“Nơi này là được xưng là Phượng Lệ Suối, Cốt Phượng Sơn…”
Đôi nam nữ không nhanh không chậm tham quan các cảnh sắc Hỏa Phượng Giới một đoạn thời gian, bàn tay cả hai vẫn luôn nắm chặt.
Lạc Nam dường như quân tử đến lạ kỳ, chưa từng làm ra hành vi nào vượt quá giới hạn, uổng cho mỹ nhân vẫn luôn giữ tâm thái đề phòng khi ở bên cạnh hắn.
Đến ngày cuối cùng, Phượng Nghi Nữ Đế trong vai Phượng Cửu Huyền hướng Lạc Nam giới thiệu…
Lúc này hai người đang đứng trên một đỉnh núi hùng vĩ rộng lớn, nhìn xuống dòng suối trong suốt như pha lê đang chảy róc rách phía dưới, trên không có muôn cầm bay lượn, dưới suối có tẩu thú dừng chân uống nước…
Cảnh sắc yên bình, dễ chịu…
Lạc Nam đánh giá một thoáng, ngọn núi mình đang đứng dưới chân có hình dạng như một tôn Phượng Hoàng đang thu mình lại cúi đầu, bộ dạng vô cùng đau đớn, thống khổ…
“Phượng Lệ Suối, Cốt Phượng Sơn…” Lạc Nam lẩm bẩm đọc hai cái tên này, cảm thấy hứng thú hỏi:
“Vì sao con suối và ngọn núi này có tên như vậy?”
Phượng Nghi đưa mắt nhìn ra xa, như nhớ đến một hồi ức không đẹp, thăm thẳm thở dài, giọng điệu hòa cùng làn gió:
“Phượng Hoàng Tộc trải qua nhiều thời đại thịnh suy khác nhau, có thời phồn vinh thịnh vượng, cũng có những thời điểm nội bộ tranh đấu không ngừng, loạn lạc khắp chốn…”
“Cố sự về Phượng Lệ Suối và Cốt Phượng Sơn xảy ra trong thời đại chiến loạn…”
“Chuyện kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-2/2833818/chuong-1686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.