– Sao con về trễ vậy?
– Con ghé siêu thị mua thịt, mẹ nấu cơm rồi ạ?
– Ừ, mẹ nấu lúc nãy, phụ con được việc gì thì phụ, mẹ cũng rảnh mà. Minh Hải ở lại ăn cơm luôn nhé con.
– Dạ.
Quế Anh cười trừ rồi đem đồ ăn vào bếp, Minh Hải đi theo cô hỏi.
– Em đã trả tiền cho anh ta chưa?
– Anh ấy không nhận.
– Có phải anh ta ép em làm gì đúng không? Quế Anh, có khó khăn gì nói cho anh biết đi, anh sẽ giúp em.
– Em không có khó khăn gì hết.
Minh Hải không tin, một người đàn ông cho một cô gái mượn tiền mà không cần trả chỉ có lý do duy nhất là muốn ràng buộc về tình cảm. Anh nhìn cổ áo cô không thấy điều gì bất thường sắc mặt mới hoà hoãn lại.
– Sắp tới sinh nhật anh, mọi người tổ chức một bữa tiệc nhỏ thôi, em cũng đến nhé.
– Khi nào ạ?
– Ba ngày nữa.
– Vâng, nhưng em xin phép về sớm nhé.
– Ừ, tối đó anh đến đón em.
– Em tự đi xe tới, anh đưa về lại phiền.
Thời gian qua Minh Hải giúp đỡ cô rất nhiều, anh mời sinh nhật cô không thể không đi. Có Minh Hải ở lại ăn tối bà Lệ cảm thấy rất vui, từ khi Việt Hoàng bị tai nạn thành người thực vật, trong nhà thiếu đi một người đàn ông, nhìn Minh Hải bà lại thấy thương con. Buổi tối trước khi đi ngủ Quế Anh đều sang phòng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-la-con-thuong/2464489/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.