Không biết có phải ông trời làm khó cô hay không mà lại đổ mưa ngay lúc này. Đỉnh đầu Quế Anh nhanh chóng bị nước mưa xối ướt nhẹp, thấy Thiên Bắc vẫn ngồi bất động cô chần chừ rồi chạy tới kéo tay anh, giọng nói cao vút khiến anh thức tỉnh.
– Mưa rồi, anh không biết tránh hả?
Anh bất ngờ khi cô theo đến tận đây, Quế Anh đã phải chạy bạt mạng, gần tới nơi thì bị lạc đường và chạy theo cảm tính, cuối cùng linh tính mách bảo cô chạy đúng đường.
– Cô đến làm gì?
– Đừng hỏi những câu thừa thải, anh đang bị cảm đó, đứng dậy nhanh lên.
– Không cần quan tâm tới tôi.
Thiên Bắc lạnh nhạt né tránh tay Quế Anh, nhìn di ảnh của ảnh Gia Linh cô càng quyết tâm kéo anh ra khỏi sự giày vò này. Nước mưa rơi lã chã trên gương mặt nhỏ nhắn, cuốn trôi những giọt nước mắt đau lòng, cô gồng mình giữa cơn mưa như trút nước kéo Thiên Bắc đứng dậy cho bằng được. Không biết sao cô lại trở nên mạnh mẽ như vậy, kéo Thiên Bắc đi về phía chiếc xe ô tô đang đậu, anh nhiều lần hất tay cô ra nhưng cô vẫn chụp lại.
– Anh muốn ngồi đây đến bao giờ?
– Kệ tôi.
– Tôi thích lo chuyện bao đồng nên không mặc kệ được.
Bất ngờ một tia chớp rạch ngang bầu trời, Thiên Bắc khựng lại khi Quế Anh run rẩy ôm chầm lấy mình. Sau cái đêm anh trai bị tai nạn, cô ám ảnh với tiếng sấm chớp, cơ thể đang run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-la-con-thuong/2464487/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.