“Bao nuôi mẫu thân của muội?”
Lạc Nam khóe miệng co quắp, bởi hắn cảm nhận được có ba luồng sát khí như có như không đang lượn lờ, còn ai nữa ngoài ba sư tử hà đông đang ngồi bên cạnh…
“E hèm!”
Ho khan một tiếng, bỏ chuyện bao nuôi sang một bên, hắn đành phải đánh trống lãng:
“Mẫu thân muội đẹp cỡ nào? Nhã tỷ, Khanh Tỷ hay Tuyền tỷ của muội đều là tuyệt đại giai nhân trong lòng ta, dám ở trước mặt các nàng xưng đệ nhất mỹ nữ hả? đúng là tiểu nha đầu chưa trải sự đời…”
“Hừ, đến thời điểm nhìn thấy mẫu thân, ca ca đừng chảy nước bọt là được…” Á Nhi thấy gia hỏa này không tin lời nàng nói, tức giận hừ một tiếng quay đầu sang nơi khác…
Tam nữ mỉm cười hài lòng, thầm nghĩ xem như chàng biết điều…
Các nàng cũng không coi lời của Á Nhi là chuyện gì to tát, một tiểu hài tử mà thôi, trong mắt nàng mẫu thân đẹp nhất thế gian cũng không phải chuyện gì lạ…
Bất quá Lạc Nam lại tò mò, không nhịn được truyền âm cho Thủy Nương Khanh và Cơ Nhã hỏi:
“Tại Hải Châu có nữ nhân được xưng đệ nhất mỹ nữ không?”
Hai nữ liếc nhau, trầm ngâm suy nghĩ một chút đành phải lắc đầu…
Các nàng cũng là tiên tử trong mắt vô số nam nhân, bất quá còn chưa dám nhận là Đệ Nhất Mỹ Nữ…
Hải Châu diện tích bao la, không cách nào đo đếm, dân số vô kể, lại thêm chủng tộc đa dạng, mắt thẩm mỹ của mỗi nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-2/2830520/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.