa giận vừa sợ nhìn kẻ vừa đánh mình.
Bất quá khi chứng kiến bộ dạng của đối phương, sắc mặt hắn trở nên tái mét, nhanh chóng cất giấu tia tức giận đang dâng trào, cúi đầu kính cẩn nói:
“Đa tạ Cự Yêu tộc cao quý không giết!”
Kẻ vừa từ bên ngoài bay vào đánh lén thanh niên đoan chính thân cao vài chục mét, diện mạo nửa người nửa thú, thân người nhưng đầu hổ, răng nanh rất dài, móng vuốt sắt lẹm, toàn thân khoác một kiện chiến giáp rực rỡ, sắc mặt hung ác ngạo nghễ không xem ai ra gì.
Nửa người nửa thú, kích cỡ to lớn chính là Cự Yêu Tộc.
“Gặp qua Cự Yêu Tộc cao quý!”
Một đám thiên tài vừa rồi còn kiêu ngạo nhất thời kính sợ, vội vàng vây quanh tên Cự Yêu Tộc vừa xuất hiện, ngay cả thiên tài đến từ Thập Cấp Thế Lực cũng không dám thở mạnh, chẳng qua thèm quan tâm đến thanh niên đoan chính xui xẻo vừa bị ăn đòn vô cớ kia.
Lạc Nam nhìn tình cảnh này mà âm thầm lắc đầu, tại Man Hoang Tinh, khái niệm cường giả vi tôn còn thâm căn cố đế hơn cả Việt Long Tinh, Cự Hán và Cự Yêu đi đến đâu, lập tức sẽ có một đám quỳ liếm đến đó.
Cảnh tượng trước mặt cũng không ngoại lệ.
“Hừ, bổn Cự Hổ hôm nay sẽ tiến vào Thạch Điện…truyền thừa của trưởng lão Man Hoang Thánh Địa không thoát khỏi tay ta!” Cự Yêu Tộc tên Cự Hổ ngửa đầu lên trời cười dài, hiên ngang bước đến đối diện Khảo Nghiệm Thạch.
Tu vi của Cự Hổ đạt đến Thất Chuyển Trung Kỳ, buộc hắn phải áp chế xuống sức mạnh xuống Thất Chuyển Sơ Kỳ, bằng không Khảo Nghiệm Thạch sẽ sinh ra lực phản chấn đem ngươi đánh bay vì gian lận.
Đó là chỗ thần kỳ của Man Hoang Thánh Địa, dù đã không còn tồn tại, nhưng quy tắc bọn hắn đặt ra không ai được phép phá vỡ.
“Hổ Khiếu Lực!”
Theo một tiếng thét dài, bắp thịt toàn thân Cự Hổ càng lớn hơn một vòng, hắn lùi thân lấy đà, sau đó điên cuồng lao đến, dùng một bên bả vai của mình cụng mạnh vào Khảo Nghiệm Bia.
ĐÙNG…
Ngay lập tức, Khảo Nghiệm Bia sáng lên ba loại màu sắc, đại môn lại hé mở đem Cự Hổ hút vào.
“HAHAHA, Bổn Cự Yêu đi nhận truyền thừa!”
Cự Hổ cười to, trong ánh mắt hâm mộ của đám đông, biến mất dạng.
Có Cự Hổ kích thích, một đám thiên tài càng là ra sức liều mạng, đáng tiếc số lượng thông qua khảo nghiệm ít đến đáng thương, hiển nhiên bọn hắn còn chưa đủ mạnh.
“Một loại màu sắc khi sáng lên tượng trưng cho công kích đạt đến mười vạn cân sức mạnh, ba màu chính là ba mươi vạn cân…đối với Thất Chuyển Sơ Kỳ bình thường không hề dễ dàng!” Kim Nhi cười cười nói.
Lạc Nam nghe vậy âm thầm ước tính, hắn từ trước đến giờ cũng không rõ sức mạnh của mình là bao nhiêu cân, lúc này xem ra là cơ hội để thử một chút.
Trong lúc nhất thời, thân hình có phần nhỏ bé so với đám ở đây của hắn tiến đến trước mặt Khảo Nghiệm Bia, chuẩn bị thử nghiệm một phen.
Dù tu vi chỉ là Lục Chuyển, nhưng Lạc Nam tin chắc mình sẽ vượt qua đa số Thất Chuyển.
“Haha, tên đó hình như là người của đám trộm Tiểu gia?”
“Làm trò hề mà thôi, nói không chừng tu vi còn chưa đạt đến Thất Chuyển…”
“Ngay cả ta còn không đủ trình, kẻ này lại thích thể hiện?”
“Ngựa non háo đá, xem trò vui cũng tốt!”
Nhìn thấy kẻ này vậy mà không biết tự lượng sức mình, đám đông vừa không ít lần thất bại nhất thời cười nhạo.
Lạc Nam hít sâu một hơi, đang muốn tung quyền…
“Keng, phát động chi nhánh nhiệm vụ “Khí Phách”, thành công nhận được bốn giọt Ôn Huyết Dịch, thất bại mất đi tư cách tiến vào Thạch Điện!”
Âm thanh cơ giới của Hệ Thống vang lên khiến hắn vội vàng mở ra nhiệm vụ chú thích…
Chú thích nhiệm vụ “Khí Phách”: Thể hiện khí phách của Bá Chủ thời niên thiếu, tiến vào Thạch Điện với bảy màu ánh sáng trên Khảo Nghiệm Bia!
“Bảy màu?” Lạc Nam sắc mặt đen lại, ta chỉ mới Lục Chuyển Thể Tu thôi, ngươi nói đùa sao?
Bất quá phần thưởng lần này khá ngon, đến tận 4 giọt Ôn Huyết Dịch, mà trừng phạt cũng quá nặng, buộc phải thực hiện rồi.
Trong lúc Lạc Nam đang suy nghĩ làm sao để đánh ra bảy màu ánh sáng, một thân ảnh khổng lồ với bốn cái tay từ bên ngoài đột ngột nhảy vào, hung hăng hướng về phía hắn lao đến, âm thanh gầm vang phát ra:
“Cút!”
Cảnh tượng y hệt vừa rồi, chỉ là thay đổi đối tượng…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.