Vô Cảnh Chi Thể không khiến Lạc Nam thất vọng.
Hắn ước tính khoảng trên dưới 10 năm, nhưng chỉ đến năm thứ tám...một cổ khí tức thần bí đã quét ngang hậu viện, Ngọc Tú thành công xuất quan.
“Hí...” Tiểu Ô ngân lên vui mừng nghênh đón chủ nhân của nó.
Lạc Nam nhìn Tiểu Ô thần tuấn oai hùng với tu vi Lục Giai, Ngọc Tú xinh đẹp tuyệt trần với tu vi Hợp Thể...trong lòng không ngừng cảm thán thời gian thoáng qua như nước chảy mây trôi.
Tuy hắn cũng cố gắng bồi dưỡng Tiểu Ô rất nhiều để giúp nó nhiều lần vượt qua giới hạn, nhưng dù sao Tiểu Ô cũng không có thể chất nghịch thiên như Ngọc Tú...
Xét về đường dài, tu vi của Tiểu Ô luôn khó có thể đuổi theo tốc độ tu luyện của nàng.
Ngay cả bản thân hắn thời điểm tại Việt Long Tinh cũng không có tốc độ tu luyện nhanh như Ngọc Tú bây giờ.
“Công tử...”
Ngọc Tú nhìn thấy Lạc Nam đứng giữa đình viện, một chút vui mừng khi đột phá đến Hợp Thể quét sạch không còn sót lại chút nào.
Như một làn gió thơm tiến vào lòng hắn, nức nở ôm lấy nam nhân, bàn tay run rẩy vuốt nhẹ cằm hắn, nơi đó đã phủ đầy râu đen.
Lạc Nam mỉm cười ôn hoà, lúc này đây hắn đã cận kề tuổi trung niên, còn Ngọc Tú vẫn trẻ trung như thiếu nữ đôi mươi, nói nàng là nữ nhi của hắn cũng sẽ có người tin tưởng.
“Đừng khóc...” Lạc Nam dùng tay lau đi hàng thanh lệ trên gò má của nàng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3906335/chuong-3083.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.