Sự mềm mại của đôi môi, hương thơm ngọt ngào qua từng hơi thở, mùi vị nồng nàng của hương tân ngọc dịch, cảm giác ướt át của chiếc lưỡi đinh hương…
Tất cả tạo nên một cảm giác khiến Lạc Nam phải mê say, đắm chìm vào trong đó…
“Lần trước rõ ràng cũng đã hôn rất nhiều, sao nàng lại rụt rè như thế?” Lạc Nam trong lòng có chút nghi hoặc.
Mặc dù hắn và Phượng Cửu Huyền chỉ ái ân bên trong Phượng Hoàng Bí Cảnh, nhưng khi đó hai người hôn nhau không ít lần, nàng đã biết cách đáp lại nụ hôn một cách uyển chuyển…
Vậy mà lúc này khi ôm hôn nàng, Lạc Nam cảm nhận được mỹ nhân trong lòng toàn thân mềm nhũn yếu ớt vô lực, mặc cho hắn xâm chiếm từng ngõ ngách trong miệng nàng một cách bị động, chiếc lưỡi thơm tho chỉ nằm im để hắn nhấm nháp…
“Chắc là do thẹn thùng…”
Lạc Nam đưa ra một lý do thuyết phục, tiếp tục hôn môi nàng.
Phượng Nghi chỉ cảm thấy linh hồn mình như đang lơ lửng trên mây, một cảm giác kỳ quái không nói nên lời nhưng lại khiến người ta say đắm như muốn chìm vào trong đó…
Với kinh nghiệm tình trường và tình yêu nam nữ bằng không của mình, nàng không biết dùng từ ngữ gì để diễn tả cảm xúc bây giờ…
Có lẽ chỉ là hai từ “không tệ”…
Nhưng ngay ở khoảnh khắc sau đó, khi lòng tham của nam nhân vĩnh viễn không có giới hạn, một tay hắn chẳng biết từ bao giờ đã tìm đến bầu sữa vừa vặn nắm lấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-2/2833820/chuong-1687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.