Thiên Bắc dừng xe trước cổng, mang theo vẻ mặt tức giận bước xuống, thấy xe của Quế Anh dựng trong sân, lửa giận trong người anh như bốc lên cao. Hai tên đàn em của Phúc đứng bên kia đường định chạy sang thì một chiếc xe khác lao tới thắng gấp. Mỹ Lệ mặt cắt không còn một giọt m.á.u chạy xuống nắm tay Thiên Bắc ngăn cản.
– Sao anh lại đến đây?
– Tránh ra.
– Anh đừng vào đó, hai người họ…
Sự vội vã ấp úng của Mỹ Lệ chứng tỏ Quế Anh đang gặp nguy hiểm, anh đẩy cô ta ra rồi mở cổng. Mỹ Lệ sống c.h.ế.t không chịu buông, nắm lấy cánh tay anh níu lại, kéo dài thời gian để anh họ hành động.
– Thiên Bắc, anh sẽ kinh tởm đấy, cô ta không đáng để anh quan tâm đâu.
– Có phải anh em cô lại giở trò bẩn gì rồi không?
– Em sẽ kể cho anh nghe, chúng ta tìm chỗ nào đó nói chuyện nhé.
– Tôi bảo cô bỏ tay ra.
Tiếng quát của Thiên Bắc rất to, khiến hai người trong nhà đều sững sờ, mỡ dâng đến miệng còn bị cướp.
– M.ẹ k.i.ế.p.
Minh Hải buông một tiếng c.h.ửi t.h.ề vội bế Quế Anh đang khó chịu mặt mũi đỏ bừng trên ghế sofa chạy lên lầu. Tay chân cô bủn rủn, muốn né tránh không cho Minh Hải chạm vào người mình nhưng cơ thể lại đang bứt rứt hệt như đêm hôm đó, từng luồng nhiệt chạy dọc sống lưng, kéo đến da đầu làm cô tê rần. Chút lí trí còn sót lại nhắc nhở Quế Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-la-con-thuong/2464459/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.