Thánh chỉ vừa ra, thiên hạ chấn động...
Tại buổi thiết triều như thường lệ, toàn thể văn võ bá quan xếp thành hai hàng dài trên mặt đất, đồng thanh hô vang:
“Mong bệ hạ thu hồi thánh chỉ!”
Kinh Long ngồi trên bảo toạ, ánh mắt híp lại cười lạnh hỏi:
“Tại sao trẫm phải thu hồi thánh chỉ?”
“Kính thưa bệ hạ.” Một vị quan Nhị Phẩm đứng ra, chắp tay khóc rống:
“Chúng thần hiểu rõ sự nhân từ của đấng minh quân như bệ hạ, phàm nhân nơi biên quan cũng là con dân của Kinh Quốc, nhìn bọn họ trải qua cuộc sống khổ cực, vừa phải đấu tranh với tự nhiên, vừa phải chống chọi yêu thú, lại còn thường xuyên bị tu sĩ ngoại lai sát hại...chúng thần cũng là lòng đau như cắt.”
“Nhưng mà trong bối cảnh đang cùng Vệ Quốc đấu tranh không ngừng, các thế lực, môn phái tại đại lục còn chưa thần phục...việc bồi dưỡng tu sĩ mới là thứ nên được chú trọng nhất, có tu sĩ mới chiến đấu lại Vệ Quốc, mới hàng phục được những thế lực bất cam kia.”
“Nếu dốc quốc khố, quốc lực để ưu ái cho phàm nhân, việc bồi dưỡng tu sĩ chắc chắn sẽ chậm trễ không tiến, đây là cơ hội để Vệ Quốc thừa cơ tấn công, áp đảo Kinh Quốc ta...chưa kể còn các thế lực khác như hổ đói rình mồi.”
“Một khi Kinh Quốc thất thủ, đừng nói là phàm nhân...ngay cả tu sĩ như chúng thần cũng đều rơi vào kết cục thê thảm mà thôi.”
Những lời này nói đúng tâm khảm trong lòng các văn võ bá quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3906336/chuong-3084.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.