Chương trước
Chương sau
Qua lần Lễ Hội lần này, danh vọng của Đa Bảo Các nhất định sẽ lại tăng lên một bậc…

Nhưng đó không phải là điều người tại quảng trường này chú ý, thứ khiến bọn hắn quan tâm và tò mò nhất bây giờ, không thể nghi ngờ là thân phận của đại phú hào Lạc Nam…

Bởi lẽ trong vài ngày vừa qua, tên này lại tiếp tục đổi được hai thứ mới…

Một khối nguyên liệu Luyện Khí Linh Cấp có tên Thạch Thiên Lôi…Lạc Nam muốn dùng nó để chữa trị Lôi Đình Quyền Trượng…

Vật thứ hai hắn đổi được chính là một Thiên Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ – Hàn Mai Loạn Vũ…

Đối tượng được tặng vũ kỹ này không thể nghi ngờ là Cơ Nhã…

Mặc dù Cơ Nhã tu luyện tầng thứ nhất của Băng Thủy Lăng Ba Công, từ trong đó lĩnh ngộ được các loại vũ kỹ siêu phàm, nhưng Lạc Nam sau khi cùng nàng chiến đấu và quan sát trận chiến của nàng cùng Thủy Lưu đã nhận ra một điều hạn chế…

Đó chính là thiếu hụt vũ kỹ có phạm vi công kích quần thể…

Các loại vũ kỹ của Cơ Nhã phần lớn là công kích đơn mục tiêu, bất kể là Lăng Ba Song Chưởng, Lăng Ba Tù Thiên Thủ hay Băng Thủy Kết Giới đều như vậy…trường hợp nếu Cơ Nhã bị vây công rất khó đó phó…vì thế sau khi gặp Hàn Mai Loạn Vũ, Lạc Nam không chút do dự mang về cho nàng…

Đối với được hắn quan tâm, Cơ Nhã đương nhiên cảm động, nhưng cũng bắt đầu xuất hiện một tia lo lắng khi lễ hội gần kết thúc, nàng nắm tay hắn mím môi hỏi:

“Lần này nhất định chúng ta trở thành con mồi trong mắt vô số người, chàng có dự tính gì không?”

Mặc dù bọn hắn đang che giấu thân phận, nhưng người khác muốn chặn giết ngươi cũng chẳng cần quan tâm ngươi là ai, huống hồ nơi này quá nhiều người nhắm vào, chỉ sợ có kẻ có thủ đoạn đặc biệt nào đó tìm ra manh mối…

Thiên hạ kỳ nhân dị sĩ nhiều vô kể, không thể xem thường được…

Thủy Nương Khanh cũng nghiêm túc gật đầu, nàng là người của Hải Hồng Phái, nếu bị truy ra lai lịch sẽ liên lụy đến toàn bộ một Phái…

Việc tìm lại được Thủy Hải Chân Quyết đã khiến không ít thế lực đang nhìn chằm chằm Hải Hồng Phái, nếu lộ ra nàng đi cùng Đại Phú Hào như Lạc Nam, hậu quả khôn lường…trước một bầy sói đói rình mồi, Hải Hồng Phái chỉ sợ không thể đứng vững…

Tiêu Thanh Tuyền không có quá nhiều lo lắng như vậy, bản thân nàng đã là người mất đi tất cả, chỉ cần có Lạc Nam và sư phụ bên cạnh, dù sống dù chết cũng được…đương nhiên nếu có thể sống để diệt đi Huyết Linh Tông, nàng sẽ không chọn cái chết…

Lạc Nam trầm ngâm, đối với chuyện này hắn cũng có một vài đối sách, dùng ánh mắt trấn an các nàng, mở miệng hỏi:

“Nhã Nhi, nàng đối với Thành Bích có vẻ quen thuộc, có thể lập tức liên lạc các nàng ấy gặp ta khi Lễ Hội kết thúc không?”

“Chàng muốn gặp Thành Bích và Bảo Kiều?” Thủy Nương Khanh hai mắt tỏa sáng, cầm lái Hải Hồng Phái thời gian dài khiến nàng đoán được một phần suy nghĩ của hắn…

“Đúng, các nàng có thể liên hệ không?” Lạc Nam xác nhận…

Cỡ Nhã gật đầu, thở ra một hơi nói: “Thật ra quan hệ giữa thiếp và Thành Bích cũng không quá thân mật, chỉ ở mức nhận biết nhau mà thôi…bởi vì trước đây Thiên Diệp Dao từng có ý thu tỷ muội thiếp về dưới trướng…bất quá khi đó nghĩa phụ còn sống, nên đã từ chối…bất quá muốn gặp riêng các nàng ấy không thành vấn đề…”

“Thiên Diệp Dao muốn thu nàng và Băng Nhi làm thị nữ?” Lạc Nam ánh mắt lóe lên, vị Thánh Nữ Đa Bảo Các này quả nhiên không phải người thường a…khí phách thật lớn…

“Thật ra thiếp cũng được mời…” Thủy Nương Khanh lắc đầu cười khổ, nàng từng nhận được đề nghị trở thành thị nữ bên cạnh Thiên Diệp Dao, nhưng vì không an tâm đệ đệ và mẫu thân nên khước từ…

“Ta thật tò mò về Thiên Diệp Dao đấy…” Lạc Nam nhếch miệng, muốn thu hết nữ nhân trên Hoàng Kim Bảng về làm thị nữ sao? Chỉ sợ ngay cả Mộng Ảnh hay Tô Nhan cũng từng được “mời” như vậy a…

Không biết Thiên Diệp Dao này có can đảm mời Nguyệt Kỳ của ta làm thị nữ hay không đây…

“Được rồi, chàng cần gặp riêng Thành Bích và Bảo Kiều là muốn?” Cơ Nhã mắt đẹp lấp lánh, nàng cũng mơ hồ đoán ra ý định của hắn…

“Chính là như vậy…” Lạc Nam cười nhạt…

“Thần thần bí bí nói cái gì nha, kẻ nào dám cướp mẫu thân Á Nhi đánh bay hắn…” Tiểu nha đầu thấy Lạc Nam và tam nữ không để ý đến nàng, nũng nịu hừ một tiếng…



Thời gian lại dần trôi qua, hai ngày tiếp theo Lạc Nam chẳng đổi thêm thứ gì…mà số lượng người còn lại chưa lên sân khấu chỉ còn vài chục người…

Ngay cả ba người của Đảo Bóng Đêm cũng tiến lên trao đổi, khiến người khác hết chỗ nói chính là mấy tên này đưa ra vật phẩm gọi là Sát Lệnh…Một lệnh bài mà người sở hữu có thể yêu cầu sát thủ Đảo Bóng Đêm ám sát cường giả cấp Luyện Hư Viên Mãn trở xuống…

Sát Lệnh lập tức được trao đổi với Thiên Cấp Vũ Kỹ, có thể thấy người muốn đoạt mạng kẻ thù có không ít…

Lạc Nam vốn có ý lấy Sát Lệnh, bất quá nghĩ đến Thất Sát Giáo khiến hắn dẹp ý định qua một bên, có thuê sát thủ thì hắn cũng thuê người của Thất Sát Giáo…đám Đảo Bóng Đêm này nhìn qua không đáng tin cho lắm…



Rốt cuộc, cảm thấy thời điểm thích hợp, chỉ còn khoảng mười người, Lạc Nam xoay người đứng dậy…hắn không muốn trở thành người cuối cùng…

Xoạt…

Vô số ánh mắt tập trung lên người hắn…

Lạc Nam thong thả đặt chân, gật đầu chào hỏi với Thành Bích, Bảo Kiều một cái, lúc này đảo mắt nhìn quanh toàn trường…

Thình thịch…

Vô số người trái tim đập nhanh, không biết tên này muốn trao đổi thứ gì…

Ái Tâm, Lam Cực, Đảo Bóng Đêm, Hải Cung, Thủy Thiên Tông, Thiên Cơ Điện… các loại thế lực đều tập trung chú ý…

Ngay cả cường giả của Đa Bảo Các trong bóng tối cũng âm thầm quan sát…

Cạch…

Cạch…

Cạch…

Ba âm thanh vang lên, toàn bộ quảng trường muốn lòi ra tròng mắt…

Bởi vì ba kiện vật phẩm vừa lấy ra, ngay cả Thành Bích và Bảo Kiều cũng liên tục lùi bước…khí thế áp bách quá mức kinh khủng…

“Vô Tức Bào – Linh Cấp Hạ Phẩm Y Phục, che giấu khí tức và diện mạo người mặc, dưới Hợp Thể không phát hiện…” Lạc Nam chỉ vào áo choàng đen nằm trên đất, nhàn nhạt nói…

Hít…

Đám người hít sâu một hơi, tham lam thèm thuồng nhìn chằm chằm…

“Phần Thiên Chùy – Linh Cấp Hạ Phẩm Vũ Khí, thích hợp Hỏa thuộc tính tu sĩ, một chùy vừa ra, thiên cũng bị đốt…” Chỉ vào một hỏa hệ chiến chùy hừng hực liệt diễm, tiếp tục nói…

Ba tên Đảo Bóng Đêm vô thức nhỏm người dậy, linh lực chuyển động…

“Hừ…” Một âm thanh hừ lạnh vang lên, chấn nhứt màn nhỉ tất cả mọi người…

Ba tên Đảo Bóng Đêm giật mình, nghiêm nghị ngồi xuống…hiển nhiên vừa rồi là cường giả của Đa Bảo Các lên tiếng cảnh cáo…

Lạc Nam không bận tâm, tiếp tục chỉ vào vật cuối cùng có hình con thuyền, từ tốn nói:

“Thủy Phong Chu – Linh Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo, rộng lớn hàng trượng, có khả năng phi hành và đi trong nước…tốc độ không kém Luyện Hư Kỳ phi hành, có trận pháp phòng ngự mạnh mẽ, đương nhiên không thể xé rách hư không…”

Vô số ánh mắt gắt gao trừng lớn, nhất là người có Thế Lực đông đúc, nếu sở hữu Thủy Phong Chu không thể nghi ngờ như hổ thêm cánh a…

“Vị đạo hữu này, một lần đổi ba vật phẩm có vẻ như trái với quy định của Đa Bảo Các a” Một tên đeo mặt nạ hoa lệ đứng lên nói, chính là Lam Cực…

Hắn đã sớm ghen ghét phát điên rồi, mặc dù trong lễ hội này cũng đạt được một Thiên Cấp Vũ Khí, nhưng so với tài sản của Lạc Nam, chỉ cảm thấy mình như ăn mày vậy…

Bất quá lời nói của hắn rất có lý, ngay cả Thành Bích và Bảo Kiều cũng ném ánh mắt nghi ngờ đến Lạc Nam…

“Đúng là nếu trao đổi ba lần sẽ phạm quy tắc, nhưng ta muốn dùng cả ba kiện Linh Cấp này để đổi một vật mà thôi…không thể nói phạm quy được…” Lạc Nam đã có suy tính từ trước, không nhanh không chậm trả lời…

“Cái gì?”

Vô số người cảm giác mình sắp điên rồi, dùng ba kiện Linh Cấp để đổi một vật? còn thứ gì điên cuồng hơn sao?

“Quả thật không phạm quy, mỗi người được quyền giao dịch một lần khi lên sân khấu, mặc dù đạo hữu đưa ra ba vật phẩm, nhưng chỉ thực hiện được trong một lần giao dịch mà thôi…hoàn toàn phù hợp!” Thành Bích gật đầu đồng ý, ánh mắt tò mò mãnh liệt hơn bao giờ hết…

Nàng và Bảo Kiều cũng muốn biết thứ tên này muốn đổi a…

“Mời đạo hữu nói ra vật mình muốn…” Một lão già đứng lên chắp tay, hiển nhiên đã không chờ được nữa…

“Mời đạo hữu!” Đám người hò hét, bị kích thích đến cực điểm…

Lạc Nam nâng lên một ngón tay trỏ, đi thẳng vào vấn đề:

“Tại hạ muốn đổi lấy một Thiên Địa Dị Vật, bất kề là thuộc tính nào…bất kể đẳng cấp nào, nếu cái giá hiện tại là chưa đủ ta có thể cho thêm…”

Tĩnh…

Tĩnh lặng đến cực hạn…

Bầu không khí im ắng đến mức có thể nghe thấy tiếng hít thở…

Một số người cảm giác Lạc Nam điên rồ, muốn cười to trêu tức hắn nhưng không thể làm được…bởi cái giá hắn đưa ra dùng để trao đổi là ba kiện Linh Cấp, không ai cười được trong hoàn cảnh hiện tại…

Chưa kể người ta còn sẳn sàng thêm giá…

Ngươi cười nổi sao? đáp án là không nổi…

Toàn trường hai mặt nhìn nhau, chẳng ai nghĩ thứ hắn muốn là như vậy…

Thiên Địa Dị Vật, bất kỳ một loại đều mang đến công dụng phi phàm, gia tăng chiến lực trên lượng lớn, và quan trọng là theo thực lực của ngươi mạnh lên, nó cũng sẽ mạnh lên…

Công pháp hay pháp bảo có thể bị đào thải khi ngươi mạnh lên và không dùng đến nó nữa, nhưng Thiên Địa Dị Vật là thứ phát triển theo thực lực của ngươi, ngươi mạnh nó sẽ mạnh…

Người có Thiên Địa Dị Vật thường vô địch trong cùng cấp...ai sẽ ngu đem ra trao đổi?

Bất quá với cái giá ba kiện Linh Cấp, không ít người tự hỏi lòng, nếu sở hữu Thiên Địa Dị Vật, liệu có đem ra đổi với Lạc Nam hay không?

Lạc Nam đảo mắt một vòng, thấy tất cả đều đang im lặng nhìn hắn, đành phải mở miệng lặp lại một lần:

“Bất kể là Dị Hỏa, Dị Thủy, Dị Kim, Dị Thổ…chỉ cần là Thiên Địa Dị Vật ta sẽ không từ chối…nếu các vị cảm thấy ba kiện còn ít, ta có thể bù thêm…”

Không ai đáp lại lời hắn…

Bảo Kiều và Thành Bích liếc nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự ngưng trọng…

Lạc Nam trong lòng thất vọng thở dài một hơi, quả nhiên Thiên Địa Dị Vật là một thứ gì đó khó nói, khi ngươi không nghĩ đến có thể may mắn phát hiện…nhưng khi ngươi ra sức tìm kiếm, lại chẳng thấy đâu ra…

Bất quá đã chuẩn bị tâm lý từ trước, Lạc Nam lắc lắc đầu, muốn đem ba kiện Linh Cấp Pháp Bảo thu lại…

“Khoan đã!” Một âm thanh êm tai như nguồn suối vang lên…

Lạc Nam giật mình, xoay người nhìn lại…

Bảo Kiều hít sâu một hơi, làm ra quyết định quan trọng nói: “Dị Thủy, ta có…ta đồng ý đổi…”

Bảo gia của các nàng từ lâu đã khai thác được một Dị Thủy dưới đáy biển sâu, nhưng tu sĩ Bảo gia lại thiên về Thổ hệ thuộc tính, vì lẽ đó chưa từng sử dụng…

“Dị Thủy? ta đồng ý đổi…” Lạc Nam sắp nhảy dựng lên, mặc dù không thể tụ đỉnh, nhưng có thêm là tốt rồi…

Thiên Địa Dị Vật là thứ mà Cửa Hàng May Mắn không bán, có tiền mua không được khiến hắn luôn bứt rứt trong lòng, hiện tại có thể tìm được, không thể tốt hơn…

“Dị Thủy này công dụng không quá mạnh, nên ta chẳng cần đạo hữu bù thêm…” Bảo Kiều mở miệng nói luôn…

Lạc Nam gật đầu, cảm thấy có hảo cảm với tính cách khẳng khái của nàng…

Bốp bốp…

Bảo Kiều vỗ vỗ bàn tay trắng như phấn…

Bịch bịch…

Thân ảnh mập mạp của Bảo Lập hối hả chạy đến, trong tây cầm theo một hộp đá màu đen…

Lạc Nam phát hiện hộp đá này cùng loại với thứ dùng để đựng Phệ Thiên Mộc trước đây cướp của Doãn Chí Bình…chuyên dùng để chứa Thiên Địa Dị Vật…

“Dị Thủy đây tỷ tỷ…” Bảo Lập cung kính đặt Hộp đá vào tay Bảo Kiều, nàng đã sớm truyền âm cho hắn quay về gia tộc lấy thứ này khi Lạc Nam vừa nói ra vật muốn đổi…

Bảo Kiều gật đầu, giao hộp đá cho Lạc Nam…

Vô số người ánh mắt phức tạp nhìn một màn này, có được ba kiện Linh Cấp Pháp Bảo, thực lực của Bảo gia trong thời gian tới sẽ tăng mạnh, địa vị trong Đa Bảo Các nhất định tăng thêm không ít…

Thành Bích cũng âm thầm tiếc nuối mình không có được Dị vật để trao đổi a…Thành gia của nàng bình thường còn yếu hơn Bảo gia một chút đấy…

Lạc Nam không chần chờ đưa ra ba kiện Linh Cấp, được Kim Nhi xác nhận bên trong hộp đá quả thật chứa Dị Thủy, không thèm mở ra xem, thu luôn vào nhần trữ vật…

Bảo Kiều mắt đẹp lấp lóe, hành động của Lạc Nam không thể nghi ngờ là tin tưởng tuyệt đối uy tín của Bảo gia cùng lòng dạ hào phóng của hắn, khiến nàng ấn tượng sâu sắc, cũng càng thêm tò mò về hắn…

Lạc Nam một lần nửa trở về ghế quan khách, tiếp tục theo dõi Lễ Hội…

Tính đến hiện tại, lễ hội đã diễn ra khá lâu rồi, chỉ còn vài người lên sân là chính thức khép lại…



Lần lượt từng người hoàn thành giao dịch…cũng có người tiếc nuối thở dài vì không đổi được thứ mình muốn…

Người tu sĩ cuối cùng đã đến…vật hắn mang ra đồng nghĩa là vật cuối cùng của lễ hội trọng đại lần này…

Sau lần lễ hội, thực lực của vô số người sẽ có chuyển biến lớn lao…thay đổi toàn bộ thế cục của Đại Lục là chuyện hoàn toàn có khả năng xảy ra…

Ví dụ như hai Cửu cấp thế lực Hải Cung và Thủy Thiên Tông, đều từ tay Lạc Nam nhận được Linh Cấp Pháp Bảo đấy…

Phía trên sân khấu, một nam tử thần bí thân mặc Tử sắc y phục, dựa vào thông tin Kim Nhi cung cấp…tên này lại là Hợp Thể Trung Kỳ Cường giả…

Thuộc tầng lớp cường giả mạnh nhất ở đây…

Điều này khiến Lạc Nam hứng thú nồng đậm, Hợp Thể Kỳ sẽ đưa ra thứ gì đây?

Trong ánh mắt tò mò của đám người, Tử Y tu sĩ trầm mặt không quyết, như đang phân vân có nên lấy ra món đồ của mình hay không…

“Thứ gì có thể khiến Hợp Thể Kỳ do dự đến như vậy?” Lạc Nam cau mày, càng thêm nghiêm túc quan sát…

“Vị đạo hữu này, xin mời lấy ra vật phẩm…” Bảo Kiều thấy hắn chần chờ không quyết, ra sức thúc giục một tiếng…

“Xin cho ta suy nghĩ thêm một chút…” Tử y tu sĩ nhàn nhạt nói, chỉ là ai cũng nghe ra trong lời nói của hắn có một tia không bỏ…

Thành Bích cau mày, trưởng lão Đa Bảo Các truyền âm cho nàng biết Tử y tu sĩ này là một trưởng lão của Bách Linh Học Phủ, có thể khiến một người thân phận cao quý như vậy đắn đo, sẽ là vật gì đây…?

Vài giây qua đi, Tử y tu sĩ hít sâu một hơi, cắn thật chặt răng, như làm ra quyết định khó khăn nhất cuộc đời mình, từ nhẫn trữ vật móc ra một thứ…

“Đây là…vật có thể tác động đến thời gian…”

Âm thanh Kim Nhi vang bên tai khiến Lạc Nam bật người đứng dậy…

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.