Sau khi lễ tang cho bà kết thúc, hôm sau một nhà ba người chúng tôi quay về Đài Bắc.
Tâm tình Văn Hiền bình tĩnh hơn nhiều, cũng không len lén rơi nước mắt nữa, rốt cuộc tôi cũng có thể yên tâm.
Còn về chuyện con dơi, tôi không thể tiếp thu nhưng cũng khắc sâu vào trong đầu.
Hỏi thử mấy người bạn xem họ có từng nghe qua chuyện đó không?
"Người thân hay người yêu mất đi sẽ hóa thành dơi? Chưa từng nghe." Mấy người bạn đều vô cùng kinh ngạc.
"Quỷ hút máu mới hóa thành dơi được chứ?"
Tôi cũng lên mạng sưu tầm tin tức, kết quả thật giống với suy đoán của tôi.
Ở Trung Quốc, vì chứ "Bức" với chữ "phúc" đồng âm nên con dơi cũng là hạnh phúc, là tượng trưng cho phúc khí.
Còn có cả truyền thuyết dơi có thể giúp Chung Quỳ dẫn đường, để Chung Quỳ diệt yêu trừ ma.
Ở phương Tây, con dơi lại là tà ác, là tượng trưng cho bóng tối, hóa thân của quỷ hút máu.
Cho dù là phương Đông hay phương Tây, đều không có truyền thuyết nào liên quan đến chuyện người thân hay người yêu sau khi chết sẽ hóa thành dơi.
Có lẽ đúng như Văn Hiền nói, chuyện về con dơi đó thật ra chỉ là một loại tâm tình.
Một tâm tình muốn an ủi người còn sống và thương cảm cho người đã khuất.
Hai tuần sau, Văn Hiền lái xe đưa tôi và Tiểu Kiệt về nhà tôi.
Lộ trình xa hơn so với về nhà Văn Hiển, vì nhà tôi ở cực nam của Đài Loan.
Lần này tôi về là vì chuyện an táng lại cho cha.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-doi/90190/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.