Giọng nói của Thiên Bắc mang theo ma lực, cuối cùng cô cũng trở thành học sinh giỏi của anh. Tư thế phóng túng này làm Quế Anh mất khá nhiều sức, khi cô yếu ớt dựa vào ngực Thiên Bắc, nước trong bồn tắm bỗng văng xuống sàn kịch liệt hơn. Cô mềm nhũn trong những nụ hôn triền miên, cổ họng khản đặc kêu lên thành tiếng trước sự đòi hỏi hung hãn.
Sau một hồi kịch liệt, Thiên Bắc ngửa cổ ra sau, yết hầu phát ra tiếng gầm nhẹ, nắm lấy một bên ngực mềm mại bóp chặt, đem tất cả tinh tuý phóng thích vào hạ thân đang run rẩy. Quế Anh như bông hoa mềm rũ trên vai anh, hai tay vô lực trượt xuống được Thiên Bắc nắm lấy, mười ngón chặt chẽ đan vào nhau.
– Anh có thuốc không?
– Lát nữa tôi đi mua.
– Vâng.
– Ăn tối rồi về.
– Em ăn nho no rồi.
Cô lười biếng nằm trên ngực anh chưa chịu ngồi dậy, lắng nghe nhịp tim đang đập thình thịch của Thiên Bắc.
– Anh hứa với em một việc được không?
– Việc gì?
– Nếu anh trai em không làm gì có lỗi với Gia Linh, anh lấy của gia đình em thứ gì thì phải trả lại. Kể cả nơi này cũng trả lại cho em.
Cô nắm tay anh đặt lên ngực mình, cái chạm nhẹ làm cô thổn thức, Thiên Bắc thở hắt ra hỏi.
– Em phải nói ngay lúc này mới chịu sao?
– Em chỉ muốn biết anh có dám hứa hay không thôi?
– Được, tôi hứa với em.
Thiên Bắc ra ngoài mua thuốc t.r.á.n.h t.h.a.i, không biết ở nhà Quế Anh đang lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-la-con-thuong/2464465/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.