“Phàm Nhi, sắc thuốc đến đâu rồi?”
Một thanh âm hiền hoà từ nhà trước vọng đến.
Lạc Nam đang đun mấy ấm thuốc vội vàng ngoái đầu, chùi đi vài giọt mồ hôi trên khuôn mặt non nớt nói vọng ra:
“Sắp rồi phụ thân.”
Hắn dùng quạt nan tre điều khiển nhiệt độ lửa cho phù hợp, ngửi hương thơm cây thuốc tự nhiên lan toả ra xung quanh...
Đã chín năm từ cái đêm định mệnh ấy, Lạc Nam nay đã hơn 9 tuổi.
Nghĩa phụ, nghĩa mẫu của hắn là một đôi lão phu phụ hơn gần 70 tuổi mở y quán, cả đời sống bằng nghề y, bốc thuốc trị bệnh, đổi lấy lương thực.
Y quán nhỏ trong một thôn nhỏ, vốn không hề có tên...
Nhưng từ khi hai lão nhân vô tình nhặt được Lạc Nam trong lúc lên rừng hái thuốc vào chín năm trước, y quán vô danh đã đổi thành Phàm Y Quán, vừa ám chỉ đây là y quán cho người phàm, vừa có ý nghĩa trùng khớp với cái tên của Lạc Nam hiện tại.
Lạc Phàm...đây chính là tên nghĩa phụ, nghĩa mẫu đã đặt cho hắn.
Bởi khối ngọc bội có điêu khắc chữ “Lạc” trên cổ, hai vị lão nhân quyết định giữ nguyên họ cho hắn, lại dùng một chữ “Phàm” làm tên.
Phàm trong bình phàm, nghĩa phụ và nghĩa mẫu hy vọng hắn có thể sống một đời bình phàm, lấy vợ sinh con, vô lo vô nghĩ, kế thừa Phàm Y Quán cho đến cuối đời.
So với cái tên Lạc Hùng trong hùng tâm tráng chí, anh hùng đỉnh thiên lập địa mà phụ mẫu ruột thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3906318/chuong-3066.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.