Chương trước
Chương sau
Giữa quảng truờng, Kiếm Vực bùng phát, vô số đạo kiếm khí điên cuồng ngưng tụ, vờn quanh thân thể Độc Cô Ngạo Tuyết đang ngồi xếp bằng…

Nàng nhắm nghiền cả hai mắt, đôi tay khép lại đặt phía trước ngồi đả tọa, diện mục chăm chú và nghiêm túc, chân mày cau lại.

Có thể nhìn thấy, theo ý đồ của Độc Cô Ngạo Tuyết, Kiếm Vực được hình thành, vô số Kiếm Khí đang cố gắng ngưng tụ thành hư ảnh của một kiện y phục trắng muốt như tuyết…

Độc Cô Ngạo Tuyết vận chuyển Lực Hóa Y Công, muốn dùng Kiếm Vực để ngưng tụ thành một kiện y phục.

“Có thể thành công không? Kiếm Vực đâu phải các loại thuộc tính, muốn ngưng tụ thành y phục quả thật là kỳ lạ!” Kiếp Nhược chớp chớp đôi mắt đẹp hoài nghi.

Lạc Nam và Độc Cô Ngạo Tuyết đôi nam nữ này thật sự quá tà môn, không theo lẽ thường ra bài, toàn đi hướng độc đáo mới mẻ của các loại công pháp.

Một kẻ thì muốn sáng lập quy tắc của Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển, muốn chưởng khống lực lượng hoàn mỹ kiếm sau mạnh gấp đôi kiếm trước trong hoàn cảnh tốc độ xuất kiếm khủng bố, điều mà Tiên Đế nếu không điên cuồng khổ luyện cũng chưa chắc có thể làm được.

Một kẻ khác thì không muốn dùng lực lượng thuộc tính vốn có, trái lại vận dụng Kiếm Vực để hóa thành y phục mặc vào trên người.

Nhìn thấy hành động của Lạc Nam và Độc Cô Ngạo Tuyết, tứ đại cung nữ cảm thấy kiến thức của Đại Đế như các nàng có phần không đủ dùng, theo không kịp suy nghĩ của bọn hắn.

“Bất kỳ thứ gì do chính bản thân tu sĩ phát ra đều được xem là lực lượng của người đó!” Nữ Hoàng cười nói:

“Kiếm Vực cũng là một dạng lực lượng, Lực Hóa Y Công không có ghi chép chỉ có Tôn Lực hay Đế Lực các loại mới có thể dùng để ngưng thành y phục!”

Tứ đại cung nữ nghe vậy liếc mắt nhìn nhau, trong lòng sinh ra ý nghĩ hoang đường:

“Chẳng lẽ nàng thật sự có thể thành công?”

Côn Lôn Nữ Hoàng ánh mắt sau lớp kim quang mang theo từng tia tán thưởng nhìn về phía Độc Cô Ngạo Tuyết.

Có thể lĩnh ngộ tinh túy và hàm nghĩa bên trong Lực Hóa Y Công trong thời gian ngắn ngũi như vậy, hơn nữa còn dám nghĩ dám làm, không hổ là…



KENG KENG KENG KENG…

Bên một phía khác, Lạc Nam cánh tay tê dại không còn cảm giác, Lạc Hồng Kiếm đỏ thẳm liên miên bất tuyệt liên tục ma sát chính diện với Khôi Lỗi Thể Đế, chưa từng ngừng nghĩ…

Thời gian dần trôi, trong cùng một khoảnh khắc, hắn đã có thể xuất kiếm 10 lần liên tục…hơn nữa còn chưởng khống lực lượng một cách hoàn mỹ theo ý mình, kiếm sau mạnh gấp đôi kiếm trước.

Và chỉ mới như vậy, Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển đã giúp một kẻ chỉ mới vận dụng sức mạnh của một Thể Tôn thuần túy như Lạc Nam quật nhau với Khôi Lỗi Thể Đế.

So với vô số lần trước bị đánh bay, hiện tại hắn chỉ liên tục bị đẩy lùi từng bước chân, hơn nữa chưa từng ngã xuống.

Bất quá Lạc Nam không hề hài lòng, hắn vẫn luôn ở trong trạng thái tập trung cao độ, ép buộc cơ thể và linh hồn hoạt động hết công sức, cố gắng gia tăng số lần Kiếm mình có thể xuất ra.

“Cường độ thân thể của thiếu chủ thật kinh khủng, tuy Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển lợi hại, nhưng Thể Tôn có thể chống lại Thể Đế, thật sự có một không hai!” Tính cách vốn lãnh đạm như Kiếp Tâm cũng không nhịn được phải buông lời thán phục.

Mặc dù các nàng nhìn thấy Niết Bàn Linh Thủy và Sinh Mệnh Huyền Mộc đang điên cuồng chữa trị cánh tay cho Lạc Nam sau vô số lần xuất kiếm, nhưng nếu cường độ thân thể của một Thể Tôn bình thường, đã sớm bị Khôi Lỗi Thể Đế ra quyền nện chết, nào còn đâu khả năng để hai loại Dị Thuộc Tính khôi phục bền bỉ như Lạc Nam?

“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển lợi hại, cường độ thân thể của Lạc Nam cũng vượt xa Thể Tôn thông thường, nhưng cũng có một thứ khác cực kỳ quan trọng trong quá trình này!” Côn Lôn Nữ Hoàng ánh mắt lấp lóe.

Tứ đại cung nữ nghe vậy gương mặt nghiêm túc, ánh mắt mang theo vẻ chăm chú nhìn Lạc Nam đang luyện tập.

Rất nhanh, các nàng bật thốt lên: “Thanh Kiếm kia?”

“Không sai…” Côn Lôn Nữ Hoàng hít sâu một hơi nói:

“Trẫm chưa từng nhìn thấy một thanh Kiếm chỉ mới Đế Cấp Trung Phẩm lại có sức chống chịu và công phá kinh người như vậy!”

“Nữ Hoàng nói đúng! Hơn nữa ngoài thanh Kiếm đỏ hồng kia, cổ Khôi Lỗi Thể Đế đang tập luyện cùng thiếu chủ cũng vô cùng quái dị!” Có thanh âm nghiêm túc vang lên, một vị Đại Tướng của Nữ Cấm Vệ cũng bị quá trình luyện tập của Lạc Nam thu hút bước đến quan sát.

Tứ đại cung nữ trong lòng nhảy lên, ánh mắt như điện tiếp tục quan sát.

Rốt cuộc, các nàng cũng phát hiện chỗ khác thường.

Đó là mặc dù lực đánh của Lạc Nam vẫn chưa đủ mạnh, nhưng tốc độ xuất kiếm của hắn vô cùng chuẩn xác, từ đầu đến cuối vô số đường kiếm chỉ tập trung trảm vào đôi tay của Khôi Lỗi Thể Đế.

Theo lý mà nói, sau nhiều lần bị trảm như vậy…dù sức phòng ngự của Khôi Lỗi Thể Đế kinh khủng, nhưng ít nhiều cũng phải bị trầy xướt, hoặc nặng hơn là vỡ vụn đôi tay.

Vậy mà giờ đây, sau nhiều lần xung đột từ đầu đến cuối, đôi tay của Khôi Lỗi Thể Đế vẫn hoàn hảo vô khuyết, không chút vết trầy dù chỉ là rất nhỏ.

Trước sự quan sát kỹ lưỡng của chúng nữ, các nàng thật sự nhìn thấy sau từng lần va chạm mạnh mẽ với Lạc Nam, đôi tay của Khôi Lỗi Thể Đế quả thật có dấu hiệu rạn nứt.

Nhưng chỉ một hơi thở sau đó, các vết rạn nứt lại cấp tốc khép lại, hoàn hảo như lúc ban đầu.

“Khôi Lỗi có thể tự trị thương?” Tứ đại cung nữ trợn tròn mắt.

Khôi Lỗi là thứ vô tri vô giác, giống như một kiện Pháp Bảo có thể hoạt động theo mong muốn của chủ nhân.

Sau những trận chiến khốc liệt, Khôi Lỗi bị sứt mẻ, hư hỏng cần phải qua tay của Luyện Khí Sư hoặc là Khôi Lỗi Sư chữa trị.

Vậy mà giờ đây, các nàng chứng kiến Khôi Lỗi của Lạc Nam có thể tự lành vết thương, nghe cũng chưa từng nghe qua có chuyện như vậy…

“Chỉ có người sở hữu Nhân Khôi Liên Huyền Thể, mới có thể dùng lực lượng của chính bản thân để trị liệu cho Khôi Lỗi trong quá trình chiến đấu!” Nữ Hoàng vuốt cằm nói.

“Nhân Khôi Liên Huyền Thể chính là Thể Chất top 18 trên Đại Thể Bảng…” Chúng nữ giật mình:

“Chẳng lẽ thiếu chủ sở hữu Nhân Khôi Liên Huyền Thể?”

“Không! Kiện Khôi Lỗi kia do một loại pháp bảo khác dạng hình kính cấp cao hóa thành!” Côn Lôn Nữ Hoàng cho ra kết luận.

Với một vị Thiên Đế như nàng, vẫn có khả năng phán đoán bản thể của Khôi Lỗi Thể Đế là do Phỏng Thiên Kính biến thành.

Chúng nữ nghe xong chẳng những không được giải đáp nghi hoặc, trái lại trong đầu tràn ngập dấu chấm hỏi.

Cái quỷ gì? Một kiện pháp bảo có thể hóa thành khôi lỗi? vậy nó còn có thể biến thành cái khác không?

“Ta cảm thấy những thứ có liên quan đến thiếu chủ đều không thể phán đoán theo lẽ thường!” Nữ Đại Tướng của Nữ Cấm Vệ nhún vai nói.

Tứ đại cung nữ hết sức tán thành gật đầu.

Nữ Hoàng nghe vậy nhớ đến đánh giá của sư phụ mình dành cho Lạc Nam, ngay cả người tinh thông Thiên Cơ Đạo phối hợp với Giới Linh của Đế Thiên Giới còn không thể nhìn thấu hắn.



Một tháng thời gian thực trôi qua, tương ứng 100 tháng bên trong Gia Tốc Trận.

Nữ Hoàng và chúng nữ vẫn hứng thú quan sát đôi nam nữ đang tu luyện, một tháng thời gian thật đối với tu sĩ như các nàng chỉ là một cái chớp mắt.

Độc Cô Ngạo Tuyết mở ra đôi mắt đẹp vẫn luôn khép chặt, khóe môi tuyệt mỹ cong lên thể hiện nội tâm vui vẻ của nàng.

Xung quanh cơ thể lúc này, một kiện y phục trắng muốt như tuyết bao phủ, tay áo bồng bềnh, vạt áo tung bay, dãy lụa lơ lửng…

Độc Cô Ngạo Tuyết chân trần đạp không, như một vị tiên tử không nhiễm bụi trần vừa bước ra từ truyện cổ tích.

Dù ở đây đều là mỹ nhân, vẫn bị dung nhan và khí chất của Độc Cô Ngạo Tuyết làm cho thán phục, không sinh ra chút ý khinh nhờn.

Côn Lôn Nữ Hoàng thấy tình cảnh này, bất chợt một ngón tay búng ra.

Thiên Đế chi lực hóa thành nhất chỉ, cắt đứt hư không, tập kích Độc Cô Ngạo Tuyết.

Mắt thấy Thiên Đế Chỉ sắp xuyên thấu thân thể nàng, kiện y phục trắng muốt bồng bềnh bỗng nhiên tuôn ra vô số đạo Kiếm Khí vô hình vô ảnh như lốc xoáy vờn quanh.

KENG!

Thiên Đế Chỉ bị vô số đạo kiếm khí ngăn cản ở bên ngoài, không thể tiến thêm dù chỉ một tấc.

Bất quá, Thiên Đế dù sao cũng là Thiên Đế, lực lượng của Thiên Đế thì chỉ với Kiếm Khí còn chưa đủ sức hóa giải.

Độc Cô Ngạo Tuyết khuôn mặt bình tĩnh như giếng cổ trong veo, óng tay áo nhẹ phất.

Không cần rút Kiếm, tầng tầng Kiếm Vực bùng phát mà ra, đem Thiên Đế Chỉ ma diệt trong không khí.

“Thật lợi hại…” Tứ đại cung nữ tán thưởng nhìn Độc Cô Ngạo Tuyết.

Chỉ bằng vào kiện y phục vừa hình thành, chẳng khác nào luôn có Kiếm Vực vờn quanh để bảo vệ Độc Cô Ngạo Tuyết mọi nơi mọi lúc.

Có thể nói điều này đã gia tăng chiến lực lên một mảng lớn cho Độc Cô Ngạo Tuyết, mang ý nghĩa vô cùng phi phàm.

Ví dụ như trong tình cảnh bình thường, nàng đang vận dụng Kiếm Vực để đối phó với kẻ địch ngang tài ngang sức, có kẻ bất ngờ đánh lén từ phía sau sẽ rất khó phòng ngự…

Hiện tại hình thành kiện y phục này, Kiếm Vực có thể tự động hộ thể, kẻ đánh lén phía sau chẳng những không thành công, thậm chí có khả năng bị phản chấn đến trọng thương.

“Đa tạ Nữ Hoàng!” Độc Cô Ngạo Tuyết hướng về Côn Lôn Nữ Hoàng chắp tay hành lễ.

Nàng hiểu, mình có thể luyện được Lực Hóa Y Công đều là dựa vào cái gật đầu của Nữ Hoàng.

Nếu Nữ Hoàng không cho phép, với tính cách của Lạc Nam cũng không tiện mở miệng.

“Ngươi gọi y phục vừa hình thành là gì?” Nữ Hoàng hứng thú hỏi.

Độc Cô Ngạo Tuyết hơi trầm ngâm suy nghĩ, lại chậm rãi đáp: “Kiếm Y…”

Tính cách của nàng vẫn luôn đơn giản như vậy.

“Thiên phú của ngươi rất tốt, chỉ cần đi đúng hướng…tương lai Vũ Trụ sẽ có thêm một Nữ Kiếm Đế tuyệt mỹ vô song!” Nữ Hoàng thản nhiên cười cười.

Nếu là người khác được một vị Thiên Đế khen ngợi chắc chắn sẽ tự hào và vui sướng.

Nhưng Độc Cô Ngạo Tuyết chỉ nhẹ gật đầu đáp lễ, không có chút cảm xúc khác thường nào, tâm cảnh phẳng lặng như mặt giếng cổ.

Trước mắt nàng vô thức hiện lên thân ảnh của một vị Thanh Y nữ tử, dung nhan khuynh quốc khuynh thành, tay cầm Tịch Lạc Kiếm.

Độc Cô Ngạo Tuyết không thể quên được thất bại của mình ngày hôm đó…

Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp như một ngọn núi lớn chắn ngang trước mặt nàng, đến nay vẫn chưa có cách nào để vượt qua.



Mà ngay tại khoảnh khắc này…

Lạc Nam chỉ cảm thấy toàn thân như sắp băng liệt…

Không giữ lại chút nào, vô số kinh văn bất hủ như hình xăm toàn diện kích hoạt, uy nghiêm và thần thánh, bao trùm toàn bộ thân thể Lạc Nam.

Mắt thấy Khôi Lỗi Thể Đế vừa mới lao đến.

Lạc Nam nâng lên Lạc Hồng Kiếm, điên cuồng trảm ra…

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Thể Tôn chi lực bùng nổ toàn diện, Kinh Văn Bất Hủ chèo chống toàn bộ cơ thể.

Tốc Môn nâng đỡ cánh tay…tập trung toàn bộ lực lượng…

Kiếm thứ nhất, kiếm thứ hai, kiếm thứ ba, kiếm thứ tư…kiếm thứ 20, kiếm thứ 21…

21 đường Kiếm nối liền không dứt, liên miên bất tuyệt, kiếm sau mạnh gấp đôi kiếm trước, triệt để dung hợp vào nhau.

Chém ra cùng lúc 21 kiếm, nhưng khi công phá ra ngoài, chẳng khác nào một lần xuất kiếm.

ẦM…

Không gian băng liệt, quảng trường run rẩy dữ dội…

Răng rắc…

Trong ánh mắt trợn tròn của mấy nữ, Khôi Lỗi Thể Để đôi tay vừa mới tiếp xúc với 21 đường Kiếm Khí đã triệt để băng liệt.

Mà thân thể cứng cáp của nó lại bị lực đạo dữ tợn đánh bay lên thiên không, sau đó như pháo hoa phát nổ.

ẦM!

Bầu trời chấn động, vô số vết rách như mạn nhện lan tràn…không gian băng liệt, thậm chí là cả một vòng xoáy lớn hình thành trong tầm mắt của chúng nữ.

“Hư Không Loạn Lưu?” Nữ Đại Tướng cả kinh hô lên.

Phải biết, chỉ có công kích mạnh mẽ đến một mức độ nhất định mới có thể tác động và tàn phá đến mức khiến cho hư không sinh ra loạn lưu.

Nàng đã từng nhiều lần chứng kiến hư không loạn lưu do cường giả đại chiến mà xuất hiện.

Nhưng điểm chung duy nhất là, những cường giả này toàn bộ đều là Đế.

“Thiếu chủ thật sự kinh khủng!” Tứ đại cung nữ hé mở từng đôi môi đỏ, cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

Trước đó, Lạc Nam đã ở trước mặt các nàng đại chiến Tiên Đế, ngăn cản Địa Đế…

Nhưng mà…đó là khi Lạc Nam vận dụng vô số loại thủ đoạn như Bá Lực, Pháp Bảo, Hồn Lực…lợi hại.

Vậy mà giờ đây, chỉ với sức mạnh của một Thể Tôn sơ kỳ thuần túy, hắn đã diệt đi Khôi Lỗi Thể Đế.

Thể Tôn Sơ Kỳ và Thể Đế Sơ Kỳ…

Thể Đế bị tiêu diệt…

Nghe qua đã thấy hoang đường, rợn cả gai óc.

“Haha…haha!”

Lạc Nam một tay cắm Lạc Hồng Kiếm xuống mặt đất, ngửa đầu lên trời cười dài…

Sảng khoái, cực độ sảng khoái…

Đây là lần đầu tiên, hắn chỉ dùng lực lượng của một Thể Tôn để triệt hạ Thể Đế.

Không dùng Bá Lực, không dùng Hồng Hoang Ma Văn, không dùng Kiếm Vực, không dùng Hồn Tu…không dùng hơn chín phần mười thủ đoạn.

Chỉ dùng Thể Tu vượt một đại cảnh giới, làm sao có thể không sảng khoái?

“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển khủng bố đến thế này sao?” Kiếm Thiền ngơ ngác hỏi.

“Không…” Nữ Hoàng lắc đầu, ngưng giọng nói: “Thiếu Chủ của các ngươi mới là kẻ khủng bố!”

Ánh mắt nàng nhìn chằm chằm vào vô số hình xăm phủ đầy trên thân Lạc Nam và Lạc Hồng Kiếm…trong lòng dâng lên từng đợt sóng to gió lớn.

Bởi vì sau khi thi triển 21 lần trảm Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển một cách kinh khủng.

Một người và một kiếm này vẫn hoàn hảo, không thiếu mất dù chỉ một khối thịt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.