Sợ làm mẹ thức giấc nên Quế Anh rón rén mở cửa, cô giống như một kẻ trộm, thật muốn trộm trái tim người đàn ông bên ngoài không trả lại. Nửa đêm nửa hôm thế này vì một câu nói của cô mà anh lại tới. Thiên Bắc mở cửa xe cho Quế Anh, làn hơi mát lạnh trên người cô tràn vào khoang xe. Gò má ửng hồng khiến anh không nhịn được chạm nhẹ một cái. Cô cũng bật cười đem tay áp lên mặt anh.
– Lạnh không?
– Sao tay em lạnh vậy?
– Em không biết, từ lúc sinh ra đã vậy rồi.
Cô mím môi, tay còn lại giữ chặt áo khoác, cổ họng sắp phát ra âm thanh kì lạ khi Thiên Bắc âu yếm h.ô.n lên lòng bàn tay cô. Hơi ấm lan truyền khắp toàn thân, nơi sâu thẳm nhất bên trong cơ thể cô cũng được nụ h.ôn này của anh chạm tới. Quế Anh rụt người lại, giọng nói cũng trở nên mềm mại khó tả.
– Em nhột.
– Còn lạnh không?
– Hết rồi.
– Tôi lạnh.
– Anh lạnh ở đâu?
– Ở đây.
Anh đem tay cô áp lên môi, nơi đó rất ấm, chẳng có tí hơi lạnh nào nhưng cô vẫn tin, chồm người tới h.ôn anh. Sự lãng mạn ngọt ngào này khiến Thiên Bắc say đắm, anh để cô ngồi lên đùi mình, thoải mái tận hưởng nụ hôn triền miên không muốn tách rời. Lần đầu tiên cô chủ động h.ôn anh đến thần trí đi.ên đảo, hai tay giữ lấy gương mặt anh tuấn, gấp gáp chiếm lấy hơi thở của đối phương. Thiên Bắc nhớ mùi hương dịu ngọt này, nó quanh quẩn trong tâm trí anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-la-con-thuong/2464463/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.