“Thân thể này thật quá yếu...”
Đi xuyên rừng một đêm, Lạc Nam mệt nhọc thở hổn hển ngồi ở ven đường, trên người lấm lem bùn đất, y phục còn rách rưới vì bị cây rừng quẹt vào, lưu lại không ít vết thương.
Với thể chất của một thiếu niên 16 tuổi, việc lội rừng suốt đêm không ngủ quả thật có phần hơi quá sức.
Bất quá nhìn lại giỏ trúc đầy ắp các loại thực vật, Lạc Nam nhếch miệng cười hài lòng, cũng tạm ổn rồi.
Hắn ngồi nghỉ bên góc đại thụ ven đường, từ trong giỏ trúc lấy ra một vài quả dại ăn lót dạ, trong lòng thầm nghĩ:
“Nên nghĩ cách tìm một con ngựa.”
Không có ngựa đi đường, với diện tích mênh mông của thế giới tu chân, phàm nhân như hắn sợ rằng tốn vài chục năm mới cuốc bộ đến được đô thành Kinh Quốc, chưa kể trên đường có khả năng bị cường giả tiện tay làm thịt.
Lúc này nhìn thấy một đoàn người từ xa đi đến, có nam có nữ, có già có trẻ, số lượng khá đông đúc, trong đó còn có cả vài con ngựa.
Lạc Nam vội vàng tiến đến hỏi thăm:
“Đại thúc, các vị đang đi đâu thế?”
“Vị tiểu ca này, ngươi cũng nên nhanh chóng rời đi.” Đại thúc lập tức nói:
“Chúng ta đến từ Lưu Giang Trấn nằm dọc dòng sông Lưu, nhưng gần đây yêu thú dưới sông trở nên bạo loạn, không ngừng lên bờ tập kích, toàn trấn đã hoàn toàn thất thủ.”
“Trấn trưởng đang cố gắng di dời chúng ta đến thành trì lân cận xin nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3906319/chuong-3067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.